TÁI SINH KHÁM PHÁ BÍ MẬT ĐEN TỐI ĐẰNG SAU THẾ LỰC CỦA TRIỀU ĐÌNH - Chương 347
Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:31:24
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Lưu Nguyệt ngẩn , đang định gì thì giọng nhẹ nhàng của Chu Vân Khắc truyền đến: “Đừng động, chỉ một lát thôi.”
Tô Lưu Nguyệt lập tức hiểu tâm trạng của Chu Vân Khắc, trái tim nàng mềm , ngoan ngoãn cử động nữa.
Buổi sáng cuối thu, ánh nắng trong lành chiếu qua cửa sổ, cùng với yêu bên cạnh, tạo nên một khung cảnh ấm áp,ngọt ngào.
Trong khoảnh khắc , thời gian như trôi chậm , gian dường như tràn ngập sự dịu dàng và ngọt ngào.
Tô Lưu Nguyệt cảm thấy một sự khao khát khó tả trong lòng, chỉ mong thời gian thể trôi chậm hơn nữa, để họ thể ở bên lâu hơn.
May mắn , dù Chu Vân Khắc lười biếng đôi chút, nhưng khi dậy, hành động của đều nhanh gọn.
Tô Lưu Nguyệt cũng chuẩn đơn giản cho hôm nay, chỉ nhẹ nhàng trang điểm và mặc một chiếc váy màu tím nhạt thoải mái, dễ di chuyển, chuẩn xuất hành.
Vào giờ Tỵ ( 10 giờ sáng), xe ngựa của họ đến cửa con hẻm Đồng Tâm, nơi nhà họ Tiết đang ở.
Gia đình Tiết đợi từ lâu, họ ngoài hẻm về phía .
Thấy Tô Lưu Nguyệt và Chu Vân Khắc xuống xe, Tiết Thành Nghĩa lập tức dẫn đầu gia đình bước tới chào: “Thần bái kiến Thái tử điện hạ, bái kiến Thái tử phi nương nương!”
Những khác cũng nhanh chóng chào theo.
Tô Lưu Nguyệt vội bước tới đỡ Tiết Thành Nghĩa, bất lực liếc nhà Tiết, : “Đều là một nhà, khách sáo như thế chứ!”
Tiết Thành Nghĩa dậy, mỉm : “Lễ thể bỏ, chúng là nhà, nhưng ngài và điện hạ cũng là Thái tử và Thái tử phi đàng hoàng.”
Chu Vân Khắc lúc cũng tiến đến bên cạnh Tô Lưu Nguyệt, ấm áp : “Dù , nhưng khi chỉ trong nhà với , vẫn nên thoải mái một chút, như , Lưu Nguyệt cũng sẽ thấy vui.”
Nhìn thấy hai mặt mật như , ánh mắt Chu Vân Khắc hướng về Tô Lưu Nguyệt đầy trìu mến, Tiết Thành Nghĩa ngừng gật đầu, nụ khuôn mặt ông rạng ngời đến mức sắp nở hoa: “Nếu Thái tử điện hạ , Tiết mỗ đành tuân theo.”
Vân thị mỉm : “Mọi đừng đây chuyện nữa, mau trong thôi.
Ta chuẩn nhiều món điểm tâm và thức ăn mà Lưu Nguyệt thích, hợp với khẩu vị của Thái tử điện hạ .”
Chu Vân Khắc mỉm , : “Lưu Nguyệt thường rằng tay nghề của đại cữu mẫu còn ngon hơn cả ngự trù trong cung, mấy hôm nay luôn mong nếm thử những món mà đại cữu mẫu .”
Nếu Chu Vân Khắc xuống nước để lấy lòng khác, đời hiếm ai cưỡng .
Vân thị ngay lập tức đến mức che mặt, lộ vẻ thẹn thùng như thiếu nữ: “Ôi trời, tay nghề của sánh bằng ngự trù trong cung, Lưu Nguyệt nhà thật quá lời , chỉ sợ khiến điện hạ thất vọng thôi.”
Bên cạnh, Tiết Linh Uyển thể kìm nén nổi, liền bước lên tìm sự chú ý: “Mấy ngày mẫu còn dò hỏi xem biểu tỷ phu thích món gì, nhưng ngài là Thái tử, chúng dò hỏi , mẫu chỉ đành tất cả những món sở trường của .”
Nàng còn tiếp: “Hôm nay nhất định hỏi cho rõ, để biểu tỷ phu tới, sẽ những món ngài thích!”
Tô Lưu Nguyệt trừng mắt cô em họ .
Nó thật sợ lạ chút nào, ngay cả đại cữu chỉ dám gọi Chu Vân Khắc là “điện hạ”, mà nó gọi luôn một tiếng “biểu tỷ phu” .
Chu Vân Khắc nhướn mày, nụ môi càng sâu: “Muội chính là Linh Uyển, ?
Biểu tỷ của thường nhắc đến , rằng hiện tại giúp nàng quản lý Mãn Nhất Phương , sắp tới sẽ khai trương thêm hai chi nhánh mới ở Kinh Thành.
Ta cưới, cũng định đặt bánh cưới cho các tướng sĩ trong quân, Mãn Nhất Phương của và biểu tỷ thể nhận đơn hàng ?”
Đôi mắt Tiết Linh Uyển lập tức sáng rực.
Trời ơi, là cho tất cả tướng sĩ trong quân !
Như , bao nhiêu sẽ cần đến bánh cưới!
lúc , xưởng bánh mà biểu tỷ giao cho Viên chưởng quỹ xây dựng ngoài thành cũng bắt đầu hoạt động, đơn hàng đủ để họ sống trong cả năm tới!
Nàng ngay mà, gọi tiếng “biểu tỷ phu” uổng công! Tiết Linh Uyển vội gật đầu liên tục: “Đương nhiên là , cứ yên tâm, biểu tỷ phu.
Dù chúng cũng là nhà, sẽ cho giá nhất!”
Tiết Văn Bách thể nổi nữa, trừng mắt : “Đó là bánh cưới của Lưu Nguyệt và Thái tử điện hạ, theo lý mà , chúng nên miễn phí cho họ…”
Tiết Linh Uyển lập tức tức giận, chống nạnh : “Ca ca, kiếm tiền dễ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-347.html.]
Dù biểu tỷ và biểu tỷ phu là nhà của chúng , nhưng buôn bán là buôn bán, hiểu !”
Hoàn thể hiện hình ảnh một kẻ buôn bán khôn khéo. Chu Vân Khắc kìm bật : “Biểu đúng, buôn bán là buôn bán.
Số tiền để phát bánh cưới cho tướng sĩ vốn nên để Lưu Nguyệt chi trả.”
“Phong Dương.”
Phong Dương gần đó lập tức đáp lời.
“Một lát nữa hãy việc với biểu , xem cần đặt bao nhiêu phần bánh cưới, tiền sẽ lấy từ công quỹ của , cứ tính theo giá gốc.”
Ý của rõ ràng, cần giảm giá.
Đôi mắt Tiết Linh Uyển càng sáng hơn, nhưng ăn hợp lý, dù cho ai đặt hàng, giảm giá một chút cũng .
Nàng c.ắ.n răng, xua tay: “Biểu tỷ phu, giảm giá vẫn .
một điều kiện, hãy để chúng in thương hiệu của Mãn Nhất Phương lên bánh cưới.”
Được quảng cáo như thế , thể bỏ qua !
Nhìn dáng vẻ cuồng nhiệt của em họ , Tô Lưu Nguyệt và Chu Vân Khắc liếc bật .
Những còn trong nhà họ Tiết đều tỏ vẻ dám thẳng.
Bữa trưa trôi qua trong khí vui vẻ, tất cả đều hài lòng.
Sau khi ăn trưa xong, Chu Vân Khắc cùng Tiết Thành Nghĩa và hai em Tiết Văn Bách sân trò chuyện, uống .
Vân thị kéo Tô Lưu Nguyệt về phòng, ranh mãnh : “Con và Thái tử điện hạ, vẻ tình cảm , đại cữu mẫu cuối cùng cũng yên tâm .”
Ánh mắt của bà rõ ràng đang về tình cảm thông thường.
Tô Lưu Nguyệt ngẩn , hỏi: “Đại cữu mẫu ?”
Nàng rõ ràng cố gắng hết sức để che giấu sự khó chịu cơ thể.
Ta còn thấy Thái tử điện hạ ngừng lén con, cũng lo lắng con mệt.
Nếu còn nhận , thì thật uổng công ăn nhiều cơm hơn con mấy chục năm nay .”
Vân thị rạng rỡ: “Làm bá mẫu chứ?
Hôm nay con cố gắng tỏ bình thường, nhưng hành động phần gượng gạo, đây tuy quá hoạt bát, nhưng con vẫn tự nhiên.
Sao mới ở trong cung mấy hôm mà đổi thế ?
Tô Lưu Nguyệt khỏi bật . Quả nhiên, gừng càng già càng cay!
Nếu đại cữu mẫu khả năng quan sát , phá án thật là phí phạm.
Nàng mỉm : “Con mà, Thái tử điện hạ với con, đây là lo thừa .”
Vân thị cảm thán: “Chẳng qua đây quen điện hạ, giờ tiếp xúc mới Thái tử điện hạ là gần gũi như .”
“Dù giả vờ, thì việc chấp nhận hạ để lấy lòng chúng cũng chứng tỏ ngài coi trọng con.”
“Văn Tấn cũng rằng Thái tử điện hạ sẽ là một minh quân, tin ánh mắt của Văn Tấn.”
Nghe nhắc đến tam biểu ca, Tô Lưu Nguyệt khỏi hỏi: “Tam Biểu ca khi nào thì tới huyện Tân Phong nhậm chức ?”
“Nó sẽ vài hôm nữa.
Vốn là sớm hơn, nhưng của bộ Lễ con mới thành , nên nới hạn cho nó thêm vài ngày…”
Hai đang chuyện, thì tỳ nữ Thanh Trúc của Vân thị bước , vẻ mặt chút bất đắc dĩ nhưng mang chút cảm thán quen, cúi chào : “Thái tử phi nương nương, phu nhân, bên ngoài vài từ phủ Kinh Triệu đến, là việc gấp cần gặp Thái tử phi nương nương.”