Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 94

Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:36:48
Lượt xem: 149

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về phần Cận Thiệu Khang, hề cảm thấy sự khác lạ , đang chuẩn cơ thể nàng, đột nhiên thấy nàng thu chân .

Hắn tưởng nàng sợ, giơ tay tách chân nàng , thì thầm tai nàng: “Nhược Lan, đừng sợ, sẽ cẩn thận…” Bàn tay dịu dàng của , giọng khản đặc của , giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng khuấy đảo trái tim nàng, bản năng lý trí đè bẹp giờ lai rục rịch ào lên.

Tưởng Nhược Nam cảm nhận , vội vàng hạ quyết tâm, dùng sức đẩy Cận Thiệu Khang đang đè lên nàng . Do đề phòng, Cận Thiệu Khang đẩy sang thành bên của thùng tắm, kinh ngạc nàng: “Nhược Lan?”

Tưởng Nhược Nam vớt y phục của thùng nước lên, luống cuống phủ lên , đó ngước mắt , rõ ràng từng từ một: “Hầu gia, , mùi của phụ nữ khác, thích!”

Sắc mặt Cận Thiệu Khang lập tức sầm xuống, nén giọng hỏi: “Tưởng Nhược Lan, nàng đang những lời ngu ngốc gì thế? Vừa rõ ràng nàng…”

“Vừa cố gắng, nhưng cuối cùng phát hiện , cũng thể miễn cưỡng bản ! Hầu gia, thể ngốc, thể mắng vô cớ gây sự, nhưng thể miễn cưỡng . Thiếp một lòng một với , cũng mong một lòng một với , trong trái tim Hầu gia quá nhiều , thích!”

Tưởng Nhược Nam chậm, giống như đang rõ một sự thật cho . Giọng nàng cao thấp, cũng vội vàng gấp gáp, tức giận, chẳng oán hờn, nhưng thái độ đó của nàng khiến kinh ngạc hơn. Bởi vì, cảm nhận sự quyết tâm của nàng, sự quyết tâm cách nào lay động .

Sao phụ nữ như thế chứ, đòi hỏi sự chung thuỷ hết sức ngang nhiên thẳng thắn!

“Nhược Lan, nàng đừng gây sự nữa! Vu Thu Nguyệt phủ, chẳng mắc lầm gì lớn, nàng bảo lạnh nhạt với nàng , như thế đối với nàng thật công bằng!” Giọng Cận Thiệu Khang cũng lạnh dần.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tưởng Nhược Nam lắc lắc đầu, “Hầu gia, sai , yêu cầu lạnh nhạt thờ ơ với ai, thể coi như tồn tại, quan tâm đến sự ‘bất công’ của !”

Cận Thiệu Khang trong lúc tức giận túm lấy cánh tay nàng, “Nàng thật?”

Tưởng Nhược Nam bình tĩnh , vẻ mặt kiên định đổi đổi: “Sau chuyện , lẽ nào Hầu gia còn sự quyết tâm của ?”

Lửa giận bốc lên, nàng, nghiến răng nghiến lợi đáp: “Tất cả đều do nàng khơi , giờ … Cận Thiệu Khang để nàng thao túng, để nàng thế nào là thế !” Nói xong, cúi đầu xuống hôn lên môi nàng.

Lần , nụ hôn của mạnh mẽ mà cuồng nhiệt, cả sự tức giận trong đó, sự thiết mà là đang phát tiết!

Khó khăn lắm Tưởng Nhược Nam mới giằng , mở miệng ngay: “Hầu gia, nhớ từng đánh cược và thua ?”

Cận Thiệu Khang lạnh lùng trừng mắt nàng, giống như nàng sắp gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-94.html.]

“Hầu gia, việc mà chính là, nếu sự đồng ý của , đụng !” Tưởng Nhược Nam thẳng mắt , từng từ một, rõ ràng.

Cận Thiệu Khang c.h.ế.t trân nàng, ánh mắt như lửa cháy ngùn ngụt, nhưng từ từ cơn giận trong cũng lụi , trở thành một vùng băng giá.

“Nàng như thế hậu quả sẽ thế nào ?”

Tưởng Nhược Nam gật gật đầu, “Thiếp , sẽ con, địa vị của ở Hầu phủ sẽ bấp bênh, con của Vu Thu Nguyệt sẽ thừa kế tất cả thứ của Hầu phủ, thể cô sẽ quyền ngang với !”

“Không thể, mà nhất định nàng sẽ leo lên đầu nàng, nàng con, Thái hậu cũng chẳng giúp nàng!” Cận Thiệu Khang lạnh lùng nàng .

Tưởng Nhược Nam , “Hầu gia, tin , cả đời cũng thể trèo lên đầu , cho dù Vu Thu Nguyệt sinh mười đứa con trai, cũng là đối thủ của !” Khi nàng toát vẻ tự tin trong đó, khiến mê dại, khiến tức giận.

Hắn lạnh lùng , bước khỏi thùng tắm ngay mặt nàng, Tưởng Nhược Nam thấy thế thì đỏ mặt, nghiêng đầu sang tránh, đột nhiên tiếng quần áo sột soạt, đó là tiếng bước chân xa dần của .

Tưởng Nhược Nam đầu , khỏi bình phong, đó tiếng vén rèm. Nàng thầm nghĩ: Lần lẽ nàng giận thật , xem , ngày mai nàng nhất định sẽ tránh màn giáo huấn của Thái phu nhân, Thái phu nhân với Thái hậu ? Nếu Thái hậu sẽ phản ứng thế nào? Nghĩ đến đây, Tưởng Nhược Nam cúi đầu thở dài, nhưng đó nàng tự vực tinh thần dậy, cố gắng, thoả hiệp! Tưởng Nhược Nam chuyện gì là thể giải quyết !

Nàng khỏi thùng gỗ, vòng qua bình phong, lập tức sững .

Nàng thấy Cận Thiệu Khang mặc áo lụa màu trắng ở cửa sổ, ánh trăng bạc rót lên khuôn mặt góc cạnh của , gió khe khẽ lật tung mái tóc dài và chéo áo, khiến cả toát lên thứ khí chất nho nhã thanh cao như thần tên.

Tưởng Nhược Nam , cảm thấy kỳ lạ. Vừa rõ ràng nàng thấy tiếng vén rèm lên, nàng cứ tưởng . vẫn còn ở đây, những lời từ chối ban nãy của nàng, lẽ nào thấy giận chút nào ?

Trước cửa sổ, Cận Thiệu Khang đang ngoài với vẻ mặt bình lặng, ánh mắt thất thần, đang nghĩ gì. Nghe thấy tiếng động, đầu nàng, lạnh lùng : “Mau y phục , mặc quần áo ướt sẽ cảm mất!”

Tưởng Nhược Nam đáp một tiếng, lòng cảm thấy lạ hơn, giờ còn quan tâm cả tới những chuyện nữa? Hắn cao ngạo như thế, khi nàng từ chối, phản ứng bình thường nhất là lao ngoài và bao giờ thèm quan tâm tới nàng nữa mới đúng chứ? Thái độ của lúc thật quá kỳ lạ, thế nào thì cũng thấy bình thường!

Tưởng Nhược Nam lấy từ trong rương một bộ y phục bằng lụa, vòng bình phong để . Lúc nàng đối mặt với thế nào, gì nên nàng kiên quyết im lặng, thẳng tới bên giường, xuống, xoay lưng về phía và nhắm mắt . Vì những giằng co giãy dụa đó khiến nàng cảm thấy mệt, nên lâu nàng bắt đầu chìm giấc mộng.

Không bao lâu , nàng cảm thấy bên cạnh cái gì đó chuyển động, nàng đang ngủ say nên tỉnh .

Trong mơ, nàng cảm thấy cái gì đó chạm nhẹ mặt, buồn buồn tê tê, khiến nàng kìm mà phì , ngay đó dường như nàng thấy tiếng ai đó .

“…Ta mà bỏ , chuyện sẽ ầm ĩ lên… Tâm trạng mãi mới thể bình tĩnh thế , thế mà nàng ngủ say như … Thật đúng là quá vô lương tâm… Nếu thể coi nàng như tồn tại thì bao…”

Loading...