Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Chương 404: Ngoại Truyện 1
Cập nhật lúc: 2025-10-24 15:08:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở tận cùng của thời gian, nơi đặt ngai vương cô độc.
Giữa những sợi tơ xanh đan chằng chịt, Loki nhắm mắt nửa say nửa tỉnh, vương miện lệch sang một bên.
Bỗng, mi mắt khẽ run.
Tựa hồ cảm nhận điều khác thường, mở mắt — gương mặt tỉnh ngủ còn mang chút mơ hồ. khi thấy bậc thang đang hình thành giữa hư , và đang từng bước lên, sự mơ hồ trong mắt lập tức hóa thành thấu hiểu.
Là cô ... vị tân thần mà từng gặp một .
Hắn nhớ, cô tên là Assath.
Thời gian quả thật là một thứ kỳ diệu!
Hãy cô mà xem — giây còn đau đầu vì nghịch lưu thời gian, giây thể nắm bắt quy tắc của nó. Mà giờ đây, cô dường như trưởng thành hơn nhiều.
Khí thế sắc bén nhưng ẩn giấu, như lưỡi d.a.o vỏ; Thần thái an tĩnh dung hòa, như âm dương giao .
Cô giữ nguyên dáng mà bước đến gần , song thu cặp sừng rồng đầu.
Chiếc trường bào dệt từ long xác và vật liệu vô danh thả dài phía , hóa thành cái bóng mờ giữa hư — như chiếc đuôi dài của một con rồng khổng lồ.
Loki nhoẻn :
“Là cô … Mới mấy tiếng gặp thôi mà đổi thật lớn.”
Assath chắp tay , thẳng, mang dáng vẻ một cao nhân ngoại thế: “ cố ý chọn thời điểm về, khỏi để chờ quá lâu.”
Cô vốn là trọng chữ tín —
“Anh từng giúp , nên cho một sự giải thoát.”
Để trả xong mối nhân quả .
Loki ngờ thật sự ngày đó.
Từng là thần lừa dối, lừa quá nhiều — đến mức chính bản cũng chẳng tin lời thề nữa. Tự nhiên, cũng chẳng hề coi trọng mấy câu hứa của Assath, chỉ nghĩ cô sớm muộn sẽ quên thôi.
Vì thế, khi nhận cô thực sự đến vì , Loki hiếm khi hiện nét ngạc nhiên rõ rệt như thế — như thể trông thấy điều thể tin. Rồi , nụ mang chút phức tạp: chẳng rõ là vui buồn, lẽ an lòng tiếc nuối.
Loki thu cảm xúc, hỏi:
“Từ đầu gặp đến giờ, với cô qua bao lâu ?”
“Khoảng ba nghìn bảy trăm năm.” — Assath đáp —“Tính cả tuổi thật, hơn bốn ngàn tuổi .”
“Thế nào? Tuổi chắc cũng lớn hơn một chút chứ?”
Đáng tiếc, Loki chút gian dối:
“Ồ, bốn ngàn tuổi , khéo bằng một phần mười tuổi của thôi.”
“…” Quả là chuyện chẳng hợp nổi nửa câu.
“Dù cô còn trẻ,” Loki khẽ thở dài, “nhưng chắc chắn trải qua nhiều.”
Rõ ràng đều là thần, mà thấu cô. Cô như trong luật lệ, như chính kẻ đặt luật lệ . Không thể thấu — lẽ cô thật sự cách giúp .
“Cô định dùng phương pháp nào để giải thoát cho ?”
Assath đáp gọn: “Thuật khôi .”
Loki nhướn mày: “ là thần. Loại khôi nào thể mang ý chí và năng lượng của thần, đủ sức gánh cả sự sinh trưởng của Cây Thời Gian?”
“Có chứ. Chỉ sợ tin, vì thứ đó là——”
Assath vươn tay khỏi tay áo, trong lòng bàn tay hiện lên một cái đỉnh lớn, lấy thêm năm trăm cân củ sen đặt bên cạnh. “——một loại thực phẩm.”
“Anh tin , nó thể rèn thể cho thần.”
Loki: …?
Từ nhỏ đến lớn, đây là đầu tiên thấy chuyện kỳ dị đến . Chỉ một món ăn thôi mà đúc thần? Rốt cuộc ai mới là thần lừa dối ở đây — cô? Tin mới lạ!
Mắt trái Loki “Cô đang đùa ?”, mắt “ trông giống kẻ ngu ?”, rõ là nửa chữ cũng chẳng tin.
Assath, bốn ngàn tuổi, tất nhiên đang nghĩ gì. Cô vốn định giải thích nhiều — chỉ cho xong, sớm cắt đứt nhân quả .
xét là “ hai” của Legolas, cô cũng kiên nhẫn kể bản “Báo cáo khả thi về việc nặn từ đất”, cố gắng để hiểu chút ít.
“ lừa . Thật lúc đầu, khi phát hiện bột từ củ sen thể tạo thể thần, còn chẳng tin hơn . thực chứng là chân lý, kết quả rõ ràng đến mức thể tin.”
Assath xắn tay áo, bắt đầu chế biến nguyên liệu, : “Anh lấy ly thủy tinh múc một cốc nước bùn, để yên một lúc nó sẽ tách thành hai tầng — trong, đục. Biết chứ?”
Loki: “Biết. cô định gì?”
Nhất Tiếu Hồng Trần
Nói gì ư — đương nhiên là dùng đạo lý dễ hiểu nhất để rõ bí pháp .
“Nước , trời đất cũng .” Assath chậm rãi .
“Thế giới từ hỗn độn mà hình thành, chính là quá trình khí thanh bay lên, khí trọc lắng xuống.”
“Lâu dần, thanh khí hóa trời, trọc khí hóa đất. Thanh và trọc vốn là một thể, chẳng thể tách rời — nên mới sinh muôn loài.”
“Thuở xa xưa, đất đai tràn trề sinh khí, gieo gì mọc nấy. Chỉ tiếc ‘hạt giống’ quá ít, cần sáng tạo thêm.”
“Vì , các thần dùng đất chứa sinh khí để tạo nên loài . Mà đất vốn trọc, nên trong cũng sản sinh khí trọc — khí trọc sinh d.ụ.c vọng, dần hóa thành ‘ba con trùng trong ’.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/chuong-404-ngoai-truyen-1.html.]
“Sau khi c.h.ế.t, m.á.u thịt tan rã nơi đất, thì đất dùng xác họ nền, sinh thảo dược, độc hoa, huyết linh chi… càng khiến vạn vật thêm phong phú.”
“Đất là để tạo . Mà sen mọc trong bùn nhưng trắng sạch, tựa như thần từ nhân loại vươn lên — nên, củ sen chính là nguyên liệu để tạo thần.”
Bùn là “trọc trong thanh”, sen là “thanh trong trọc” — chỉ cần đảo ngược trình tự, công dụng của hai thứ khác biệt .
Chẳng trách cô từng ở Hồng Hoang lâu mà vẫn tạo thích hợp — vì ngay từ đầu chọn sai nguyên liệu. Nếu gia nhập Tiệt giáo, học đàng hoàng thuật Tạo Hóa, khi mấy ngàn năm nữa cô vẫn dán nhãn “thí nghiệm thất bại”.
Assath hỏi: “Nghe hiểu ?”
Loki: “…Xin , hiểu. Có thể giải thích theo hướng khoa học ?”
Assath liếc : “Anh là thần mà đòi chuyện khoa học với ? Anh sắp thành phụ kiện của Cây Thời Gian , khoa học cứu ?”
“…” Cô chí lý, cách nào phản bác.
Loki chỉ thể lặng lẽ quan sát cô — cô nghiền sen thành bột, đổ bột và nước đỉnh lớn, châm lên một ngọn tử hỏa.
Dưới nhiệt độ và áp suất cao, mùi thơm thanh khiết dần lan khắp gian. Nếu Assath đang tập trung nghiêm túc như đang thí nghiệm, Loki chắc tưởng cô đang picnic, khi còn nướng cho ăn một miếng.
Khóe môi Loki giật giật: “ từng nghĩ ‘bản ’ mùi thơm thế .”
Assath bình thản: “Muốn thử một cái chân ?”
“…Không, cảm ơn.”
Không qua bao lâu, “Loki” thứ hai rốt cuộc cũng “ lò” — một khối chất dẻo xám tro, giống nhựa thông nửa đông đặc. Assath nắn thử, thấy “lửa tầm”, bèn lấy kim đặc chế rút một giọt m.á.u Loki, nhỏ đó.
Ngay tức khắc, khối “slime” biến hóa dữ dội, chỉ trong chốc lát hóa thành hình dáng Loki — cả khí tức lẫn thần lực đều cực kỳ giống, chỉ là trong mắt thần sắc. Như lời Assath, nó chỉ là một khôi .
“Nó sẽ canh giữ Cây Thời Gian. Việc của chỉ là định kỳ truyền thần lực cho nó thôi.”
Khôi bước lên, từng bước tiến về phía Loki.
Trong ánh mắt kinh ngạc của , nó thật sự nhận lấy dòng thời gian từ tay , lên ngai vương cô độc của vĩnh hằng — còn , rốt cuộc tự do.
Loki khẽ thốt: “Thật là kỳ diệu…”
Assath , giọng mang nét từng trải của kẻ chứng vô kỳ cảnh: “Trên đời còn nhiều thuật pháp kỳ diệu hơn nữa, thứ còn vô lý đến buồn — chẳng hạn, trời đất bảo hợp là hợp, nhật nguyệt bảo nghịch là nghịch; kẻ nuốt trải qua quá trình dài, còn chỉ cần một cây cung là b.ắ.n rụng chín mặt trời.”
Loki há hốc: “Mặt trời mà cũng b.ắ.n rụng ?”
Assath gật đầu: “Phải. Mà những đó còn chẳng hạng thiên tài nhất.”
Trong ba ngàn năm qua, cô thấy vô thiên tài, từng giao đấu với vô vàn kẻ kiêu ngạo. Cô từng là thiên phú nhất, nhưng nếu cho thời gian, cô chắc chắn là mạnh nhất.
Bởi vì — cô là chịu cày nhất, còn lũ thiên tài chẳng hiểu “sức mạnh của lãi kép” là gì. Cày đến một mức độ nhất định, chính là lúc cô tung quyền thật sự (theo nghĩa đen).
Loki hỏi: “Những năm qua cô chắc vất vả lắm?”
“Không vất vả.” — Assath l.i.ế.m nhẹ nanh, mỉm — “Đánh thì mệt, thương thì đau, nhưng m.á.u thịt kẻ thù quả thật ngon miệng. Vậy là xứng đáng .”
Cô chuyển đề tài sang : “ , dự định gì ? Tiếp tục ở Cây Thời Gian, du hành dọc dòng thời gian?”
Loki thật từng nghĩ đến. Hắn vốn cho rằng sẽ giam mãi mãi.
Giờ tự do quá bất ngờ, chẳng nên — tìm trai Thor? gặp yêu? đeo mặt nạ đ.ấ.m lão Odin một trận?
Suy tính , gạt hết tạp niệm, chỉ còn khao khát sức mạnh: “ thể cùng cô ? Tới thế giới của cô.”
Assath khựng , dứt khoát từ chối: “Không .”
“Tại ?”
“ ngoài một chuyến mà dắt về thêm một đàn ông, nghĩ Legolas sẽ nghĩ gì? Dù là ‘ hai’ danh nghĩa của , nhưng với Loki cùng một . Hơn nữa——”
“Thực lực của đủ để bước thế giới đó. Đây mới là lý do chính.”
Nói , Assath lấy một chiếc bông tai ngọc liên lạc với Liên Minh Chính Nghĩa, ném cho :
“Đi , đến thế giới mà đáng thuộc về — khi đủ mạnh, cũng sẽ qua con đường từng .”
Ngọc rơi tay, Loki ngẩng đầu lên — thấy Assath rạch mở bức tường -thời gian, lướt biển sâu của một thế giới khác.
Cô lời tạm biệt, cũng chẳng “gặp ”. Những vị thần sống đến tầm đều hiểu: một ngày họ sẽ tái ngộ.
“Liên Minh Chính Nghĩa …” Loki xoay xoay bông tai, sờ cằm, khẽ :
“ mà dính dáng gì tới ‘chính nghĩa’ ?”
Khóe môi nhếch lên, vội tìm Liên Minh.
Thay đó, kéo từ tay khôi một sợi dòng thời gian — xám đen, tràn ngập tử khí, chính là Trái Đất sắp dị hình xâm thực.
“Chính là ngươi.”
Tự do khiến Loki tràn đầy sinh khí trở .
“Hãy để thử xem, thể đổi kết cục của ngươi ?”
Cứ thế, bước lên con đường mà Assath từng ,
trở thành tiếp theo Trái Đất triệu hồi để cứu rỗi nó.
Hắn phận sẽ đưa tới —
nhưng điều mới chính là thứ khiến phấn khích nhất, ?