Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 12: Urban Legends - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-07-21 09:15:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Assath ngờ rằng, việc đầu tiên cô khi đặt chân đến Tokyo quen với môi trường, mà là tìm chỗ ở.

Tokyo năm 1999 vẫn còn kém xa sự phát triển của tương lai. Dù đất chật đông, hạ tầng nơi đây vẫn đạt đến trình độ tận dụng tối đa gian, đến mức những trường danh giá như Đại học Tokyo cũng thể cung cấp ký túc xá cho sinh viên.

Ký túc xá cho dân hạn, đăng ký ; ký túc xá quốc tế thì thể ở, nhưng diện tích chỉ vỏn vẹn 18 mét vuông.

Assath với mái tóc bạc đặc trưng và phận nước ngoài, nếu ở ký túc xá quốc tế thì thể chốt ngay trong ngày. định tự chuốc khổ .

Chỉ 18 mét vuông, sống cho nổi?

Ngay cả ở Hồng Kông, cô còn ở trong “ổ rồng” khổng lồ, đến Nhật chen chúc trong 18 mét vuông với giường, bàn học, tủ quần áo và đồ điện? Đùa chắc? Nơi nhỏ nhất cô từng ở là buồng sinh thái đảo Nubra, mà cũng lớn hơn thế .

Assath dứt khoát gạch bỏ lựa chọn “ở ký túc xá”, chuyển sang tìm nhà riêng ngoài trường.

Nào ngờ bên ngoài cũng chẳng dễ tìm, chỗ thì quá đông , chỗ thì diện tích nhỏ, chỗ thì mùi khó ngửi.

Chỉ mất nửa ngày, Assath hiểu rõ: sống trong xã hội Đông Á thì thể loanh quanh trong thế giới bề mặt, mà gõ cửa bước một thế giới khác. Bằng , dù bỏ bao nhiêu thời gian, cô cũng chỉ thuê căn hộ 30 mét vuông, tất cả chỉ vì cô hiện tại là một sinh viên nước ngoài.

Hơn nữa, 30 mét vuông còn là nhờ mái tóc đặc biệt của cô mà “ưu ái”. Cùng là sinh viên ĐH Tokyo, những khác chỉ thuê 18 mét vuông, còn ở ghép hai một phòng.

Assath: ……

May mà cô “viên gạch đập cửa” cơ bản nhất — tiền.

Cô lập tức bỏ qua bước tìm nhà, đầu thẳng Ngân hàng Mitsubishi lớn nhất Nhật Bản, tìm đến quản lý, rót một khoản tiền lớn đúng thời điểm nền kinh tế phục hồi.

với rằng đến Tokyo học, chỗ ở, nơi nào rộng rãi để ở tạm ?

Không cần hỏi , quản lý lập tức dâng hai tay một chiếc chìa khóa, thẳng là một căn nhà trống gần ĐH Tokyo, sẵn sàng để cô dùng trong thời gian học.

“Thế còn tiền thuê?”

“Ngài thể ở là vinh hạnh cho chúng ! Cảm ơn ngài chọn Mitsubishi!”

Cứ thế, tối hôm đó Assath chuyển một căn hộ cao cấp rộng cả trăm mét vuông. Sau khi dọn dẹp sơ qua, cô dùng điện thoại bàn gọi đến ký túc xá của Rika, hỏi chuyển đến sống cùng ?

Rika đương nhiên là , điều dạo gần đây cô đang l..m t.ì.n.h nguyện: “Em thường sẽ ở nhà chủ, đừng lo, phòng cũng rộng rãi lắm. Cuối tuần về thăm bà ngoại với em ?”

“Được.”

Cả hai trò chuyện thêm một lát ai việc nấy. Rika sắp xếp công việc cho tuần tới, còn Assath thì từ đêm nay bắt đầu học y.

Hôm , Assath gọi điện cho quản lý ngân hàng, bảo rằng “ của cô” mới gửi thêm một khoản tiền, hiện đang để trong nhà cô. Nếu chìa khóa dự phòng thì qua một chuyến, tìm kiểm kê giúp cô đầu tư, vì cô còn đến ĐH Tokyo dự lễ khai giảng.

Quản lý đúng như lời, đến là ở cả buổi sáng, đến khi về còn mà chân chạm đất.

Ngày thứ ba, quản lý “ mắt chuẩn cho Assath một chiếc xe riêng, thậm chí còn tìm sẵn tài xế, phục vụ 24/24, chỉ riêng cho cô. Điều quan trọng nhất là — tất cả đều tốn một xu.

Nói cách khác, cô chỉ cần giao tiền cho một trông coi, là thể hưởng lãi, chia cổ phần, thêm cả dịch vụ kèm theo. Vài năm , tiền một vòng luân chuyển về túi cô, còn sinh lời.

Cô chẳng cần gì mà tài sản tăng gấp bội, từ đó hiểu rằng trong xã hội loài , tài nguyên luôn dồn lên tay kẻ địa vị cao hơn.

Sau đó, Assath bắt đầu cuộc sống “hai điểm một tuyến”, chỉ giữa trường học và nhà, mỗi tuần về Chiba một . Ngày tháng trôi qua bận rộn thư thái.

Cứ như suốt một tháng, cô chẳng vội tìm quái đàm, chỉ vì học y nặng, tiến hóa bỏ giấc ngủ thì kiểu gì cũng thành thần kinh. Quả nhiên, dù là sinh viên ĐH Tokyo cũng ngoại lệ, áp lực đè nặng, họ cần kích thích mạnh hơn để đánh thức bộ não mệt mỏi.

Hôm đó, trong lớp Giải phẫu học hệ thống, giờ học. Khi đang miêu tả hình minh họa giải phẫu trong sách, mấy sinh viên lưng Assath trò chuyện về một vụ án mạng gần đây.

“Nghe ? Trên cây cầu tử thần ở khu Shinagawa c.h.ế.t đấy.”

“Ừ, thấy báo , khu đó một tên sát nhân hàng loạt bắt , ai nhắm là y như rằng cưa từng mảnh.”

“Cưa cái gì mà cưa, !” Một hạ thấp giọng , “Nạn nhân đều c.h.é.m một nhát c.h.ế.t luôn, họ điểm chung là mặc hoặc mang theo đồ màu đỏ.”

“Ý là…”

“Nhỏ tiếng thôi, đó là thứ thể . Nói chung là cố đừng đến chỗ đó, cũng đừng gần cây cầu, càng nên mặc đồ đỏ.”

Chuông vang lên, tiết học chính bắt đầu. Assath thu hồi sự chú ý, chỉ lặng lẽ ghi chú “quận Shinagawa” sổ tay nhắc nhớ.

Một tiết học nhanh chóng kết thúc. Trước khi sang lớp tiếp theo, Assath thu dọn đồ đạc, ngờ lời sai — Tokyo đúng là nơi quái đàm tụ hội.

Trên đường , mấy cô gái bước ngang qua cô đang thoải mái bàn luận một quái đàm khác, là câu chuyện về “Hanako trong nhà vệ sinh”.

Nghe , đây là truyền thuyết đô thị lưu truyền trong học sinh tiểu học. Chỉ cần bước nhà vệ sinh , hướng về ngăn thứ ba gọi mấy tiếng “Cô Hanako”, thì tai họa sẽ ập đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-12-urban-legends-chuong-238.html.]

Nhẹ thì xui xẻo liên miên, nặng thì kéo bóng tối, càng kể càng rùng rợn. Còn lý do họ thể tự do bàn luận, là vì họ lên đại học, còn Hanako thì chỉ “hoạt động” trong nhà vệ sinh tiểu học.

“Hồi nhỏ sợ vệ sinh lắm, đặc biệt là lúc trực nhật dọn toilet.”

“Mình cũng thế, ngày rời tiểu học thở phào nhẹ nhõm, tưởng còn quái đàm nữa, ai ngờ cấp hai chuyện ‘bậc thang thứ 13 dư ’.”

“Còn ‘căn phòng ở cuối hành lang’ nữa chứ…”

Đám con gái túm tụm rít lên khe khẽ, rõ ràng dù trưởng thành nhưng vẫn thoát khỏi bóng ma tuổi thơ – chỉ cần nhắc đến là sợ.

Assath lấy sổ tay ghi chép những quái đàm bọn họ kể, trong lòng chỉ cảm thấy KPI như biểu đồ hàm mũ đang tăng vọt.

Rẽ qua một khúc quanh, Assath về một hướng, còn bọn họ về hướng khác. Một ngày kết thúc, sinh viên ùa khắp phố, còn cô thì gọi điện cho quản lý.

với ông rằng, cô là một pháp sư trừ tà. Số tiền giao ông quản lý đều là do trừ tà mà kiếm , giờ cô dự định phát triển nghiệp vụ tại Tokyo.

Assath: “ thể nhận bất kỳ vụ nào, chỉ cần họ trả giá hợp lý. Đương nhiên, thù lao cho ông cũng sẽ hợp lý.”

Quản lý: “Xin , cần xác nhận thêm một — cô thật sự thể nhận bất kỳ vụ nào ?”

“Ừ, bất kỳ.”

Thực tế chứng minh, chỉ cần tiền đập xuống, chẳng chuyện gì là . Rất nhanh, cô nhận một đơn hàng lớn do chính quản lý giới thiệu — bên ủy thác của Cục Cảnh Sát Tokyo, đến là thấy quá sức hoang đường.

Một đám đáng lẽ nên tin khoa học, chủ động đưa yêu cầu? Thậm chí còn giá cao đến 1 triệu yên, chính là vì vụ việc liên quan đến “Cây Cầu Tử Thần”.

Cùng với tiền đặt cọc là một tập tài liệu, bên trong ghi chép tỉ mỉ về 17 vụ án mạng xảy trong vòng 3 năm qua. Assath lật xem đại khái, nhận cảnh sát thu thập một phần thông tin quái đàm.

Nghe , từng một sống sót thoát khỏi hai truy sát của quái đàm, nhưng thoát khỏi thứ ba. Khi còn sống, cô kể rằng quái đàm tay, chỉ một cặp lưỡi sắc bén. Nó thấp, trông cực kỳ kinh khủng, nhưng sức mạnh lớn, nhảy cao.

Người c.h.ế.t để thông tin rằng, mỗi khi nó xuất hiện sẽ phát tiếng “đát đát đát”, đó là tiếng lưỡi của nó giẫm lên mặt cầu. Nó gần như thể đối phó, tha cho bất kỳ ai — g.i.ế.c dường như là thú vui của nó…

Ồ, cách khác là “ đạo lý”.

Không đạo lý thì càng , cô thể trực tiếp dùng nắm đấm.

Báo cho bên đặt hàng một câu “ xuất phát đây”, Assath lấy từ quả thông vật tư từ thế giới , mặc áo khoác gió đỏ và ủng đỏ, xuống lầu, yêu cầu tài xế đưa cô đến quận Shinagawa.

Tài xế mặt mày tái mét, hiển nhiên là từng đến quái đàm đó. mệnh lệnh cấp thể , bất đắc dĩ, chỉ còn cách cắn răng lái xe về phía Shinagawa, uyển chuyển khuyên can: “ … ở đó thứ sạch sẽ, nên mặc đồ đỏ…”

Assath: “Là quái đàm đáng sợ, sa thải mới đáng sợ?”

Tài xế lập tức im bặt.

cô cũng khó thường, chỉ bảo dừng xe ở rìa quận Shinagawa, còn thì bộ trong khu vực . Một lát , của Cục Cảnh Sát Tokyo vội vã lao đến, trông thấy tài xế của Assath liền biến sắc, thầm kêu xong, nhanh chóng chạy về phía vùng đất tử thần.

Bọn họ rằng, Assath nhanh chóng xác định vị trí xảy sự việc, thản nhiên bước lên cây cầu, thậm chí còn đó đón gió.

Quả đúng như trong tài liệu, chẳng bao lâu tiếng “đát đát đát” vang lên. Assath xoay đầu về phía âm thanh, liền thấy một sinh vật “trông vô cùng xin ” xuất hiện cách đó chừng năm mét.

Nó giống như một cái đầu , tóc tai rối bù che kín mặt, cổ dính liền với vai, bên còn gì, chỉ còn hai cánh tay hóa thành lưỡi d.a.o sắc bén. Tựa như một con bọ ngựa cụt nửa , dám thèm khát m.á.u thịt của cô.

Phải , nó là quái đàm đầu tiên mở “trường lực” để tấn công con mồi, mà thu hết sức mạnh tụ lưỡi dao, chờ đợi thời cơ đòn chí mạng.

Assath cố tình để lộ sơ hở.

Quái đàm lập tức bật lên chút do dự, hai lưỡi d.a.o vung về phía cô, định xẻ cô thành bốn mảnh. tốc độ tưởng chừng thể né tránh , trong mắt cô chẳng gì là nhanh cả.

Cô tung chân đá từ xuống, giáng thẳng đầu nó, tránh hai cánh tay ngắn cũn, đạp mạnh nó xuống đất.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Lưỡi của quái đàm cắt trúng Assath, rạch toạc áo khoác, nhưng thể xuyên thủng lớp phòng ngự. Tuy , cảm giác “cháy rát” quen thuộc dâng lên nữa, cô nheo mắt, nín thở cảm nhận cơn đau như vết cắt nơi chân, vươn vuốt , ba gắp hai bẻ liền phế luôn đôi tay của con quái.

Móng dài của cô cắm đầu nó, hỏi: “Mi cắt trúng chỗ nào ?”

Quái đàm mở to hai mắt cô, bỗng nhiên tròng trắng nổi lên gần hết, cuống họng vỡ nát cố rặn một câu chẳng rõ lời: “Mi… … là …”

Cái gì?

Rất nhanh, nó liền tan thành tro bụi như những quái đàm cô từng tiêu diệt đó. Tựa như “trường lực” của cô năng lực khắc chế đặc biệt đối với chúng?

Assath phủi đống tro trong tay, đang định về thì bước chân lảo đảo một chút. Dường như chân thương, nhất thời nổi.

giống như ảo giác, chân cô nhanh chóng phục hồi như cũ, cảm giác thương cũng biến mất, như thể tất cả chỉ là cảm nhận sai lệch.

lúc đó, của Cục Cảnh Sát Tokyo đến nơi — mà cô thì sừng sững giữa vùng đất tử thần, vận đồ đỏ, từ cao xuống đám sống, như thể chính là hiện của nỗi kinh hoàng.

Loading...