Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:36:34
Lượt xem: 151

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn nàng, bộ dạng của nàng lúc thật khiến động lòng. Nàng đang cúi đầu, vẻ mặt ngượng nghịu, hai má hồng rực, mái tóc dài rủ xuống, đôi mắt thi thoảng ngước lên nhanh, hai đồng tử đen như hắc ngọc long lanh nước khiến mà trái tim chao đảo.

Rõ ràng nàng thật quá xuất sắc, nhưng thể khiến rung động, đánh thức cảm xúc sâu nhất trong , khiến thể kiểm soát, thể khống chế…

Cảm giác ham quen thuộc dâng đến, hết đợt tới đợt khác tấn công , khiến nóng rực lên. Hắn nắm chặt cổ tay nàng, từ từ kéo gần về phía hơn.

Cảm nhận hành động khác lạ của , Tưởng Nhược Nam bắt đầu thấy hoảng loạn, trái tim nàng đập mạnh như vọt khỏi miệng, vô thức, nàng bắt đầu giằng , nhưng rõ ràng, nàng chỉ phí sức.

Một lát , dường như thể nhẫn nại hơn nữa.

Đôi lông mày khẽ rung, nhẹ nhàng một câu: “Đừng cử động!” giọng trầm khàn chứa đầy khao khát dục vọng xuyên qua tai nàng chạy thẳng tim.

“Này, mau buông , còn kỳ lưng cho !” Tưởng Nhược Nam giãy bất lực .

Hắn nàng, đôi mắt mơ màng sáng rực, vô cùng dịu dàng và còn cả ý trong đó: “Còn để nàng kỳ nữa thì da lưng cũng tuột hết mất!” Lời dứt, khẽ dùng lực, kéo cả nàng ngã vòng tay !

“Á”, Tưởng Nhược Nam kêu khẽ, mặt nàng áp sát khuôn n.g.ự.c rộng lớn của , làn da màu đồng sạch sẽ, mát lành và khả năng đàn hồi , thoang thoảng mùi hương đàn ông. Tưởng Nhược Nam thấy hoa mắt chóng mặt, đầu óc bỗng chốc trống rỗng!

“Mặt nàng nóng quá…” Hắn khe khẽ , đó buông tay nàng , vòng hai tay ôm lấy nàng, đôi vai rắn chắc dần dần siết chặt, nàng thở hắt một tiếng đầy thoả mãn.

“Chàng… Chàng mau buông ! Nếu sẽ khách khí nữa , thật đấy!” Sau khi cơn váng vất qua , nàng bắt đầu giẫy giụa. Cảm giác lúc của nàng kỳ lạ, trong cơ thể bỗng xuất hiện hai , một tham lam hưởng thụ vòng rắn chắc , còn luôn trong trạng thái tỉnh táo, ngừng nhắc nhở nàng rằng, một khi trầm luân đó thì bao giờ thoát .

Vân Mộng Hạ Vũ

Cận Thiệu Khang khẽ một tiếng, coi sự uy h.i.ế.p của nàng là thật, ngược còn siết chặt vòng tay hơn, khiến nàng áp sát .

Vòng ôm càng ngày càng chặt, càng lúc càng nóng, khiến nàng thể thở . Nàng nhắm chặt hai mắt, hít một thật sâu, ngay đó hề do dự mà cắn một cái thật đau n.g.ự.c .

“Á!” Cận Thiệu Khang giật nảy kêu lên, đó vội buông nàng. Ngay chính giữa n.g.ự.c hằn vết răng sâu hoắm, m.á.u bắt đầu rỉ .

Tưởng Nhược Nam thoát vòng tay của thì vội giật lùi về phía mấy bước, đắc ý : “Thiếp nhắc nhở đấy! tin nên đừng trách . Được , lẽ Hầu gia cũng tắm xong, cần nữa, ngoài đây!” Nói hất hất tóc, vòng qua thùng tắm ngoài tấm bình phong.

lúc nàng sắp bước khỏi đó, một cánh tay từ phía vươn lên túm lấy tay nàng, kéo mạnh một cái. Nàng kịp phản ứng cảm thấy trời xoay đất chuyển, ngay đó nàng ngã trong thùng tắm gỗ.

Nước trong thùng lập tức dâng lên, trong nháy mắt nàng ướt đẫm. Tiếp theo, vòng n.g.ự.c rộng lớn nóng rẫy áp sát nàng, khoá chặt nàng thành thùng tắm, khiến nàng thể cử động.

Tưởng Nhược Nam nổi cáu, kiếp, vẫn còn chịu thôi! Định giở trò cưỡng h.i.ế.p chắc?

Nàng ngẩng đầu Cận Thiệu Khang, đang định cao giọng mấy câu, nhưng khi nhận khuôn mặt gần ngay mắt, ngũ quan tuấn toát một sức hút khiến nàng hồn xiêu phách lạc. Đôi đồng tử của như một hồ nước mênh mông, sâu thấy đáy, trong suốt tới mức nàng thể soi thấy khuôn mặt đỏ bừng của trong đó, đôi môi với các đường nét góc cạnh rõ ràng hé, toát sự khao khát say mê…

Ngực Tưởng Nhược Nam phập phồng, mỗi như thế càng áp sát hơn, cảm giác khiến từng lỗ chân lông nàng đều nở , nóng cũng theo đó mà bốc lên ngùn ngụt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-93.html.]

Nàng đột nhiên cảm thấy khát, nóng, nàng giơ tay chặn n.g.ự.c định đẩy , nhưng ưỡn n.g.ự.c về phía , mật áp sát nàng hơn, khiến nàng thể kháng cự. Qua làn áo mỏng ướt nhẹp, nàng thể cảm nhận nhiệt độ làn da

Nàng , đau nhức bất lực, đến giọng cũng mềm như tơ: “Hầu gia… hãy buông , y phục của ướt hết cả …”

Môi nàng hé khép , ướt át quyến rũ, giống như đang đợi khám phá.

“Nếu ướt hết , thì cởi luôn …” Ánh mắt Cận Thiệu Khang nàng đăm đăm, giọng khàn đục, đó cúi đầu xuống, khoá chặt môi nàng.

Nụ hôn nóng rẫy và ướt át mang theo khao khát vô tận, dục vọng vô tận. Hơi thở của thâm nhập tứ chi xương cốt của nàng qua khuôn miệng và chiếc lưỡi dài, chạm tới từng ngóc ngách trong cơ thể nàng, nháy mắt, dường như thâm nhập nàng .

Đầu óc nàng trống rỗng, thể phản ứng . Nụ hôn của , thở của , nhiệt độ của cơ thể , cái ôm của , tất cả đều khiến các dây thần kinh của nàng kích thích mạnh mẽ, cho cơ thể nàng sản sinh thứ cảm giác thể mô tả bằng lời. Có điều thứ cảm giác khiến nàng khó chịu.

Nàng giãy giụa một vài cái, nhưng chỉ càng khiến siết chặt vòng vây hơn, tham lam kịch liệt hơn! Dần dần, nàng nhắm mắt , sự phản kháng cũng dần lắng xuống. Nàng cảm thấy tay đang trong từ nước, mỗi sự đụng chạm là mỗi lý trí của nàng sụp đổ, khiến cơ thể nàng mềm nhũn mất hết sức lực. Sau đó từ từ cởi bỏ y phục của nàng, làn da trần bắt đầu tiếp xúc với mặt nước bắt đầu nguội lạnh, nàng run rẩy một cách thể tự chủ…

Hắn còn quấn lấy môi nàng nữa mà dọc xuống , sượt qua gò má, cằm, cổ, trượt xuống vai, xương quai xanh… Mỗi môi mút và răng cắn nhẹ da nàng khiến nàng khẽ run lên, khiến nàng khao khát nhiều hơn nữa, khiến nàng còn sức để phản kháng…

Cận Thiệu Khang khẽ bế nàng lên, cơ thể nàng mềm nhũn, làn da trơn mướt, ửng hồng, n.g.ự.c nàng dần dần trồi lên khỏi mặt nước. Khi thấy nụ hoa tròn xinh xinh đang hé nở , giống như một nhóc trải đời, thể kiềm chế bản .

Hắn khẽ rên lên một tiếng, vùi đầu giữa hai bầu n.g.ự.c nàng.

Tưởng Nhược Nam cũng rên lên nhè nhẹ, hai tay giữ chặt thành thùng gỗ, chỗ nào cũng trở nên mẫn cảm. Nàng khẽ run rẩy, bất lực ngửa cổ , mái tóc dài rủ xuống, tạo thành một cảnh tượng vô cùng mắt…

Nước trong thùng tắm dần nguội lạnh, nhưng nhiệt độ cơ thể hai ngừng tăng cao…

“Nhược Lan… Nhược Lan…” Trong lúc tham lam hôn lên da thịt nàng, cất tiếng gọi ngọt ngào. Cận Thiệu Khang ngẩng mặt, đỡ đầu nàng lên, thẳng mắt nàng, ánh mắt mơ màng nhưng dịu dàng vô tận giống như thể hoà tan tất cả.

“Nhược Lan… Ta nhất định sẽ đối xử với nàng thật …” Hắn nàng, khoé miệng nhếch lên mỉm nhẹ như làn gió xuân.

Tưởng Nhược Nam nụ của , nhất thời còn đang ở .

Đột nhiên, tách hai chân nàng , một vật lớn nóng rực áp sát chân nàng, từ từ tiếp cận phần nhạy cảm nhất của nàng…

Cảm giác trống rỗng khiến tiếng chuông cảnh báo trong trái tim nàng rung lên rõ ràng, trong nháy mắt ý thức của nàng trở ! Nàng cúi đầu cơ thể chỗ nào cũng dấu vết của những nụ hôn, trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh. Nàng thế ? Nàng đang gì? Nàng khuất phục dục vọng của ?

Ngay lập tức, ham bản năng của cơ thể từ từ lụi , lý trí bắt đầu chiếm thế thượng phong.

Nếu nàng thể khắc chế dục vọng của chính , khuất phục , thì sẽ thứ hai, thứ ba… những ngày đó sẽ còn là vô khác nữa. Hắn thấy nàng những lời cay nghiệt cách đó lâu mà giờ khuất phục, e sẽ cho rằng những lời nàng đó chỉ là thủ đoạn để mong sủng ái, sẽ coi trọng ý kiến của nàng. Còn nàng? Nếu nàng để chuyện tiếp tục thì sự kiên trì bấy lâu nay của nàng là vì cái gì? Chẳng tất cả bỗng trở nên nực ư? Cuối cùng chẳng nàng vẫn cùng những phụ nữ khác chia sẻ một đàn ông, đấu đá với họ để tranh giành sự sủng ái, nàng sẽ sống một cuộc sống như thế ư?

Hơn nữa… ngộ nhỡ, ngộ nhỡ nàng bắt đầu quen với sự tồn tại của , quen với sự dịu dàng của thì nàng còn thể sống bình lặng như thế ?

Tưởng Nhược Nam càng nghĩ càng thấy sợ hãi, trong nháy mắt trái tim bỗng dưng nguội lạnh hẳn.

Loading...