TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ - Chương 90: Ma chắn đường?

Cập nhật lúc: 2025-09-11 09:21:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Hòa đầu phía , nhưng chẳng phát hiện điều gì cả.

Vậy thì ánh mắt rốt cuộc là ?

Hàng mày thanh tú khẽ nhíu , cô luôn cảm giác thứ gì đó đang âm thầm dõi theo .

Cảm giác quá rõ ràng, đến mức khiến Bạc Thời Vụ và mấy bé mèo con đều lập tức che chở cho cô, vây quanh bên cạnh.

 

 

Các bé con cảnh giác chằm chằm khắp bốn phía, đồng tử mèo mở to.

Bạc Thời Vụ trầm giọng :

“Cô Kiều, cô cứ lưng , đừng bao giờ cách quá xa.”

 

 

Tim Kiều Hòa khẽ run, cô đáp nhẹ:

“Được.”

 

 

Đây là đầu tiên cô khác bảo vệ, mà cảm giác … cô chẳng hề ghét.

Sau khi ánh mắt biến mất, Kiều Hòa cùng Bạc Thời Vụ tiếp tục tiến lên.

Không bao xa, mặt hiện một tấm bia đá.

Đồng tử Kiều Hòa co , cô vội chạy đến dòng chữ khắc phiến đá to.

 

 

“Thôn Nhật Lạc.”

Cô khẽ lẩm bẩm, gương mặt thanh tú hiện rõ vẻ kinh ngạc.

Rõ ràng bọn họ vẫn luôn thẳng về phía , thế nhưng về đúng chỗ ban đầu?

 

 

Sắc mặt Bạc Thời Vụ trầm hẳn xuống, lạnh lùng :

“Rất kỳ lạ… đường Thôn Nhật Lạc…”

 

 

Kiều Hòa cũng ngẩn , cô dụi mắt, cặp mắt hạnh đen nháy chớp mấy cái.

là tấm bia đá ghi Thôn Nhật Lạc, y hệt như cũ, ngay cả nét chữ cũng khác.

 

 

“Làm thế …?

Đi lâu như mà vẫn vòng về điểm xuất phát?”

Cô nghĩ mãi mà , chuyện rốt cuộc là .

Thôn Nhật Lạc quả thực quá quỷ dị

 

 

Bạc Thời Vụ trầm ngâm:

“Đường Thôn Nhật Lạc vốn luôn là đường thẳng.

Chúng tuyệt đối từng rẽ ngang.”

 

 

Kiều Hòa gật đầu:

, thì trở về chỗ cũ chứ?”

 

 

Ngay lúc cô chau mày suy tư, bỗng quần ống của cô cái gì đó cắn chặt.

Kiều Hòa cúi đầu , ngờ là Kiều Ẩn.

 

 

“Ẩn Ẩn, bảo bối, con ?”

Cô lập tức từ bộ dạng ủ rũ biến thành giọng dịu dàng mềm mại.

 

 

Mỗi khi chuyện với các bé mèo, Kiều Hòa chẳng bao giờ nặng lời.

Thậm chí giọng còn vô thức biến thành giọng nũng nịu.

Đuôi to của Kiều Ẩn ve vẩy qua , nó bước những bước mèo tao nhã hướng về phía .

Mà phương hướng ngược hẳn với tấm bia ghi Thôn Nhật Lạc.

 

 

Kiều Hòa sững , kịp mở miệng thì Bạc Thời Vụ kinh ngạc :

“Con cách rời khỏi đây ?”

 

 

Kiều Ẩn ngoan ngoãn kêu “meo~” một tiếng, đó gật đầu, tỏ ý .

Kiều Cúc tiến gần hỏi:

[Sao ? Bên đó gì đặc biệt ?]

 

 

Kiều Cúc và Kiều Ly đều chẳng phát hiện điều gì khác thường.

Kiều Ẩn nhoẻn thần bí, khe khẽ đáp:

[Tất nhiên là , bởi vì ở bên đó… mùi hương quen thuộc.]

 

 

Kiều Cúc tò mò hít hít khí, nhưng chẳng ngửi thấy gì đặc biệt.

[Thật ư?]

 

 

Cô bé thấy lạ, sang hỏi Kiều Ly:

[Cậu  ngửi , Kiều Ly?]

 

 

Kiều Ly khẽ lắc đầu:

[Không . Kiều Ẩn, rốt cuộc đang gì?

Sao chỉ ngửi thấy?]

 

 

Kiều Ẩn ngọt ngào, cất giọng nũng nịu:

[Tất nhiên là vì tiến hóa nhanh hơn mấy !

Theo lời mama, thức tỉnh siêu năng lực đó!!~]

 

 

Kiều Cúc nghiêng đầu:

[Siêu năng lực gì thế?]

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-90-ma-chan-duong.html.]

[Chính là năng lực siêu lợi hại! Người thường và mèo bình thường đều nha.]

Kiều Ẩn kiêu ngạo đáp, dẫn đường cho Kiều Hòa cùng về hướng ngược .

Nó tin rằng phía bóng dáng Kiều Bộ và Kiều Hoa, bởi nó ngửi thấy mùi hương của họ.

 

 

bao xa, Kiều Hòa liền trông thấy mấy cái cổng Thôn Nhật Lạc.

Lần đến lượt Kiều Ẩn c.h.ế.t lặng, ngây lối y hệt .

Không một, mà là sáu cái.

 

 

Kiều Hòa cũng kinh hãi, song trong đầu cô đồng thời lóe lên một suy nghĩ khác thường.

Tình huống dị thường thế … trông chẳng giống “ma chắn đường” đường núi quanh co.

thể là… năng lực dị năng của ai đó.

Hoặc chính là năng lực của Kiều Bộ?

 

 

nghĩ thế thì thấy lạ.

Nếu thật sự là Kiều Bộ, cố ý cản trở bọn họ thôn?

Nếu Kiều Bộ, trong cái thôn nhỏ còn ẩn giấu dị năng giả lợi hại nào nữa?

Tim Kiều Hòa đập thình thịch, chính cô cũng đối phương rốt cuộc là ai.

 

 

Bạc Thời Vụ nhíu chặt mày.

Sáu cái cổng y hệt, thoạt giống ảo giác.

Dù là ảo giác, cũng thể nào cả hai và ba con mèo đều thấy chung một cảnh giống hệt.

 

 

Quá mức khó tin!

Chưa đến dị năng, Bạc Thời Vụ thể hiểu.

Anh chỉ suy đoán rằng đây là trò của trong thôn cố tình bày .

Sáu cái cổng, lẽ chẳng cái nào là thật.

 

 

Lúc , Kiều Ẩn chạy vòng vòng sáu lối , ngừng đánh mùi Kiều Bộ và Kiều Hoa.

cuối cùng vẫn thất bại...

Bởi vì ở mỗi cái cổng, đều dấu vết mùi hương của hai đứa .

 

 

Kiều Ẩn nôn nóng kêu “meo” một tiếng, chạy tới chạy lui loạn cả lên.

Không còn cách nào, nó phân biệt nổi nên lối nào.

Sáu cái cổng vượt quá khả năng , cuối cùng nó đành , ấm ức Kiều Hòa.

 

 

“Meo ô…”

Nó kêu một tiếng tội nghiệp, dụi dụi ống quần cô.

 

 

Kiều Hòa bất lực mỉm :

“Không , bảo bối, con giỏi mà!

Để mama nghĩ cách ha.”

 

 

An ủi Kiều Ẩn xong, cô bắt đầu cân nhắc nên chọn cổng nào.

Chọn bừa?

Hay tiếp tục quan sát?

Cả sáu lối thế nào cũng đầy nguy hiểm.

 

 

Đặc biệt, khi cô thấy Bạc Thời Vụ hạ giọng :

“Cửa nào cũng thể .”

 

 

“Anh cũng cảm nhận ?”

Kiều Hòa hỏi nhỏ.

 

 

Bạc Thời Vụ gật đầu, giọng lạnh lẽo:

“Ừ. Chắc chắn phía thứ gì đó đang đợi sẵn.”

 

 

nếu , thì sẽ chẳng tìm A Bộ và Hoa Hoa…”

Kiều Hòa chau mày, gương mặt xinh thoáng đầy ưu phiền.

 

 

Bạc Thời Vụ cụp mắt, suy nghĩ giây lát :

“Để qua thăm dò.”

 

 

Kiều Hòa kinh hãi:

“Sao thể ? Lỡ mất mạng thì ?”

 

 

Bạc Thời Vụ đây là năng lực dị năng, nên mới đưa ý kiến thăm dò.

cô thì , nên phản ứng đầu tiên của cô là lập tức từ chối.

Bạc Thời Vụ ngỡ rằng Kiều Hòa lo cho .

Lòng thoáng ấm áp, ánh mắt cô bỗng nhu hòa thêm vài phần.

Đồng thời, hệ thống báo về một điểm giá trị hảo cảm từ Bạc Thời Vụ.

 

 

Kiều Hòa: “…”

Rốt cuộc xảy chuyện gì ?

Rõ ràng cô chỉ thấy cách thôi mà…

Sao tự dưng nhận hảo cảm chứ?

 

 

Tuy lòng phần bối rối, nhưng Kiều Hòa hiểu lúc lúc nghĩ nhiều.

Cô suy tính , vẫn chẳng tìm cách .

Ngay khoảnh khắc , trong đầu cô bỗng lóe lên một tia sáng...

Cô còn dị năng “Thần Bút Mã Lương” mà!

Loading...