TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ - Chương 84: Mèo xám nhỏ, xin chào, tôi là Lâm Tầm
Cập nhật lúc: 2025-09-11 07:34:20
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lông của Kiều Cẩn và Kiều Phi đều dựng ngược.
Kiều Phi lập tức nhảy lên chắn Kiều Cẩn.
Nó cảnh giác chằm chằm con sói đói đôi mắt phát ánh lục quang.
Hỏng !
Con sói rốt cuộc từ chui thế?
Kiều Phi hét lên:
[Chạy mau! đối phó với nó!]
Từ đến giờ chúng từng thấy sói thật.
Cho dù khi lang thang bên ngoài cũng từng gặp con ch.ó nào cao to, hung dữ đến thế.
… bây giờ khác.
Vì chúng còn ở trong thành phố, mà đang ở vùng hoang vu núi rừng.
Con sói rõ ràng cũng đói đến kiệt quệ, toát thở mệt mỏi và tuyệt vọng.
Mèo con đối đầu sói đói!
Kiều Phi cũng dám chắc thể thắng.
Chỉ thể tranh thủ chút thời gian cho Kiều Cẩn chạy thoát.
Thế nhưng đúng lúc , Kiều Cẩn bất ngờ nhảy chắn mặt Kiều Phi:
[ ! Cậu chạy !
Trước đó bỏ rơi Tư Tư …
, gặp chuyện như thế nữa.]
Đôi mắt nâu đen của Kiều Cẩn ngấn lệ, đầy lo lắng và bi thương.
Giờ nó cũng chẳng Kiều Tư thế nào .
Ngay khoảnh khắc , con sói điên cuồng lao đến.
Vuốt to nặng nề vung mạnh, chụp thẳng đầu Kiều Cẩn.
Kiều Cẩn giận dữ gầm lên, dựa sức lực trời sinh, dám cùng sói đói cắn xé.
Nó né một đòn, dùng hình linh hoạt, vọt thẳng lên lưng sói.
Trong chớp mắt, nó vung vuốt cào thật mạnh.
Lực của Kiều Cẩn vô cùng lớn, một vuốt liền cào rách mắt con sói, m.á.u tươi chảy .
“Auuu!!!”
Sói giận dữ tru lên, ánh mắt hung hãn trừng về phía nó.
Đáng chết!
Một con mèo ngu ngốc, mà thể sói như nó thương?
Sói điên cuồng tấn công .
đúng lúc vuốt nó sắp chạm Kiều Cẩn...
Một bức tường đất bất ngờ trồi lên từ mặt đất.
"Ầm!"
Sói đ.â.m sầm bức tường, theo quán tính trực tiếp va đến nứt đầu vỡ máu.
Nó ngã xuống đất, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ và kinh ngạc, về phía Kiều Phi đang thở dốc, sắc mặt tái nhợt.
Lúc nó mới nhận bức tường đất chính là Kiều Phi triệu hồi .
Con mèo đen … rốt cuộc là thứ gì?
Đáng tiếc, nó kịp nghĩ kỹ, thì c.h.ế.t vì mất m.á.u và đói lả.
Trong tiết trời nóng bức như lửa, sống đến giờ là cực hạn của nó.
Kiều Cẩn trố mắt bức tường đất, kinh ngạc đến suýt nhảy dựng lên:
[Aaaa! Phi Phi, bức tường đất là ?]
Thân hình Kiều Phi lảo đảo, ngã gục xuống đất.
Khi con sói tắt thở, bức tường đất liền sụp đổ thành đống vụn.
Và Kiều Phi cũng ngất xỉu.
Kiều Cẩn hoảng hốt chạy đến bên cạnh, lay gọi:
[Phi Phi? Phi Phi!!!
Cậu chứ?
Đừng dọa mà…]
Kiều Phi chỉ quá mệt, nhưng một câu cũng chẳng thốt …
Không qua bao lâu, cuối cùng nó cũng tỉnh .
Mũi mùi m.á.u tanh nồng nặc, mùi từ xác sói.
Kiều Phi kinh hãi mở to mắt, thấy ngay mặt là một xác sói bê bết máu.
Còn Kiều Cẩn thì đang… buồn bã ăn thịt đó.
Nó thở phào một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-84-meo-xam-nho-xin-chao-toi-la-lam-tam.html.]
Nó còn tưởng sói chết, ngược ăn mất Kiều Cẩn .
[Kiều Phi! tỉnh ?
Mau mau, tuy thịt sói chẳng ngon lắm, nhưng vẫn thể lót đó~]
Kiều Cẩn ăn , còn xé một miếng thịt mềm hơn, đặt mặt nó.
[Mau ăn , ăn xong chúng tìm !]
Cô bé phấn khích , nãy nó sợ lắm, sợ Kiều Phi chết.
may mắn, chỉ hôn mê.
Kiều Cẩn nghĩ, chắc chắn bức tường đất tiêu hao quá nhiều sức lực của Kiều Phi.
Nó thầm thấy thật lợi hại!
Ra chiêu bất ngờ, trong thoáng chốc giải quyết kẻ địch.
Kiều Phi cũng đói lả, lập tức cúi xuống ăn thịt sói.
Ăn no, nó mới thấy cơ thể hơn nhiều.
Lúc nãy, để dựng bức tường đất, nó cảm giác như sức lực trong rút sạch.
Nếu nhờ nó, lẽ cả hai bụng sói .
Nó khẽ thở :
[Tiểu Cẩn Cẩn, giờ chúng chỉ thể chọn một hướng mà .
Có lẽ sẽ gặp con , như mới cơ hội tìm thấy .]
Kiều Cẩn buồn bã than:
[Ừ… nhưng trong núi nhiều kẻ thù lắm, ban ngày nóng như thiêu đốt.
Rốt cuộc là cái thời tiết quái quỷ gì thế chứ?]
Cô bé ủ rũ bẹp xuống đất.
Mấy ngày lo thiếu thức ăn.
Lo là khi khỏi hang sẽ chạm trán những loài khủng khiếp hơn.
Ví dụ hổ… hoặc gấu đen chẳng hạn.
Kiều Phi trầm ngâm một lát, mới thấp giọng :
[Chúng lúc thời tiết nóng nhất, còn khi mát thì tìm chỗ ẩn nấp.
Như thể giảm khả năng gặp kẻ thù.]
Nghe , Kiều Cẩn cau mặt:
[Làm ?]
[Thử thôi. Kiều Tư còn đang đợi chúng cứu.]
Ánh mắt Kiều Phi trầm xuống, nó thật sự cứu Kiều Tư.
Kiều Cẩn gật mạnh đầu:
[Ừm ừm!]
Hai mèo con xử lý xác sói, ăn một phần, phần còn vác lưng, chuẩn lên đường ngay.
Chúng nhanh chóng tìm Kiều Hòa.
Nếu , Kiều Tư lẽ sẽ tên tiến sĩ m.ổ x.ẻ mất…
Lúc , Kiều Tư đang nhốt trong lồng sắt.
Trên cổ nó khóa một chiếc vòng sắt, thể ghi nhịp tim, huyết áp, thậm chí còn gắn cả hệ thống định vị.
Chiếc vòng cực khó tháo, trừ khi đầu Kiều Tư lìa khỏi cổ.
Trước mặt nó, tiến sĩ Lâm đang đó.
Một áo blouse trắng tinh vương hạt bụi.
Ngũ quan tuấn mỹ như tranh, làn da tái nhợt như ma cà rồng từng thấy ánh sáng mặt trời.
Mái tóc đen dài , đôi mắt hẹp dài, ánh lên tia hứng thú.
Hắn vô cùng tò mò về Kiều Tư, bởi đây bao giờ thấy một con mèo thông minh đến thế.
Sau khi bắt về, Kiều Tư lập tức kiểm tra diện.
Kết quả cho thấy nó chỉ là một con mèo Nga xanh (Russia Blue, màu xám xanh) bình thường.
Thể chất mạnh bằng mèo mướp, năng lực tổng hợp cũng chẳng gì đặc biệt.
...
Tiến sĩ Lâm phát hiện dung lượng não bộ của Kiều Tư lớn hơn mèo bình thường một phần năm .
Chính nhờ thêm một phần năm , nó mới thể hiểu ngôn ngữ loài , thậm chí khả năng suy nghĩ và bắt chước.
Tiến sĩ Lâm như tìm tân lục địa bí ẩn, ôm cuốn sổ ghi chép thí nghiệm.
Hắn xổm mặt Kiều Tư, mỉm nhẹ:
“Mèo xám nhỏ, xin chào.
là Lâm Tầm!”