Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 143+144: Anh là đàn ông của Kiều Hòa - Con Hồ Ly Già

Cập nhật lúc: 2025-09-26 02:25:54
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạc Thời Vụ lạnh lùng :

“Lập tức dắt em gái các cút ngoài, đừng ép tay.”

 

Bạc Thời Vụ cũng chẳng hiền lành gì.

 

Kiều Hòa ôm chặt cánh tay , vẻ yếu đuối như chú chim nhỏ nũng nịu, mỉm ba em nhà họ Kiều, còn Kiều Viên đang úp mặt xuống đất.

 

Kiều Viên đang giả vờ ngất, bởi lúc Kiều Viên vẫn liên tục mang đến cho cô vô giá trị cảm xúc.

Thật sự sướng đến phát nổ!

 

Giá trị oán hận và phẫn nộ liên tục +1 +1 +1…

 

Kiều Hòa đến mức sắp nở hoa.

Nhiều cảm xúc thế , đủ để đổi về vô vật tư, thậm chí còn cả gói quà ngẫu nhiên.

Biết còn mở kỹ năng dị năng mới thì .

 

Nghĩ thôi cũng thấy vui, cô liền nũng nịu như một cô nàng nhỏ mọn:

“Cưng ơi~ họ kìa, đây chướng mắt quá, đuổi hết bọn họ ngoài ~”

 

Kiều Nhất Mộc mặt trầm xuống, lạnh giọng:

“Kiều Hòa! Cô thật sự quá đáng !”

 

Kiều Hòa chớp đôi mắt to, nheo :

“Ồ? Vậy , quá đáng ?

quá đáng bằng các ?

Kiều Nhất Mộc, mau đưa cô em gái ngoan của cút ngoài !

Thấy các còn ghê tởm hơn thấy phân đấy.”

 

Ánh mắt cô tràn đầy khinh miệt.

 

Lời khiến sắc mặt cả nhà họ Kiều càng khó coi, đặc biệt là Kiều Viên.

vẫn rạp đất, m.á.u mũi chảy , nhưng dám động đậy.

Bởi giờ cô là mỹ nhân yếu ớt đang “bất tỉnh” mà.

 

Bạc Thời Vụ hề thương hoa tiếc ngọc, cũng chẳng đỡ cô dậy.

Còn mấy trai nữa, cũng chẳng ai đến giúp?

 

Kiều Viên sắp sụp đổ.

gì, còn mất mặt như thế mặt thích.

Mà Bạc Thời Vụ đối với cô lạnh lùng như

Nước mắt tủi suýt rơi.

 

lúc , Kiều Hòa bước lên một bước, “vô tình” giẫm mạnh lên ngón tay Kiều Viên.

Góc độ cực kỳ khéo, ngoài Bạc Thời Vụ , ai trong nhà họ Kiều thấy .

 

Tim Kiều Viên thót , cả c.h.ế.t lặng.

Trong lòng gào thét, nhưng bên ngoài vẫn tiếp tục giả ngất, nếu sẽ lộ là giả vờ.

 

Kiều Hòa tươi, vẫn giẫm chặt, còn nghiến mấy cái.

Kiều Viên đau đến , nhưng dám phát một tiếng, chỉ thể cắn răng chịu đựng.

 

Sức của Kiều Hòa thế nào?

Mạnh hơn cả năm đàn ông trưởng thành cộng .

Cú giẫm , cô cảm giác nghiền nát ngón tay của Kiều Viên.

 

Thế mà Kiều Viên vẫn chịu đựng giỏi thật, kêu lấy một tiếng, còn liên tục “gửi” giá trị cảm xúc cho cô.

Mắt Kiều Hòa sáng rực. Tốt lắm!

 

Thế là cô tăng lực gấp đôi.

 

Lần , Kiều Viên rốt cuộc chịu nổi:

“Á… á á á!!!”

 

Tiếng hét đau đớn chói tai.

 

Kiều Hòa giả vờ kinh ngạc:

“Ôi chao, thế , tiểu thư nhà họ Kiều ngất ?

Tỉnh ? Thì nãy em gái giả vờ ngất hả~

là cô nàng nhiều tâm cơ nha~”

Cô che miệng , trong mắt tràn đầy giễu cợt.

 

Kiều Viên đau đến nước mắt nước mũi ròng ròng, gào :

“Tay! Tay tay tay! Tay em a a a a!”

 

Lúc nhà họ Kiều mới bừng tỉnh, nhận Kiều Hòa luôn giẫm lên tay Kiều Viên.

 

Kiều cha Kiều đỏ mắt, tức giận quát:

“Kiều Hòa! Mau bỏ chân khỏi tay em con!”

 

Kiều định xông lên, nhưng sợ Kiều Hòa tát cho một cái, bà chỉ dám đó, đau lòng con gái giẫm.

 

Kiều Hòa hừ nhẹ:

“Thì  đang giẫm tay cô , là thật sự ngất giả ngất đây~”

 

Lực chân cô tăng thêm.

 

Kiều Viên hét thảm:

“Chị… hu hu hu chị thể với em?

Em… em thật sự ngất mà, chị cứ giẫm tay em…

Chị ác quá! Ngón tay em sắp gãy

Bạc Thời Vụ… thấy ?

Chị là chị ruột em đấy!

Hôm nay chị đối xử với em như , ngày mai chị cũng sẽ tàn nhẫn như thế với !”

 

“Cho dù , vẫn thích chị ? Á…!!!”

đau đến nỗi cả bọt mũi cũng phì , trông cực kỳ buồn .

 

Bạc Thời Vụ: “………”

 

“Kiều Hòa thế nào cũng thích.

Hài lòng ? Hài lòng thì cút ngoài, chúng còn nghỉ ngơi.”

Anh lạnh nhạt , như thể mặt tiểu mỹ nhân vạn mê Kiều Viên, mà chỉ là một nhân vật mờ nhạt.

 

Kiều Hòa khẽ , ánh mắt thương hại Kiều Viên nhếch nhác:

“Đáng thương nực , Kiều Viên , khuyên cô soi gương .

Với bộ dạng , cô cũng xứng giở trò để tranh giành Bạc Thời Vụ với ?

cho cô , chính là đàn ông của !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-143144-anh-la-dan-ong-cua-kieu-hoa-con-ho-ly-gia.html.]

 

Kiều Hòa đầy khí thế tuyên bố chủ quyền, bá đạo khoác tay lên vai Bạc Thời Vụ.

 

Bạc Thời Vụ: “……!”

 

Anh là…

Người đàn ông của Kiều Hòa?

 

Tim khẽ rung, vành tai trắng ngần ửng đỏ.

 

Ngay giây tiếp theo, Kiều Hòa thấy giọng máy móc của hệ thống Bỏ Mặc:

【Độ hảo cảm của Bạc Thời Vụ +100】

 

Kiều Hòa: “???”

 

Chưa đầy một giây , hệ thống vang lên:

【Độ hảo cảm của Bạc Thời Vụ +100】

 

Kiều Hòa: “……”

Trời ạ! Vừa cô diễn lố như thế, năng sến súa như .

Vậy mà cái “cái đuôi nhỏ” còn tăng hảo cảm ?

là lòng đàn ông khó dò!

 

hiểu Bạc Thời Vụ rốt cuộc thích cái gì mà điểm hảo cảm tăng vù vù, thật bí ẩn.

 

Đang định nghiên cứu kỹ xem vì thì bỗng tiếng Kiều Viên rên khẽ:

“Ư… đau quá… hu hu…

Chị ơi, chị đối xử với em như

Chị rõ em lúc nào cũng với chị, cái gì ngon, cái gì vui em đều để phần cho chị đầu tiên mà!”

 

Kiều Hòa bật khẽ:

“À, ? nào cô cũng là lợi hết, chẳng gì cả đấy chứ.”

 

Kiều Viên thoáng lúng túng:

“Đó… đó là vì cha và các quá cưng chiều em thôi…

Xin chị, là em … khiến chị buồn.

Chị… thể đừng đuổi bọn em ?

Bên ngoài mưa lớn, nguy hiểm khắp nơi, đường núi khó tiếp, chị … chị cứ xem như…”

 

Chưa kịp hết, Kiều Hòa lạnh giọng cắt ngang:

“Cô đang mơ cái gì ?

Cút ngay, kiên nhẫn của hạn.”

 

Sắc mặt đám nhà họ Kiều lập tức biến đổi đủ màu.

 

Kiều Viện ấm ức đáng thương, khẽ ngước Bạc Thời Vụ, định dùng kế mỹ nhân:

“Anh… …”

 

“Câm miệng, cút ngay.”

Bạc Thời Vụ cho cô cơ hội mở lời, giọng lạnh như băng.

 

Nghe , trái tim mong manh của Kiều Viên như vỡ vụn.

rời khỏi nơi thật sự quá nguy hiểm:

Mưa to, lũ quét, chỉ cần còn chỗ trú, cả nhà thể cuốn trôi bất cứ lúc nào.

Đây là vị trí cao nhất quanh đây, nếu cả ngọn núi cũng ngập thì con khó mà sống sót.

 

Dù thiên tai đang xảy khác với trình tự trong sách cô từng , Kiều Viện vẫn hiểu rõ cách tránh nạn.

Điều duy nhất khiến cô tức đến phun m.á.u chính là khối Huyết Ngọc.

Không Kiều Hòa dùng cách gì mà tráo đổi , còn giấu cô lâu đến thế.

 

Nghĩ đến đây, lửa giận bốc lên nhưng Kiều Viên vẫn cố kìm nén, giả vờ đáng thương:

“Chị, chị bụng như … chắc chắn nỡ bọn em c.h.ế.t ngoài mưa , đúng ?”

 

Lời còn dứt, bên cạnh vang lên tiếng quát của một bà lão:

“Cô gái thế? Đã bảo mà còn lằng nhằng.

Cô tưởng thấy ?

Ánh mắt dính chặt Bạc Thời Vụ, miệng thì chị chị , còn trơn hơn cả lá non núi.

Phì! là con hồ ly nhỏ hổ!”

 

Lâm Xảo giận sôi, bà ghét nhất kiểu phụ nữ dựa chút nhan sắc để quyến rũ đàn ông, mong bảo vệ và phục vụ .

Thật mất mặt phái nữ!

Giống như loài tơ hồng chỉ bám mà sống.

 

Mẹ Kiều nổi, lập tức ôm chặt Kiều Viên, trừng mắt Lâm Xảo:

“Bà cái gì? Hồ ly tinh? thấy bà mới là con hồ ly già thì !

Rỗi quyến rũ chồng ! thấy rõ bà lén ông mấy !”

 

Cha Kiều: “……!”

 

Lâm Xảo sững :

“Hả? Quyến rũ chồng cô?

Ông trông thế , thà quyến rũ một con ch.ó còn hơn!”

 

Bà trợn trắng mắt, cả đời vốn nhẫn nhịn, giờ là tận thế, Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ chống lưng, bà càng chẳng ngại nổi điên.

Hơn nữa, cái nhà , Lâm Xảo càng chắc chắn:

Miện gọi là một nhà, nhưng chẳng chút tình nào.

Bà thậm chí nghi ngờ Kiều Hòa con ruột họ .

 

Mẹ Kiều chọc tức đến xanh mặt, trông như sắp lao đánh .

 

Cha Kiều lạnh lùng :

“Được , cho ở , chúng thôi!”

 

Kiều Viên trợn tròn mắt:

“Cha! Cha gì thế? Ra ngoài sẽ c.h.ế.t đấy!”

sắp phát điên, cô đang cố bám trụ ở đây mà cha kéo lùi kế hoạch như .

 

Lời cha Kiều hợp ý Kiều Hòa.

Cô nhướng mày:

“Đã thì mời các nhanh chóng rời khỏi đây.”

 

Lời như nước đổ , thể lấy .

Bất đắc dĩ, Cha Kiều chỉ thể im lặng, đưa cả nhà rời tìm nơi tránh nạn khác.

Bọn họ , nơi lập tức yên tĩnh hẳn.

 

Bạc Thời Vụ lấy từ ba lô túi ngủ, đưa khăn và chăn cho Kiều Hòa cùng Lâm Xảo:

“Lau , cẩn thận kẻo cảm lạnh.”

Giọng trầm khàn, vang khẽ trong gian tĩnh lặng.

Loading...