Ba bé mèo con lập tức sững sờ, Kiều Phi yên tại chỗ, chẳng dám động đậy.
Nó cũng nên gì bây giờ, bởi trong ba con mèo thì thông minh nhất chính là Kiều Tư.
Mà trí thông minh của Kiều Tư chỉ tương đương với một đứa trẻ loài ba bốn tuổi.
Đối diện với những kẻ lớn xảo quyệt độc ác.
Sau khi phát hiện thì nó lập tức hoảng loạn, chẳng thế nào.
lúc , ba bé mèo thấy từ chiếc camera vang lên tiếng :
“Ồ? Còn thể hiểu tiếng ?
Này, mấy con , bắt chúng cho xem.”
Bên cạnh đàn ông , kẻ phụ họa:
“Vâng, tiến sĩ Lâm!”
Kiều Tư , liền kêu thầm “toang ”, lập tức cất tiếng “meo” báo cho Kiều Cẩn và Kiều Phi mau chạy.
Chạy càng nhanh càng , nhất là tìm nơi nào đó bọn tuyệt đối tìm .
Ngay đó, ba con mèo tán loạn bỏ chạy, đông tây tứ tán.
Chẳng khác nào những chú chuột loài phát hiện, điên cuồng tìm nơi trốn.
Kiều Tư dẫn theo hai đứa khác chạy một đoạn thật xa.
phát hiện nơi căn bản chỗ nào để ẩn nấp.
Tệ hại hơn là bọn đuổi sát lưng.
Trong tay còn cầm đủ loại dụng cụ bắt mèo, nào là lưới, nào là lồng sắt…
Lông Kiều Tư dựng hết cả lên.
Làm bây giờ?
Phải mới ?
Cả ba lao thẳng về phía , nhưng truy đuổi ngày càng đông, chẳng còn đường nào để chạy.
Chỉ vài phút , ba bé mèo bao vây.
Ánh mắt Kiều Tư lạnh hẳn.
Nó nhảy lên chắn mặt Kiều Cẩn và Kiều Phi, phát tiếng kêu cảnh cáo sắc lạnh.
Kiều Cẩn hoảng hốt:
[Kiều Tư!
Cậu gì , sức của còn bằng bọn nữa mà!]
Kiều Tư điềm tĩnh :
[ sẽ cản bọn chúng, hai mau chạy !]
Kiều Phi tức giận mắng:
[Khó chịu quá! Đám hai chân đáng ghét , cào rách hết mặt chúng mới hả !]
Kiều Tư quát lạnh:
[Kiều Phi, đừng bướng bỉnh!
Chúng căn bản thể đối phó bọn .
Chúng vũ khí trong tay…]
Trong đầu nó tính toán:
Chỉ cần mở một con đường, để Kiều Cẩn và Kiều Phi trốn thoát thì lắm .
liệu con đường thật sự khả thi?
Nó quanh, nơi khả năng thoát nhất, chính là cái đường ống phía ngoài đám .
Chỉ cần hai đứa thể leo lên, chui hệ thống thông gió.
Với vóc dáng nhỏ nhắn thì cho dù ráng sức cũng thể lọt qua.
Không cần đường ống đó thông , chỉ cần cơ hội thoát thì cũng đáng để thử.
Trong phòng giám sát, tiến sĩ Lâm nheo mắt, đầy hứng thú quan sát Kiều Tư.
Trí tuệ của con mèo quá rõ ràng, cao hơn hẳn hai con ngốc .
Hơn nữa, điệu bộ của nó, rõ ràng nó đang lệnh cho đồng bọn ?
Thú vị… thật quá thú vị.
Khỉ vốn thông minh, nhưng khỉ là loài gần với con .
Mèo thì khác, dung lượng não quá nhỏ.
Vậy mà Kiều Tư thể biểu hiện như thế.
Quả thật kỳ lạ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-76-ke-hoach-dao-thoat-cua-cac-be-meo.html.]
Tiến sĩ Lâm thong thả lệnh:
“Ra tay ! Bắt sống hết , để thương.”
Đám mặc áo blouse đồng thanh:
“Vâng, tiến sĩ Lâm!”
Trong mắt bọn họ, chẳng qua chỉ là vài con mèo lanh lợi hơn một chút thì gì đáng sợ?
Nào ngờ , đó hai canh giữ ba con mèo đánh cho ngất xỉu, đầy vết cào.
Nhất là tên đàn ông , khuôn mặt cào rách toạc, e rằng cả đời cũng chẳng khôi phục .
lúc , Kiều Tư nghiêm giọng :
[Quyết định !
Các từ đó thoát .
sẽ giữ chân bọn họ.
Kiều Cẩn, nhanh đưa Kiều Phi đột phá, rõ ?]
Cách sắp xếp tự nhiên lý do.
Kiều Cẩn và Kiều Phi sức mạnh hơn, thể leo lên đường ống và mở cửa thông gió.
Dù truy đuổi, hai đứa cũng đủ thể lực để chạy và chơi trò rượt bắt với loài .
Còn Kiều Tư thì …
Nó tiến sĩ Lâm , xem tạm thời g.i.ế.c nó, thậm chí còn hứng thú nghiên cứu.
Như , nếu Kiều Cẩn và Kiều Phi ở , e rằng chẳng kết cục .
Bởi lẽ tiến sĩ chỉ quan tâm đến trí tuệ của nó, còn hai đứa c.h.ế.t cũng chẳng .
Nghĩ đến đó, Kiều Tư quyết:
Nó sẽ ở , đổi lấy cơ hội sống cho đồng bọn.
[Nhanh lên!
Đừng do dự, nếu thì chẳng trốn thoát !]
Nó gào lên.
Kiều Cẩn và Kiều Phi , trong mắt cả hai đều là sự giằng xé.
Nếu thể, tất nhiên bọn chúng cùng trốn.
tình thế hiện tại…
Kiều Cẩn đầu thấy ghét chính sự yếu đuối của .
Nếu nó mạnh hơn chút nữa, nó thể mang cả Kiều Tư và Kiều Phi cùng thoát.
Đáng hận thật!
Đám hai chân mặc áo trắng , chẳng giống loài bụng .
Không cho ăn ngon, cho đồ chơi, cũng chẳng những cái vuốt ve dịu dàng.
Chỉ là đáng sợ và ác độc!
Không còn lựa chọn nào khác, cả hai đành theo kế hoạch.
Kiều Cẩn gầm lên, lao mở đường, sự yểm hộ của Kiều Phi và Kiều Tư, nhanh chóng phá vòng vây.
Kiều Tư lấy chặn bọn , gào:
[Chạy mau! Kiều Phi, theo sát Kiều Cẩn!]
Kiều Phi nghiến răng, cào rách cánh tay một tên, trong tiếng thét thảm của thì lập tức đuổi theo Kiều Cẩn.
Hai hình mèo uyển chuyển lao vun vút, leo lên đường ống, tiến thẳng đến chỗ cửa thông gió trần nhà.
Kiều Cẩn dùng sức, cào mạnh hai phát.
Cửa thông gió bật tung, rơi xuống, đập trúng một tên đàn ông khiến ngã lăn đất bất tỉnh.
Kiều Cẩn vội leo lên, hốt hoảng gọi:
[Kiều Phi, nhanh theo ! Kiều Tư, cũng lên chứ!']
đáng tiếc ...
Khi Kiều Phi cũng leo lên, cả hai thấy cảnh Kiều Tư tròng chặt trong lưới.
Mắt Kiều Cẩn đỏ hoe, suýt bật :
“Meo...! Meo!!!”
Nó đang gọi Kiều Tư.
Kiều Phi kìm nén nỗi đau, dùng đầu húc nhẹ Kiều Cẩn, trầm giọng :
[Chúng chạy , tìm !]
Nhất định… nhất định thoát khỏi nơi , đưa cứu Kiều Tư!