Khi Tô Lưu Nguyệt hứng thú, cô sẽ đùa giỡn với cô một chút, khi hứng, cô sẽ phớt lờ, chỉ âm thầm nghĩ rằng, Trịnh Bạch Tông và Tô Nhược đúng là một cặp vợ chồng, đều miệng lưỡi cay độc như .
Cô liếc mắt Tô Nhược một cái, thấy cô gái nhỏ xinh bên cạnh với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt đầy chán ghét , liền nhướng mày một chút.
Kết với nhà họ Trịnh quả nhiên khác, đến mức cả Tô Lưu Tuyết cao ngạo cũng sẵn sàng cạnh cô .
Mọi đều rằng Tô Lưu Nguyệt đây kiêu ngạo và tự cao, nhưng ít ai rằng thật sự kiêu ngạo và tự cao trong nhà là một khác, chỉ điều đó là Tô Lưu Tuyết, Tô Duy Lễ và Quách thị yêu chiều, nên dù kiêu ngạo và tự cao đến , cũng ai dám gì.
Chỉ là, Tô Lưu Nguyệt nhanh chóng rút ánh mắt của và tiếp tục bước .
Dạo gần đây, cô giao đấu với Tô Nhược ít , cũng chỉ là mấy câu như , cô chán ngấy .
Thấy Tô Lưu Nguyệt phớt lờ , Tô Nhược cảm thấy tức tối, giống như một cú đ.ấ.m đánh bông, khó chịu nên lời.
“Tứ tỷ tỷ, để ý đến một gì như cô ? Chẳng chỉ mất mặt thôi .”
Tô Lưu Tuyết, luôn im lặng, cuối cùng cũng nhịn , lạnh lùng : “Chúng mau thôi, mẫu việc gấp cần chúng đến, để mẫu đợi lâu thì .”
Tô Lưu Tuyết từ đến nay luôn coi thường Tô Lưu Nguyệt, nhưng cũng chính vì sự coi thường đó, cô bao giờ thèm để ý đến Tô Lưu Nguyệt nhiều, điều cũng gián tiếp giảm bớt nhiều mâu thuẫn giữa họ.
Tô Lưu Nguyệt đột nhiên dừng bước, đầu Tô Lưu Tuyết một cái, khẽ : “Nghe mấy ngày gần đây tướng quân Nguc đến thăm mỗi ngày, một lòng gặp Lục , quên mất chúc mừng Lục .
Mẫu từng đây là một mối nhân duyên nhất, ngờ cuối cùng rơi tay Lục .”
Giọng điệu chân thành, như thể cô thật sự dừng chỉ để lời chúc mừng.
Đôi mắt của Tô Lưu Tuyết lập tức mở to, cuối cùng thì tuổi còn nhỏ, thể kìm chế mà hét lên: “Ngươi đang bậy bạ gì đó!
Ai thèm lấy một đàn ông già thô bạo như !”
Chuyện của Ngũ tướng quân rùm beng đến mức cả nhà họ Tô đều , chỉ là do phận của Tô Lưu Tuyết, ai nấy đều kìm nén dám mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-134.html.]
Những ngày , dám thẳng chuyện mặt Tô Lưu Tuyết, lẽ chỉ Tô Lưu Nguyệt.
Tô Lưu Nguyệt đồng tình cô , như thể đang dạy dỗ một em gái hiểu chuyện, khẽ : “Lục vẫn nên cẩn thận lời của , Ngũ tướng quân là khách quý của cha , còn là một tướng quân trong Cấm quân, nếu Ngũ tướng quân lời của , nhà chúng khi gặp rắc rối đấy.”
Nói xong, cô để ý đến Tô Lưu Tuyết đang tức đến run rẩy, thản nhiên bước .
Tô Lưu Tuyết bao giờ chịu đựng sự xúc phạm như , lập tức giơ tay chỉ bóng lưng của Tô Lưu Nguyệt, mắt đỏ lên, tức giận : “Đồ khốn nạn!
Ta nhất định sẽ với mẫu !
Ngươi sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận!”
Tô Nhược bên cạnh cũng tức giận kém, cô thể bỏ qua mà chỉ để ý đến Tô Lưu Tuyết, chẳng lẽ xem thường ?
Tuy nhiên, khi Tô Lưu Tuyết đầu , cô nhanh chóng kiềm chế cảm xúc, khẽ mỉm : “Lục chẳng ?
Đừng so đo với như cô .
Chuyện của Ngũ tướng quân… mẫu chẳng nghĩ cách giải quyết ?
Người đàn ông như thế mới xứng với Lục .”
Mặc dù cô ngóng rằng cha tặng ba vũ cơ tuyệt sắc cho Ngũ tướng quân, lấy lý do tính cách của Lục khó nết, xứng với tướng quân mà từ chối ít , cuối cùng mới khiến từ bỏ ý định cưới Lục .
Dù cô cũng thích thú khi thấy trò hề của Tô Lưu Tuyết, nhưng bây giờ là lúc đắc tội với cô .
Thấy sắc mặt của Tô Lưu Tuyết dịu đôi chút, cô mới phóng đại : “Lục , phúc khí của vẫn còn ở phía !
Ta Trưởng Công Chúa Trường Hỷ sắp tổ chức tiệc ngắm hoa sen mùa hè, mời gần hết những gia đình tên tuổi ở Tân Kinh.
Mẫu gọi chúng đến chuyện, nhất định là về chuyện !
Trưởng Công Chúa Trường Hỷ là chị ruột duy nhất của Hoàng thượng, thiệp mời đến tiệc ngắm hoa sen của là thứ mà đều tranh giành, khách mời nhất định sẽ nhiều thanh niên tài giỏi, lẽ Lục , sẽ gặp duyên thật sự của !”