Cuối cùng bất đắc dĩ,   mất hết thể diện  cầu xin Phí Dĩ Ninh, hy vọng    thể nể tình xưa mà giúp đỡ.
Trước khi ,  nghĩ   sẽ sỉ nhục  đủ điều. Dù , chính  là   nằng nặc đòi  hủy hôn.
 Phí Dĩ Ninh  bình tĩnh,   hai lời đưa cho  năm trăm vạn.
Trước khi  rời , Phí Dĩ Ninh gọi  : “Tống Y Nhu,  là chúng  kết hôn ?”
Đối diện với ánh mắt kinh ngạc của ,   cụp mắt giải thích: “Em cũng  đấy,  như  thì cô gái nào thèm  tới? Chi bằng hai chúng  cứ tạm bợ với .”
Phí thiếu gia của Tập đoàn Tinh Diệu   ai thèm  tới ?
Dù chân    bất tiện, nhưng chỉ cần   phất tay, cả đống tiểu thư thế gia sẽ xếp hàng  liên hôn.
Khoảnh khắc đó,  cuối cùng cũng hiểu  tâm ý của Phí Dĩ Ninh.
Mặc dù nước mắt đang trào dâng trong mắt. Mặc dù trong lòng dâng lên nỗi hối hận như sóng thần.     đồng ý với  .
Thứ nhất là  còn mặt mũi.
Thứ hai là…    Chu Lạc Sâm và Tần Chân Chân cướp  tất cả, còn vô tình   t.a.i n.ạ.n xe  của   là do ả tiểu tam của ba  thuê  gây .
Trạm Én Đêm
Lòng hận thù mãnh liệt khiến trong đầu  chỉ còn  hai chữ trả thù.  thề  khiến những  đó  trả giá, dù   cùng c.h.ế.t với họ.
Kết cục cuối cùng  là,   những  thể trả thù cho , mà còn mất cả mạng sống.
Sau khi trùng sinh,  vẫn luôn   tìm cớ gì để đến nhà họ Phí thăm Phí Dĩ Ninh. Khó khăn lắm mới  lý do,    thể nhường cho Tần Chân Chân ?
5.
Buổi tối, cô bạn  Tưởng Bối Nhi ăn mặc lộng lẫy đến nhà , cô  cũng như , sẽ đến nhà họ Phí tham dự buổi tiệc: “Ối trời ơi, đồng chí Y Nhu, bà đang theo đuổi phong cách át vía cả hội đấy ?”
   trong gương, quả thật   trang trọng quá mức, chợt trầm tư: “Phí Dĩ Ninh… chắc là sẽ thích kiểu  nhỉ?”
Tưởng Bối Nhi nghi ngờ   nhầm, vẻ mặt đầy ngờ vực: “Bà uống nhầm t.h.u.ố.c  ?”
“Sao ?”
“Không lẽ bà định mặc thế   quyến rũ Phí Dĩ Ninh ?”
“Không  ?”
“Mẹ ơi, chẳng  bà ghét   nhất ? Lần   còn  thấy hai  cãi  trong thư phòng nhà họ Phí, bà  nhất quyết  cưới một  tàn tật.”
Lời cô   nhắc nhở .
Kiếp ,  quả thật  cãi  một trận lớn với Phí Dĩ Ninh.
Lúc đó Chu Lạc Sâm  mới đến nhà   lâu,   gặp  yêu  , trong lòng chỉ   ở bên  .
Mẹ    tán thành   thiết với   quá mức.
Lời  của  lúc nào cũng nhắc nhở  rằng Chu Lạc Sâm là   vẻ ngoài thâm sâu, tâm cơ nặng nề.
 giận   c.h.ế.t.  nghĩ bà  như  chẳng qua là hy vọng  sẽ lấy Phí Dĩ Ninh theo ý  của bà, để củng cố quan hệ hai nhà.
  nhất quyết  lấy một  đến   bằng hai chân cũng  thể.
Trong cơn nóng giận, ngày hôm   cãi  một trận lớn với Phí Dĩ Ninh,  buột miệng   câu đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-ruc-ro/chap-3.html.]
Trong đầu  chợt lóe lên vẻ mặt tái mét của Phí thiếu gia lúc đó. Đột nhiên thấy  thật đáng c.h.ế.t.
Quả là đáng c.h.ế.t để tạ tội cũng  quá lời.
6.
Nghĩ đến đây,  xách túi xách chạy xuống lầu.
Tưởng Bối Nhi kinh ngạc kêu lên phía : “Ấy, bà gấp cái gì? Đợi  với!”
Vừa bước  khỏi phòng khách thì va  một .
Nhìn rõ là , Chu Lạc Sâm nhíu mày một cách khó nhận .
Bây giờ    thời gian để ý đến  : “Tài xế Chu ?”
Anh  khựng : “Hình như đang ở… sân .”
“Mau chuẩn  xe,   đến nhà họ Phí!”
Chu Lạc Sâm ngẩng đầu lên đột ngột, vẻ mặt  chút kỳ quái: “Cô thật sự   đấy ?”
 lạnh lùng liếc  : “Anh là cái thá gì?”
“Cô…” Anh  rõ ràng là tức giận bốc lên, nhưng  nhanh lấy  lý trí.
Ánh mắt rực lửa đ.á.n.h giá  một lượt,  phẩy tay áo bỏ .
7.
Mặc dù   tối nay nhà họ Phí chắc chắn  náo nhiệt, nhưng  ngờ   đông  đến .
Bên trong biệt thự ồn ào, bên ngoài bãi đậu xe càng là nơi tụ hội của các loại siêu xe.
Trong phòng khách,   quần áo lụa là, nâng ly chúc tụng.
 tìm một vòng  thấy Phí Dĩ Ninh,  đó  lên lầu hai.
Đi ngang qua hành lang,  chợt  thấy tiếng đối thoại vọng  từ trong phòng: “Anh Dĩ Ninh, đầu em đau quá, cho em   giường  một lát  ?”
Giọng  ngọt ngào và nũng nịu hết sức,  là  ai .
“Ra ngoài!” Giọng Phí Dĩ Ninh  lạnh lùng.
“Không chịu .”
“Trần Ngọc Châu,       thứ hai.”
“Vậy em cũng   ,  Dĩ Ninh, trong lòng  sẽ  còn nghĩ đến con tiện nhân Tống Y Nhu đó chứ? Cô   gì  ho ?”
“Nghe ba em , Tống Y Nhu gần đây mê mẩn con trai của tài xế nhà cô , hai      thiết. Chậc chậc chậc… thật sự quá mất mặt!”
“Cút  ngoài!”
Kèm theo tiếng gầm nhẹ đầy giận dữ, Trần Ngọc Châu bước  với vẻ mặt ủy khuất.
Nhìn thấy  ở cửa, cô  tức giên  kiềm chế : “Hay cho cô, Tống Y Nhu,  ngờ cô còn  sở thích  lén nữa!”
 mím môi: “Không  lén thì     cô đang     lưng chứ?”
“Cô…” Cô  nhất thời nghẹn lời, lườm  một cái thật mạnh  bỏ .