thấy đau đầu. Đây chính là hậu quả của việc lời  lỡ tuôn  thì khó mà rút .
 cảm thấy   nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng  rửa sạch  tội.
Mãi cho đến khi tiệc tối kết thúc,   dần tản ,  chuyện mới kết thúc.
 lên lầu tìm Phí Dĩ Ninh để giải thích chuyện lúc nãy, nhưng  Quản gia Vương chặn ngoài cửa: “Tống tiểu thư, Phí thiếu gia     mệt, cần nghỉ ngơi .”
“Chú Vương, cháu chỉ   với   vài câu thôi, hai phút là .”
Ông  tỏ vẻ  khó xử.  ngay lập tức hiểu .
Chắc chắn là Phí Dĩ Ninh   gặp , nên đặc biệt dặn dò ông .
Cũng đúng. Nếu  là Phí Dĩ Ninh, chắc  cũng   gặp  ,  khi  gọi  đuổi   ngoài .
Chỉ trách  ngày xưa quá ngu xuẩn,    rõ.
Thôi, dù  còn nhiều cơ hội để giải thích, cũng  cần  vội vàng lúc .
11.
Vài ngày , ba  hỏi    chuyện với Phí Dĩ Ninh thế nào hôm đó.
“Không  lắm.”
“Nghe  Tập đoàn Tinh Diệu  ý định thâu tóm khu đất ở Đông Thành, xây dựng một khu dưỡng lão sinh thái lớn nhất và  thiện nhất  châu Á, con giữ quan hệ  với Phí Dĩ Ninh một chút,  lẽ Tập đoàn Tống Thị chúng  cũng  thể chia  một phần lợi ích.” Ông già  với giọng điệu thâm thúy, đầy kinh nghiệm.
 nhếch mép  lạnh. Chia một phần lợi ích?
Chia cho ai?
Cho ông  và đứa con trai của ả tiện nhân  ?
“Ba đang  chuyện với con đấy,   ?” Ông già bực bội  .
“Vâng.”  đáp khẽ một tiếng.
“Ba, chào buổi sáng!” Không lâu , Tần Chân Chân mặt tươi như hoa bước  phòng ăn.
“Ừm, tối qua con về lúc mấy giờ?”
“Hơn mười giờ,  chuyện gì  ạ?”
“Không  gì, ba hỏi thăm thôi.”
Kể từ khi đến nhà , Tần Chân Chân bắt đầu thường xuyên lui tới các buổi tiệc xã giao.
Cô  giống như kiếp , mỗi tối đều mặc những bộ váy  hội lộng lẫy, đeo trang sức lấp lánh,  chuyện về những chiếc túi xách, váy vóc mới nhất với các tiểu thư thế gia tại các bữa tiệc.
Và cùng những  ấm nhà giàu trêu đùa vô thưởng vô phạt, thỉnh thoảng  che miệng  khẽ.
Nói thật, Tần Chân Chân  vài phần nhan sắc,  trời sinh cái vẻ dâm đãng, quả thật   lòng đàn ông.
“Tối qua con trai Út nhà họ Giang đưa con về ?” Ông già giả vờ hỏi một cách vô tình.
“Vâng ạ.”
“Cậu Út nhà họ Giang đó, chẳng  quyền lực gì trong Tập đoàn .”
Tần Chân Chân  khẩy: “Con  mà, nếu     sấn sổ đòi tặng con một chiếc túi Hermès Birkin, con   đồng ý để   đưa về !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-ruc-ro/chap-5.html.]
Ông già gật đầu, lộ  vẻ hài lòng.
12.
Buổi chiều,  đến thư viện một chuyến,  ngoài thì thấy trời đang mưa.
Vì mưa quá lớn  thể bắt taxi,  gửi địa chỉ cho tài xế Chu để ông  đến đón .
Không lâu , chiếc xe dừng  mặt . Người lái xe  là Chu Lạc Sâm.
Thì , tài xế Chu đột nhiên  viêm ruột thừa  nhập viện.
Trên đường về,  và Chu Lạc Sâm   một lời nào.
Lái xe đến tận cổng nhà,  chuẩn  xuống xe.
Đột nhiên  thấy một chiếc Cullinan màu đen dừng  cách chúng   xa ở phía đối diện. Như nhận  điều gì,  dừng .
Cửa xe đối diện mở , một  đàn ông trẻ tuổi bước xuống. Chỉ  cách ăn mặc thôi, chắc chắn là một thiếu gia giàu .
Người đàn ông  đến  ghế phụ lái mở cửa xe.
Tần Chân Chân, trong chiếc váy  hội trắng hở vai, trang điểm tinh xảo, bước xuống.
Vừa lúc đó, giày cao gót của cô   trẹo.
“Á!” Tần Chân Chân kêu lên một tiếng nũng nịu, mặt trắng bệch ngã  lòng  đàn ông.
Đối phương nhân tiện ôm lấy eo cô .
Người đàn ông cong môi,  khẽ điều gì đó. Bầu  khí vô cùng ám .
Mắt thấy khuôn mặt hai  sắp chạm  . Chu Lạc Sâm nhanh chóng mở cửa lao , vung mạnh một cú đ.ấ.m  mặt đối phương.
Người đàn ông  đ.á.n.h đến mức nghiêng đầu. Anh  vẻ mặt ngơ ngác: “Mày là thằng quái nào?”
“Mày  tao là ai?” Chu Lạc Sâm trừng mắt  đối phương với ánh mắt sắc lạnh, phẫn nộ .
Thiếu gia giàu  ôm chỗ   đánh, đ.á.n.h giá chiếc xe của Chu Lạc Sâm,  hỏi Tần Chân Chân: “Bạn trai cô ?”
Cô  vẻ mặt còn oan ức hơn cả Đậu Nga: “Không ,   là…”
Thiếu gia giàu   cho cô  cơ hội  tiếp: “Được thôi, Tần Chân Chân, cô chơi búp bê  thật!”
Nói ,   mở cửa xe, tức giận bỏ .
13.
“Chân Chân, em   ? Vừa nãy  trẹo ở ?” Chu Lạc Sâm lúc  mới  đầu , lo lắng hỏi.
“Chát” một tiếng tát rõ ràng và vang dội, giáng xuống mặt  .
“Anh  bệnh ? Có bệnh thì mau  khám !” Tần Chân Chân cau chặt mày, mặt lạnh tanh, xem  là tức giận  hề nhẹ.
Cái tát  khiến Chu Lạc Sâm nửa ngày   hồn: “Chân Chân,  lo cho em,  đàn ông đó rõ ràng đang lợi dụng em.”
 sắp    ngu đến phát  . Tần Chân Chân ngày nào cũng ăn diện lộng lẫy, xòe cánh như con công chạy  ngoài, cô   gì chứ?
Chẳng   một  đàn ông ?
Trạm Én Đêm
Một   tiền  thế,  thể cho cô  hưởng thụ vinh hoa phú quý, mua sắm  giới hạn trong nửa đời còn .
Cảnh tượng  ,  là  cô gái cố ý quyến rũ,  trai ý tứ trăng hoa thuận nước đẩy thuyền.