TÁI SINH KHÁM PHÁ BÍ MẬT ĐEN TỐI ĐẰNG SAU THẾ LỰC CỦA TRIỀU ĐÌNH - Chương 388
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:05:03
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Lưu Nguyệt mặc dù cảm thấy chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng thể từ chối yêu cầu kiên quyết của Trưởng công chúa Trường Hỷ, đành theo nàng về phủ Trưởng công chúa để tìm thái y kiểm tra.
Kết quả khiến khỏi ngạc nhiên.
Thái y Mặc tỉ mỉ kiểm tra cho nàng, đó hỏi thêm vài câu.
Cuối cùng, khuôn mặt của ông hiện lên nụ giấu nổi: “Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương.”
Những bên cạnh thấy những câu hỏi của Thái y Mặc trong lúc chẩn đoán đều những dự đoán mơ hồ.
Bây giờ ông như , khuôn mặt Trưởng công chúa Trường Hỷ hiện lên vẻ vui sướng khôn tả, bà kích động Tô Lưu Nguyệt : “Ôi trời ơi, đang mơ đấy chứ?”
Thái y Mặc mỉm : “Tiểu nhân chắc chắn, Thái tử phi nương nương thai, bây giờ mạch tượng còn yếu, chắc hẳn m.a.n.g t.h.a.i hơn một tháng.”
Nói xong, ông dậy, cúi chào Tô Lưu Nguyệt và liên tục chúc mừng nàng.
Nhìn thấy sự vui mừng của Thái y Mặc, Nhĩ Tư và Nhĩ An cơn kinh ngạc cũng khỏi vui mừng đến phát cuồng.
Nhĩ An còn kích động đến mức thể nên lời: “Tất cả là do nô tỳ, là của nô tỳ…
Nương nương gần đây thường xuyên buồn ngủ, … còn nhạy cảm với mùi vị của thức ăn, tháng kinh nguyệt cũng trễ, nô tỳ lẽ nên sớm nhận dấu hiệu và mời thái y đến xem sớm mới đúng!”
Chỉ là, giờ kinh nguyệt của nương nương vốn đều, thêm đó gần đây nhiều việc nên nàng nhất thời nghĩ tới vấn đề .
Nếu , bọn họ thể báo tin vui cho Thái tử điện hạ khi ngài xuất chinh.
Nhĩ Tư ngơ ngác : “Chúng nghĩ tới cũng bình thường thôi, ai mà ngờ Thái tử điện hạ lợi hại như , mới thành với nương nương bao lâu mà nương nương tin vui !”
Ngay cả Tô Lưu Nguyệt, vẫn còn hết bàng hoàng, thấy cũng nhịn mà lườm cô tỳ nữ năng suy nghĩ một cái.
Trưởng công chúa Trường Hỷ cũng chẳng buồn trách họ, khuôn miệng tươi đến mức khép .
Bà vội vàng lấy một chiếc gối mềm, tự tay đặt lưng Tô Lưu Nguyệt, dặn dò Minh Ngọc cô cô bên cạnh: “Ngọc cô cô, mau, mau lấy hết những thứ bổ dưỡng trong kho của chúng ,những gì lợi cho phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đều lấy .
Nếu chọn cái nào, thì cùng với Thái y Mặc, cái gì cứ lấy hết, đóng gói cho Lưu Nguyệt mang về.”
“Còn nữa, bảo nhà bếp ngay lập tức chuẩn một ít món ăn nhẹ dễ tiêu hóa.
Mới đây hoàng thượng ban cho một ít mộc nhĩ thượng hạng, bảo họ hầm một nồi canh mộc nhĩ táo đỏ, mộc nhĩ cho phụ nữ mang thai.”
Minh Ngọc cô cô cũng đến mức khép miệng nổi, liên tục đáp .
Trưởng công chúa Trường Hỷ xong, sang Tô Lưu Nguyệt, vui mừng nghiêm nghị : “Lưu Nguyệt, con là dạo gần đây con ăn uống đầy đủ?
Như , cho dù con mang thai, chỉ vì bản cũng đảm bảo ăn uống bình thường chứ.
Vậy còn Vân Khắc, chồng kiểu gì thế?
Dù bận đến cũng thể sơ suất như .
Không , lát nữa thức ăn mang tới, trông con ăn hết mới .
Dù bây giờ Vân Khắc cũng ở nhà, là con ở đây vài ngày, để tiện chăm sóc con.”
Tô Lưu Nguyệt vẫn chấp nhận sự thật rằng đang mang trong một sinh linh bé nhỏ.
Nghe , nàng chỉ vô thức mỉm , thấy Thái y Mặc sắp theo Minh Ngọc cô cô ngoài, nàng vội vàng gọi ông : “Thái y Mặc,chuyện m.a.n.g t.h.a.i , xin ngài đừng ngoài.”
Trước đó Chu Vân Khắc rằng Thái y Mặc từng là quân y trong quân đội của , là đáng tin cậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-388.html.]
Thái y Mặc dừng bước, chút ngạc nhiên Tô Lưu Nguyệt, nàng nhẹ nhàng : “Tình hình hiện tại căng thẳng, chúng bên cạnh bao nhiêu kẻ địch, Thái tử điện hạ ở kinh thành.
Nếu để bọn họ mang thai, ai sẽ xảy chuyện gì. Coi như lo xa cũng .”
Đứa con đầu tiên của Thái tử phi, đối với Thái tử điện hạ, thậm chí cả Đại Khánh đều là một sự kiện đặc biệt.
Nếu tin tức truyền ngoài, sẽ gây nên bao nhiêu sóng gió.
Thái y Mặc ở trong cung thời gian qua cũng học nhiều điều, hỏi thêm nữa, cúi chào : “Xin nương nương yên tâm, tiểu nhân cam đoan, chuyện nương nương m.a.n.g t.h.a.i , tiểu nhân sẽ hé răng nửa lời.
Nếu nương nương bất cứ điều gì cần tiểu nhân giúp đỡ trong thời gian , xin cứ gọi tiểu nhân.”
Nói xong, ông cúi chào một nữa bước ngoài.
Lúc , Tô Lưu Nguyệt cúi đầu, xuống cái bụng vẫn còn phẳng lì của , hai tay nhẹ nhàng đặt lên.
Thật kỳ diệu, trong bụng , thực sự đang mang một sinh linh nhỏ ?
Đến giờ nàng vẫn cảm thấy rõ ràng, thậm chí một chút cảm giác như đang mơ.
Dựa theo thời gian m.a.n.g t.h.a.i mà Thái y Mặc , đứa bé hoài thai ngay ngày nàng và Chu Vân Khắc viên phòng.
Quả thật giống như Nhĩ Tư , ở phương diện nào đó, Chu Vân Khắc… thật sự khá lợi hại.
Nghĩ đến đây, nàng khỏi bật .
Trưởng công chúa Trường Hỷ vẫn lo lắng nàng, thấy nàng , trái tim bà mới dịu xuống đôi chút.
Ban nãy bà còn lo lắng, đứa trẻ xuất hiện thời điểm , đối với Lưu Nguyệt lẽ là niềm vui, mà là áp lực.
Tuy nhiên, bà đ.á.n.h giá thấp Lưu Nguyệt, Lưu Nguyệt là một cô gái yếu đuối như .
Bà cũng đưa tay , đặt lên tay của Tô Lưu Nguyệt đang vu.ốt ve bụng, nhẹ giọng : “Cũng là vất vả cho con, đầu tiên mang thai, mà Vân Khắc ở bên cạnh.
Nghĩ kỹ mà , việc về đứa trẻ mà rời , cũng là điều .
Nếu chỉ một con khiến lo lắng, thêm một đứa con nữa, chẳng sẽ khiến lúc nào cũng phân tâm?
Con , đừng nghĩ nhiều nữa.
Giờ dù Vân Khắc ở đây, nhưng còn , còn Tổng quản Kim, Dung , còn tất cả những mà Vân Khắc để , họ đều sẽ bảo vệ con và đứa trẻ bình an.
…”
Trưởng công chúa Trường Hỷ do dự một lát, hỏi: “Mặc dù đồng ý rằng tin con m.a.n.g t.h.a.i nên tạm thời giữ kín, nhưng về phía đại cữu của con, chẳng lẽ cũng cần ai báo một tiếng?”
Bà tự nhiên hiểu rõ, mà Lưu Nguyệt thật sự coi trọng như chỉ nhà họ Tiết.
Với một tin mừng lớn như thế , nàng chắc hẳn cũng chia sẻ với của .
Nghe Trưởng công chúa Trường Hỷ nhắc đến nhà họ Tiết, Tô Lưu Nguyệt khỏi thoáng ngẩn .
Đã hơn một tháng nàng gặp đại cữu và .
Hiện tại bên ngoài phủ Tiết gia vẫn quân lính của Du Tể tướng và những kẻ theo lệnh bao vây nhiều tầng, nàng thở dài một tiếng, lắc đầu : “Nếu chúng sai truyền tin, thể sẽ những binh lính xung quanh Tiết gia phát hiện, thôi thì cứ tạm thời giữ kín với họ.”
Nàng ngập ngừng, tiếp tục với một nụ nhẹ môi, giọng điềm tĩnh một lúc trầm ngâm: “Hơn nữa…”
Tô Lưu Nguyệt khẽ mím môi, im lặng hồi lâu mới tiếp bằng giọng trầm lặng: “Hiện nay, Hoàng thượng cuối cùng cũng điều Thái tử điện hạ rời , mục tiêu tiếp theo của những đó, thể sẽ là Tiết gia.”
Dù cho Hoàng thượng còn giữ chút tình cha con với Thái tử, thì phe phái của Du Tể tướng và những kẻ giật dây sẽ tha cho Tiết gia.