TÁI SINH KHÁM PHÁ BÍ MẬT ĐEN TỐI ĐẰNG SAU THẾ LỰC CỦA TRIỀU ĐÌNH - Chương 348

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:31:25
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lông mày của Vân thị lập tức nhíu , “Những , đến ngày các con đại hôn chứ?

Từ hôm các con cưới đến nay mới chỉ ba ngày, mà họ tìm đến.”

Bà nghi ngờ rằng, nếu vì hai ngày Lưu Nguyệt ở trong cung và họ thể tìm thấy nàng, thì họ chắc sớm đến tìm nàng .

Tô Lưu Nguyệt lập tức nghĩ đến vụ án trẻ em mất tích mà Phùng phi nhắc đến hôm qua, vội : “Thanh Trúc, mời họ , bảo họ chờ trong đại sảnh.”

Thanh Trúc đáp lời , Tô Lưu Nguyệt mới sang Vân thị : “Hơn một tháng nay, Lộ Đô Đầu và bọn họ gần như tìm đến con, để con yên tâm lo liệu cho đại hôn.

Hôm nay họ đến gấp gáp như , hẳn là chuyện gì nghiêm trọng mà họ thể tự giải quyết .”

vui, Vân thị vẫn thở dài : “Con cũng .

Nếu chuyện cấp bách, họ rõ tình hình của con, chắc chắn sẽ dám mặt dày tìm đến.”

Bà ngừng một lát tiếp: “Nói cũng , dạo gần đây đúng là một vụ án gây xôn xao, vì liên quan đến nhiều quyền quý của triều đại mới, ngay cả Hoàng thượng cũng coi trọng…”

Ánh mắt Tô Lưu Nguyệt trầm xuống, nàng hỏi: “Là vụ án trẻ em mất tích và sát hại ?”

“Phải.”

Vân thị tiếp lời: “Ban đầu, tuy bọn trẻ mất tích, nhưng vì chúng đều còn nhỏ, nên các gia đình tuy lo lắng nhưng trong lòng vẫn hy vọng rằng chỉ là trẻ con ham chơi lạc.

Cho đến khi t.h.i t.h.ể của những đứa trẻ khai quật, sự việc mới bùng nổ.

Nói đến đây mới nhớ, thời gian phát hiện t.h.i t.h.ể của bọn trẻ cũng đặc biệt…”

Tô Lưu Nguyệt hỏi: “Thi thể bọn trẻ phát hiện lúc nào?”

Hôm qua nàng mới đến vụ án , tuy trong lòng chút bận tâm, nhưng vì hiện nàng vẫn đang trong kỳ nghỉ phép đám cưới, và Lộ Đô Đầu cùng nhờ vả, nên nàng cũng tiện xen .

Nàng vốn định khi xong chuyện hồi hương hôm nay sẽ cử điều tra vụ án.

Vân thị nàng một cách khó hiểu, : “Chúng phát hiện ngày lễ cưới của con và Thái tử điện hạ, tại một ngọn núi ngoài thành gọi là núi Tiểu Cô.”

Tô Lưu Nguyệt ngạc nhiên.

Thi thể tìm thấy ngày đám cưới của nàng và Chu Vân Khắc .

Chẳng trách ai với nàng về việc .

Dù thời nào nữa, vẫn mê tín, huống hồ đây là thời cổ đại.

Nhắc đến những chuyện may trong ngày cưới là điều kiêng kỵ.

Suy nghĩ một lát, nàng dậy : “Con gặp của Kinh Triệu phủ một chút.”

Khi Tô Lưu Nguyệt nhanh chóng đến đại sảnh, nàng phát hiện những đến tìm là Lộ Đô Đầu, Phùng Đại Lực, và một đàn ông hơn ba mươi tuổi, diện mạo bình thường nhưng đĩnh đạc, mặc quan phục màu đỏ thẫm. Lông mày của Tô Lưu Nguyệt nhướn lên.

Lộ Đô Đầu nhanh chóng bước lên hành lễ, giới thiệu: “Thái tử phi nương nương, thực sự xin phiền nương nương ngày ngài và Thái tử điện hạ về thăm nhà.

Đây là vị tân Thiếu Doãn của Kinh Triệu phủ – Dương Đào.

Nương nương chắc gặp Dương Thiếu Doãn nào.”

Dương Đào vội vàng bước lên phía , hành lễ chuẩn mực với Tô Lưu Nguyệt, nghiêm túc : “Hạ quan tham kiến Thái tử phi nương nương.

Đại danh của Thái tử phi, hạ quan danh từ lâu, hôm nay thật may mắn diện kiến.”

Tô Lưu Nguyệt lập tức hiểu , đây chính là mà Chu Vân Khắc đó rằng nhắm ứng viên cho vị trí Thiếu Doãn.

Trước đó, hẳn đang giữ chức vụ ở nơi khác, và chỉ đến kỳ thi khoa cử khi thế mới thể chuyển đến đây.

Ban đầu, ngày Dương Đào nhậm chức cũng là ngày mà nàng và Chu Vân Khắc quyết định dừng .

phận khó lường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-348.html.]

Tô Lưu Nguyệt gật đầu, : “Mời .

Các vị hôm nay đến đây là vì vụ án mất tích trẻ em gần đây đúng ?”

Nhìn sắc mặt ủ rũ của họ, đặc biệt là Lộ Đô Đầu và Dương Thiếu Doãn, từ khi bước , lông mày của họ lúc nào giãn .

.”

Dương Thiếu Doãn thở dài: “Kể từ bốn ngày khi t.h.i t.h.ể của những đứa trẻ mất tích tìm thấy, các gia đình liên tục gây sức ép, yêu cầu chúng phá án nhanh chóng.

Vì vụ án nghiêm trọng, Hoàng thượng yêu cầu Đại Lý Tự và Hình Bộ cùng tham gia điều tra.”

“Con trai của gia đình họ Tôn đến nay vẫn tin tức gì.

Người nhà họ Tôn gần như phát điên, vì Tôn phi nương nương nên Hoàng thượng ban lệnh, yêu cầu chúng tìm thấy đứa bé khi nó gặp chuyện may…”

“Trước khi đứa bé gặp chuyện may?”

Tô Lưu Nguyệt lập tức hỏi: “Các vị rằng những đứa trẻ thường sát hại khi mất tích một thời gian ?”

Dương Thiếu Doãn sững sờ, khỏi thầm khâm phục sự nhạy bén của nàng, gật đầu : “ .

Bốn ngày , chúng tìm thấy t.h.i t.h.ể của ba đứa trẻ mất tích đó, tất cả đều chôn cùng một chỗ.

Trong đó, hai t.h.i t.h.ể phân hủy nặng, khó xác định thời gian tử vong.

Tuy nhiên, t.h.i t.h.ể của đứa trẻ nhà họ Vệ mất tích gần đây vẫn còn tương đối nguyên vẹn.

Pháp y xác định đứa trẻ sát hại cách đây hai ngày, và thời điểm tìm thấy, nó mất tích chín ngày.”

“Nói cách khác, đứa trẻ g.i.ế.c ngày thứ bảy khi mất tích!”

Trái tim Tô Lưu Nguyệt thắt , nàng vội hỏi: “Đứa trẻ nhà họ Tôn mất tích bao lâu ?”

Dương Thiếu Doãn thở dài, nghiêm túc đáp: “Thật trùng hợp, nó mất tích đúng ngày tìm thấy t.h.i t.h.ể của những đứa trẻ .

Hôm nay là ngày thứ năm.” Ngày thứ năm!

Sắc mặt Tô Lưu Nguyệt khỏi trầm xuống, : “Mặc dù thể chắc chắn, nhưng từ tình hình của vụ án, thể hung thủ là cùng một .

Những vụ án liên như thường tuân theo một quy luật nhất định.

Giả sử, hung thủ thường g.i.ế.c ngày thứ bảy khi bắt cóc, thì từ bây giờ chúng chỉ còn hai ngày nữa để cứu đứa trẻ nhà họ Tôn.”

Dương Thiếu Doãn gật đầu, : “ .

Nếu vì tình thế quá cấp bách, hạ quan cũng sẽ dám phiền Thái tử phi nương nương và Thái tử điện hạ lúc …”

“Dù tình hình khẩn cấp, nhưng ngờ ngươi đến sớm như .”

Một giọng nhẹ nhàng, điềm tĩnh vang lên.

Mọi lập tức dậy hành lễ với đang bước đến – Chu Vân Khắc, “Hạ quan tham kiến Thái tử điện hạ!”

Phía Chu Vân Khắc còn Tiết Thành Nghĩa và em Tiết Văn Bách, vẻ họ vội vàng bước từ sân .

Tô Lưu Nguyệt Chu Vân Khắc đang tiến gần , hỏi: “Chàng họ sẽ đến tìm ?”

Chu Vân Khắc cúi đầu nàng, nhẹ giọng : “Dương Thiếu Doãn cho báo với tối qua.

Nếu vụ án quá nghiêm trọng, cũng sẽ đồng ý cho họ đến phiền nàng lúc .”

“Thật , vốn định đưa nàng đến Kinh Triệu phủ một chuyến khi xong việc ở đây.”

ai ngờ họ thể chờ thêm chút thời gian nào mà vội đến tìm.

Dương Thiếu Doãn vội vã cúi đầu sâu hơn, vẻ mặt đầy bất lực: “Thỉnh Thái tử điện hạ và Thái tử phi nương nương thứ tội.

Sáng nay Hoàng thượng hạ lệnh, tình thế gấp gáp quá nên hạ quan thể đến.”

Loading...