TÁI SINH KHÁM PHÁ BÍ MẬT ĐEN TỐI ĐẰNG SAU THẾ LỰC CỦA TRIỀU ĐÌNH - Chương 201
Cập nhật lúc: 2025-09-09 00:35:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế gian , mấy ai thích chiếm lợi chứ?
Mọi vốn hương thơm quyến rũ, thể ăn thử miễn phí, ai nấy đều háo hức chịu .
Lại năm mươi đầu tiên mua bánh sẽ tặng thức uống, mắt ai cũng sáng lên, sợ thiệt, lời Tô Lưu Nguyệt dứt, liền vội vàng chen tiệm.
Dù chắc họ mua những chiếc bánh đó, nhưng lỡ thử thấy ngon và mua thì ?
Đến lúc đó chỉ năm mươi đầu tiên mới tặng thức uống, mà họ , chẳng là lỗ lớn !
Thấy nhiều ùa tiệm, Nhĩ Tư và Nhĩ An vui mừng đến mức nhảy cẫng lên, nhưng vẫn nhớ nhiệm vụ hôm nay của , nên lớn tiếng chỉ huy những thuê tạm thời, bảo xếp hàng.
Tiệm chỉ bấy nhiêu diện tích, nếu điều tiết trật tự, sớm muộn gì cũng sẽ rối tung lên.
Nhiệm vụ hôm nay của họ là giữ gìn trật tự bên ngoài và tiếp đón khách hàng.
Vân thị vốn cũng đến giúp, nhưng cuối cùng vì tuổi tác, lo rằng đủ sức sẽ vướng bận, nên khi Tô Lưu Nguyệt từ chối khéo, bà đành thôi, nhưng vẫn sai hai tỳ nữ cận Thanh Trúc và Thanh Diệp đến hỗ trợ.
Tô Lưu Nguyệt chủ yếu phân công hai cùng với A Đại tiếp đón khách hàng trong tiệm.
Họ vốn là tỳ nữ đắc lực bên cạnh Vân thị, chỉ nhanh nhẹn và cẩn thận mà còn ngọt miệng, xinh , sự khéo léo của họ, khách hàng tiệm đều dỗ dành đến mức ngậm miệng, lòng vui vẻ thoải mái.
Mùi vị của món bánh mochi thực sự mới lạ và ngon miệng, ai thử qua đều thể khen ngợi, dù hợp khẩu vị thì cũng thừa nhận rằng nó thú vị và hấp dẫn.
Hơn nữa, ở góc tiệm đặt một chiếc bàn rộng, bàn đầy những chiếc ly từ ống tre, mắt mang vẻ tự nhiên mộc mạc.
Mọi lập tức hiểu rằng đây chính là thức uống mà năm mươi khách hàng đầu tiên mua bánh sẽ nhận .
Một khách hàng tò mò kìm lòng bước đến xem, ngay lập tức thốt lên kinh ngạc: “Ôi trời ơi!
Đây là thứ nước gì mà cả trái cây bên trong!
Trước giờ từng thấy loại nước nào như thế !” “Ôi chao, lê, táo đành, nhưng còn dưa hấu! Dưa hấu đắt đỏ bao!
Người dân bình thường một năm trời còn chẳng ăn một miếng nữa là!”
“Lại dưa hấu ?
Trời ơi, chủ tiệm hôm nay thực sự chơi lớn !”
Trong thời cổ đại, vì giao thông vận chuyển thuận tiện, nhiều loại trái cây hiện đại phổ biến là hàng hiếm.
Táo và lê dễ trồng, các vùng trồng loại cây cũng nhiều, nên giá cả quá cao.
dưa hấu thì khác, thời điểm kỹ thuật trồng dưa hấu vẫn thiện, chỉ vùng Tây Vực mới trồng , mà từ Tây Vực đến Tân Kinh xa hàng ngàn dặm, vận chuyển tốn công sức, giá cả tự nhiên tăng lên.
Có thời kỳ, dưa hấu chỉ dùng vật cống phẩm cho hoàng cung.
Về , khi thương mại phát triển, mới thương nhân sẵn lòng bỏ công sức vận chuyển dưa hấu về bán, dân thường mới cơ hội thưởng thức.
thể tưởng tượng , giá cả của nó vẫn đắt!
Nghe thức uống tặng kèm của Mãn Nhất Phương chứa dưa hấu, ai nấy đều phấn khích thôi.
Mua một túi mochi tặng một ly thức uống mới lạ dưa hấu, mà thiệt chứ?
Dù gì mochi cũng chỉ giá hai văn tiền một cái, mua một túi lớn nhất cũng chỉ tầm ba bốn mươi văn tiền, đắt lắm!
Huống chi, mochi vốn dĩ ngon, cần đến thức uống tặng kèm thì phần lớn dân định mua một túi mang về thử .
Nay chủ tiệm hào phóng như , ai nấy đều vui mừng, thi đổ xô đến quầy thanh toán, sợ rằng chậm một bước sẽ trong năm mươi đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-201.html.]
Người đầu tiên nhận thức uống là chủ tiệm may bên cạnh.
Hôm nay dẫn theo con đến xem náo nhiệt, ngờ cả và đứa con đều mùi thơm của bánh cuốn hút, thằng bé ăn thử một miếng mochi xong, liền quấn lấy đòi mua.
Vì thế, vì thức uống mà mua, thoải mái bỏ ba mươi văn tiền mua một túi mochi lớn, cầm lấy ly nước Thanh Trúc mỉm trao cho, uống một ngụm.
Ngay lập tức, một mùi hương thanh mát xộc thẳng mũi, thứ nước thực là đường!
Bên trong còn hòa quyện hương vị trái cây khác , tươi mát, thanh dịu ngờ!
Hơn nữa, lạnh , uống ngọt mát, cảm giác như nóng nực trong đều tan biến.
Mùa hè nóng nực, uống lạnh là chuyện bình thường, nhưng ngờ rằng thể uống theo cách !
Chủ tiệm còn chu đáo tặng kèm theo một chiếc tăm tre nhỏ, để thể xiên trái cây bên trong ăn.
Anh uống thêm một ngụm, xiên một miếng dưa hấu bên trong cắn một miếng, cảm giác mát lạnh sảng khoái khiến kìm mà nheo mắt vì hạnh phúc.
Đứa trẻ bên cạnh thấy cha chỉ tận hưởng một , sớm nóng lòng chịu nổi, ngừng kéo vạt áo cha, kiễng chân lên : “Cha ơi!
Cha ơi!
Con cũng uống!”
Người đàn ông mặc dù chút tiếc nuối, nhưng vẫn đưa phần nước còn cho con .
Thằng bé uống một ngụm, mắt lập tức sáng lấp lánh, miệng còn ngậm nước mà vội : “Cha ơi!
Cha ơi!
Con nữa!
Mua thêm cho và em con một ly nữa …”
Con quả là đứa trẻ hiếu thảo, yêu thương em gái.
Người đàn ông hài lòng, thêm đó nhà vốn là tiệm buôn bán, thiếu chút tiền đó, liền hỏi Thanh Trúc: “Cô nương, mua thêm hai ly nước , ?”
Những khác cũng uống nước xong, mặt mày ngạc nhiên, rõ ràng ai nấy đều cùng suy nghĩ như .
Thanh Trúc khẽ , đang định gì, thì bỗng một giọng trong trẻo mang theo nụ vang lên từ bên cạnh: “Chủ tiệm Trần ?
Viên chưởng quỹ thường nhắc đến ngài, ngài đây nhiều ghé thăm Mãn Nhất Phương của chúng .
Tuy nhiên, tiếc là hôm nay chúng chỉ chuẩn năm mươi ly trái cây, nếu bán cho ngài thì thể tặng cho những khách hàng khác nữa.”
Chủ tiệm Trần đầu, thấy một thiếu niên tuấn tú từ lúc nào bước tới.
Người ăn như thừa , thiếu niên mới chính là quyền quyết định ở đây.
Anh lập tức nở nụ , cúi đầu chào Tô Lưu Nguyệt, : “ Viên chưởng quỹ đây Mãn Nhất Phương đổi chủ nhân, vị chủ mới họ Tô.
Thiếu niên đây chắc là vị Tô lão bản đồn đại đó.
Khi , Mãn Nhất Phương thông báo đóng cửa nửa tháng, đoán rằng Tô lão bản chắc chắn một động thái lớn, ngờ khả năng của ngài còn vượt xa sự mong đợi của , trách Viên chưởng quỹ kính phục ngài đến .
Bất kể là bánh thức uống đều mới lạ và ngon miệng vô cùng.
sống ở Tân Kinh mấy chục năm, mà từng nếm qua hương vị !
Con trai thích thức uống , còn nhớ đến và em gái của nó, thứ nước chắc Tô lão bản thể dễ dàng thêm, …”
Đây là đánh tình cảm đây mà.