Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 141+142: Chống Lưng - Bạc Thời Vụ não yêu đương
Cập nhật lúc: 2025-09-26 01:49:58
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba em nhà họ Kiều đó đánh, giờ mặt mũi đều bầm dập.
Đặc biệt là Kiều Nhất Mộc, trông thảm nhất, một cánh tay dường như còn gãy.
Kiều Hòa đảo mắt cả đám nhà họ Kiều, kể cả Kiều Viên, chẳng ai bộ dạng sạch sẽ.
Quần áo bẩn thỉu, mưa xối cho ướt như chuột lột, khó coi hết mức.
Nói chung là vô cùng nhếch nhác.
Thấy họ thê thảm như thế, lòng Kiều Hòa bỗng khoan khoái vô cùng.
Trước đây nhà họ Kiều vô sỉ, bắt cô trâu ngựa đành, chẳng bao giờ xem cô là một nhà.
Lúc , Kiều Viên nghiến răng tức tối :
“Chị, chị còn dám vác mặt đến đây ?
Lần cầu cứu chị thì chị ngơ, giờ lon ton chạy đến?”
Giọng cô đầy mỉa mai, tiếp tục:
“Sao, cạn lương thực hết đồ hả?
Nói thật cho chị , chỗ chúng chẳng còn dư gì , đừng dày mặt mà xin xỏ!
Cho dù chị đến, chúng cũng sẽ cho chị bất kỳ thứ gì.”
Ý là dù Kiều Hòa c.h.ế.t đói c.h.ế.t rét, họ cũng mặc kệ.
Thật , dù Kiều Hòa hòa nhã thì họ cũng định chia sẻ, vì trong mắt họ, cô chẳng còn là nhà nữa, chỉ là kẻ dư thừa.
Kiều Viên tỏ vẻ lạnh lùng thất vọng:
“Chị, đây đều là do chị tự chọn…
Cả đời sẽ nhớ việc chị đóng cửa cho cha và các .
Chị thật sự hại c.h.ế.t chúng ?
Chị… chị thể nhẫn tâm đến ?”
Nói xong, Kiều Viên mắt đỏ hoe, về phía gia đình, khiến bầu khí nặng nề hẳn.
Đặc biệt là cha Kiều và Kiều, mặt mày khó coi vô cùng.
Nhìn thấy Kiều Hòa, họ thậm chí chẳng buồn liếc thẳng.
Kiều Hòa vẫn thản nhiên, lạnh giọng:
“Ồ, ?
Các nghĩ gì thì tùy.
bao nhiêu , các nhà của .”
Cô nhạt:
“Được , xong , giờ các thể mau mau cút ?”
Kiều Viên tức đến tái mặt, mím môi ấm ức kêu lên:
“Anh cả… xem chị kìa!
Khi dễ chúng , còn đuổi chúng , rõ ràng chúng đến đây …”
Cô dụi mắt, trông như sắp .
Sắc mặt Kiều Nhất Mộc và Kiều Nhị Lâm đều khó coi.
e ngại Bạc Thời Vụ bên Kiều Hòa nên chẳng dám manh động.
Trận đòn thê thảm đó từ hai , đến giờ họ vẫn còn ám ảnh.
Kiều Nhị Lâm cứ thấy chột , sợ hãi đến lạnh cả …
Chuyện để tâm lý, còn sinh con cũng .
Kiều Nhất Mộc gắng kìm nén, ngạo nghễ :
“Kiều Hòa, đừng quá đáng, chỗ bọn đến , thế nào là đến thì chứ?”
Kiều Hòa thản nhiên xuống, chậm rãi đáp:
“Không hiểu, dựa cái gì mà đến ở?
Lúc ai đến , mà là nắm đ.ấ.m ai cứng hơn thì đó ở .”
Cô mỉm :
“ , Kiều Nhất Mộc?”
Kiều Nhất Mộc mặt xám xịt, lời nào.
Cha Kiều giận dữ chỉ thẳng mặt Kiều Hòa quát:
“Mày ý gì? Sao tao sinh đứa con gái như mày?”
“Đồ con vô ơn!”
Mẹ Kiều cũng lầm bầm.
Kiều Hòa còn kịp nổi giận thì từ phía , Lâm Xảo yếu ớt nhưng giọng lạnh lùng vang lên:
“Các ý gì hả?
Giờ mới hiểu vì Kiều Hòa đối xử với các như .
Các vốn chẳng nhà con bé.
cảnh cáo các , bớt bậy bạ !
Nếu , bà già dù liều mạng cũng tha cho các !”
Nhà họ Kiều Lâm Xảo chỉ thấy bà như một bà lão bệnh tật, sắp c.h.ế.t đến nơi.
Mẹ Kiều khinh bỉ:
“Bà là ai? Lấy tư cách gì xen chuyện nhà chúng ?”
Kiều Hòa chau mày, bước đến tát thẳng Kiều một cái thật vang.
Cả nhà họ Kiều sững sờ.
Mẹ Kiều cũng ngẩn , mãi mới thấy má bỏng rát.
Kiều Hòa lạnh lùng :
“Bà tính là cái gì?
Dám ăn với bà bà như thế ?”
Lâm Xảo suýt vỗ tay khen, đánh quá chuẩn!
Bị bắt nạt thì trả đũa.
Bị nhục mạ, dù Kiều Hòa chuyện “đại nghịch bất đạo”, bà cũng ủng hộ hết .
Bởi lẽ bọn họ xứng tôn trọng.
Kiều Viên vội chắn Kiều, đau lòng kêu lên:
“Chị! Chị điên ? Sao chị thể đánh ?
Đó là của chúng mà!”
Kiều Hòa khẩy:
“Thôi , .
Đừng lôi chuyện của nhà các .
cuối, ngay bây giờ, lập tức!
CÚT khỏi đây.
Nghe rõ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-141142-chong-lung-bac-thoi-vu-nao-yeu-duong.html.]
Giọng cô lạnh băng, ánh mắt càng lạnh lẽo đến cực điểm.
lúc , Bạc Thời Vụ bước đến, cạnh Kiều Hòa, vững vàng chống lưng cho cô.
Không thể , chỉ cần đó, toát khí thế khiến ai cũng hiểu:
Kiều Hòa dễ trêu, nhất là khi thức tỉnh dị năng!
Vừa thấy Bạc Thời Vụ, ánh mắt Kiều Viên tràn tình ý.
Cô từng gặp đàn ông nào tuấn mỹ, cao quý mạnh mẽ như thế.
Gương mặt tuấn tú đến mức khiến nghẹt thở, khí chất còn vô cùng cường đại.
Người đàn ông như , ai mà thích chứ?
Kiều Viên bắt chuyện với Bạc Thời Vụ.
mở lời thế nào, đành dùng chiêu quen thuộc...
Giả vờ yếu đuối.
Cô nghĩ, càng là mạnh mẽ thì bản năng bảo vệ càng cao.
Mang theo suy nghĩ đó, ánh mắt Kiều Viên đổi.
Gương mặt lộ vẻ yếu ớt như sắp , giọng nhẹ như muỗi kêu:
“Anh… là Bạc Thời Vụ đúng ?
Anh cũng thấy chị đối xử với chúng thế nào đó…
là là hiểu lý lẽ.
Anh xem, chị dám đối xử với nhà như ...
Anh sợ một ngày nào đó chị sẽ lấy bia đỡ đạn ?
Anh sợ…”
Bạc Thời Vụ lạnh lùng cắt lời:
“Sợ gì? Kiều Hòa lấy chặn đạn, cũng tình nguyện.”
Anh một cách nghiêm túc.
Tim Kiều Hòa khựng , câu là để chọc tức Kiều Viên thật sự nghĩ .
Ánh mắt Kiều Viên lập tức tối sầm, trong lòng chửi thầm:
là đồ não yêu đương!
Người đàn ông si tình như thích cô chứ?
Nếu Bạc Thời Vụ yêu cô , chẳng cô sẽ lo lắng trong thời mạt thế ư?
Dù qua cũng mạnh lợi hại, ai dám trêu chọc.
Hơn nữa, Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ đều mang ba lô to, bên trong chắc chắn nhiều vật tư…
Kiều Viên nảy ý : Cô giành Bạc Thời Vụ từ tay Kiều Hòa, bất chấp thủ đoạn.
đúng lúc , Bạc Thời Vụ thản nhiên :
“Có thể cút ? Kiều Hòa cần nghỉ ngơi.”
Kiều Viên: “……”
Không chỉ là não yêu đương, còn là đồ l.i.ế.m chó nữa?
Gương mặt Kiều Viên ghen tị đến biến sắc.
Cô cam lòng!
Sao gặp Bạc Thời Vụ là cô chứ?
Nếu cô gặp Bạc Thời Vụ , chẳng để Kiều Hòa cướp mất ?
Căm hận trong lòng, Kiều Viên chỉ thể nghiến răng.
Trong khi đó, Kiều Hòa nhận vô cảm xúc ghen ghét, đố kỵ từ cô .
Mắt Kiều Hòa khẽ xoay, trong lòng lóe lên ý tưởng.
Cô dậy, mềm mại ôm lấy cánh tay Bạc Thời Vụ, tựa lồng n.g.ự.c rắn chắc của .
Giọng cô nũng nịu như mèo:
“Em buồn ngủ quá… yêu, giúp em đuổi hết bọn họ ngoài ?
Họ em chói cả mắt ~”
Toàn Bạc Thời Vụ khẽ run, cảm nhận cơ thể mềm mại của Kiều Hòa tay: “……”
“Được.”
Mặt đổi sắc nhưng vành tai đỏ ửng.
Anh lạnh lùng Kiều Viên và đám nhà họ Kiều:
“Cho các nửa phút thu dọn đồ cút.
Nếu quá nửa phút còn , đừng trách khách sáo.”
Giọng bình thản nhưng uy lực khiến rợn .
Kiều Tam Sâm dám hé răng, bản đánh Bạc Thời Vụ.
Gặp , cảm nhận rõ khí thế của kẻ mạnh.
Không cụ thể mạnh thế nào, chỉ …
Rất lợi hại, thể chọc.
Thế nên đám nhà họ Kiều chỉ thể lặng lẽ thu dọn, chuẩn rời .
Kiều Viên cam lòng, cắn môi liếc Bạc Thời Vụ, lúc ngang qua bỗng giả vờ ngất.
Cô lảo đảo, định ngã về phía .
còn đến gần, Bạc Thời Vụ né sang một bên như tránh rác rưởi.
Kiều Viên mất đà, ngã sấp xuống đất, tư thế thảm hại.
Kiều Viên: “…………!”
Tính sai !
Kiều Hòa bật khúc khích:
“Ha ha ha ha…”
Sắc mặt Kiều Viên khó coi vô cùng, nhưng cưỡi lên lưng hổ, cô dám thừa nhận giả ngất.
Người nhà họ Kiều hoảng loạn chạy đến đỡ cô dậy, xem chuyện gì.
Kiều Viên thể mở mắt, chỉ thể tuyệt vọng tiếng trêu chọc của Kiều Hòa.
Cô cứ tưởng Bạc Thời Vụ là thương hoa tiếc ngọc.
như thế ?
Tại Kiều Hòa giả vờ yếu đuối thì , còn cô thì ?
Rõ ràng cô xinh hơn Kiều Hòa.
Động tác lùi nửa bước của Bạc Thời Vụ ban nãy… là cô hoa mắt ...
Thật sự là thật ?