Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 21: The Conjuring - Chương 382

Cập nhật lúc: 2025-10-23 02:30:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ đời cô luôn gắn với xáo trộn, chẳng hề liên quan tới yên .

Chỉ tìm chỗ dưỡng già, thế mà rắc rối dở cứ nối đuôi kéo tới.

Mùa thu năm 1970, nước Mỹ trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh.

Trên đường phố, khẩu hiệu “tự do dân chủ” dán đầy nơi; mấy đứa trẻ đội mũ beret lăng xăng chạy trong ngõ, lao hàng đoàn diễu hành dài, vượt qua thùng rác nơi chuột chạy rúc rích, chui qua hàng rào, tiến về cụm nhà ngoại ô gần đó.

“Có phù thủy thật , lừa tớ chứ?”

“Tớ tận mắt thấy mà! Bà mái tóc bạc dài, còn dùng t.h.u.ố.c thảo mộc chữa bệnh cho Jessica nữa!”

“Cậu thật á, tớ cũng thấy , chồng bà còn cho tụi tớ kẹo nữa cơ.”

“Có kẹo ăn á?”

Thời đó, đường ăn, bánh ngọt và socola rẻ; trẻ con mê ăn nhưng gia đình nào cũng thể mua cho bọn trẻ. Cho nên trong nhóm trẻ con, kẹo là hàng hóa giá — để miếng ăn, chúng sẵn sàng bất chấp nỗi sợ phù thủy, dù nhiều lớn vẫn cho rằng “phù thủy” nguy hiểm.

Chẳng mấy chốc, bọn trẻ chạy khỏi khu chợ ồn ào, tìm tới ngôi nhà của “phù thủy” trong khu biệt thự song lập ngoại ô.

khi thấy căn nhà, ba đứa trẻ dừng ; hai đứa dẫn đường bạn ngạc nhiên, dường như hiểu vì bọn im. Phía chính là vườn hoa xinh của phù thủy, đầy hoa hồng.

“Là… ở đây ?” một đứa gãi đầu, “nhưng chỗ từng cháy nhà mà?”

Đứa khác tỏ vẻ nghiêm trọng gật đầu: “Mẹ tớ với mục sư , nhà phố Pearl quỷ, ai cũng tới gần.”

“Nghe Jessica cũng vì chui vô nhà đó mới hóa điên.”

giờ nhà thuộc về phù thủy , Jessica cũng khỏi bệnh mà.” đứa dẫn đường giơ tay bỏ cuộc, “thôi , đừng do dự nữa, vì kẹo mà!”

Nỗi sợ thắng nổi thèm ăn; bọn trẻ xông thẳng tới. May mà bọn chúng ngu ngốc lao thẳng trong nhà, chỉ quanh cửa gọi tên chủ nhà, cẩn trọng chờ phản hồi.

Giữa những tiếng gọi “Ông Legolas!” cánh cổng đóng bỗng mở, một vị tinh linh thơm mùi bánh mì bước vội , tươi mời mấy đứa trẻ chơi.

Anh dẫn bọn trẻ phòng khách, bày kẹo và bánh cho chúng, hỏi han về thành phố . Trước cơn mưa kẹo, bọn trẻ tuôn hết.

“Hoá căn nhà nổi tiếng là nhà ma phố Pearl…” Legolas , “bảo giá rao rẻ thế nhỉ.”

Họ tới thế giới đó hai tháng.

trong mốc thời gian mà Assath từng qua, cũng họ xé rách thời ngẫu nhiên chuyển tới; mà là một “trái đất mới” mà những “ sống sót” vô tình tìm thấy khi vượt qua lỗ sâu — nó hiện mắt họ sáng chói, họ bỏ qua chứ?

cũng là chỗ nghỉ chân; họ mệt mỏi vì chuyến du hành giữa các vì , định dừng vài năm để xem xét. Không may là mốc thời gian mà “trái đất mới” rơi quá sớm — vẫn là thập niên 70 của thế kỷ XX. Cả hai từng đến giai đoạn của Trái Đất, nên dùng tiền giấy mang theo, một đêm biến thành “vô gia cư”.

: họ nhiều cách để xoay tiền.

Anh thể bán tranh, cô thể cướp ngân hàng; thể phố kéo vĩ cầm, cô thể nhận lính đ.á.n.h thuê cầm súng; thể tại cửa hàng hoa, cô thể Nhà Trắng vệ sĩ… Thôi thôi! Quan niệm đạo đức ngày càng lệch!

Cuối cùng, Assath quyết định thường. Cô dùng tay nặn một chuỗi vòng cổ kim cương, đưa vô nhà đấu giá, vài ngày nhận vài thùng tiền.

Xong, tiền sinh hoạt , đủ sống yên vài năm.

Lấy tiền xong họ rời Washington, lên tàu tới một thành phố miền Trung, kiếm chỗ môi trường định cư. Ai ngờ, “trái đất mới” tưởng như bình thường mặt u ám — giấu trường khí linh dị ai .

Khi hai “kẻ ngoại lai” coi như cừu nhốt, giới thiệu từng bước đưa họ tới căn nhà ma nổi tiếng phố Pearl, Assath mỉm từ tận sâu trong lòng.

Cô thấy vết cháy còn in tường, thấy qua thời những t.h.ả.m án và tiếng . Dù con tân trang, che đậy vết tích, đổi diện mạo cho căn nhà, trong mắt cô những nỗ lực đó chẳng đáng gì — cô thấy đằng bề ngoài là một căn nhà đầy những linh hồn.

thèm những lời mật ngọt của môi giới; trong đầu cô chỉ một câu: “ chỉ 10.000, đủ 20.000 như ông , 10.000 ông bán ? Nếu bán thì thôi.” Ở thập niên 70, giá nhà biệt thự song lập ở Mỹ d.a.o động tầm 20.000-30.000 đô la.

Thành phố lớn đắt gấp đôi, thành phố bình thường thì , tỉ lệ giá nhà so với lương lúc đó hợp lý, thuế cũng rõ ràng, phát triển đến chênh lệch khủng khiếp như .

hạ giá xuống hẳn 10.000 thì quá thẳng tay; môi giới chẳng bán cho cô.

Assath bèn “ tiếp” với ông : “ ông nghĩ ngoài còn ai mua căn ? Nó từng xảy chuyện chứ?” cô hỏi.

“Sao cô ?” ông sửng sốt.

Assath nhớ bối cảnh thập niên 70, bịa phận: “Vì là một phù thủy.”

thấy những linh hồn thiêu c.h.ế.t trong đám lửa.”

Danh xưng phù thủy thế là truyền .

Cô mua căn nhà, dắt Legolas ở, sống như ngang các thế giới — sửa sang dọn dẹp, bỏ thứ gì cần bỏ, đốt thứ gì cần đốt. Khi dọn tầng hầm, họ phát hiện vết tích của quỷ dữ…

Assath — dạn dày kinh nghiệm — phát biểu: “Hình như đây là một thế giới linh dị.”

“Năm cánh đảo, bảng đàn cầu, nến sáp đen, d.a.o găm… dù ở thời đại nào, con vẫn luôn khả năng tự đưa chỗ c.h.ế.t y như .” Legolas hiểu cô: “Vừa việc để , khỏi buồn.”

Assath: “Không thể cho , em lấy công nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-21-the-conjuring-chuong-382.html.]

Dọn sạch chỉ là chuyện chớp nhoáng; cô chỉ cần vung tay, trường khí u ám bao quanh khu vực liền tan. Từ đó, ánh nắng mặt trời cuối cùng chiếu rọi nơi ẩm ướt u tối, ấm căn nhà; Legolas rảnh tay chăm vườn, dần dần biến nó thành khu vườn hoa; Assath móc bàn ghế từ gian , trang trí nhà mới theo ý thích.

Phong cách tối giản, nhưng thứ cần thì vẫn .

Họ , khi nhà ma sẽ bao con mắt dõi theo, đoán xem họ ở bao lâu, hoặc liệu ngày xảy chuyện gì. Ai ngờ, họ sống tuần qua tuần khác, tháng qua tháng khác, ngày đêm đều bình an, sắc mặt hai hồng hào khỏe mạnh, thậm chí từng báo cảnh sát.

Có thể ?

Căn nhà từng nguyền rủa, ba gia đình ở đều c.h.ế.t sạch, ai sống sót. Hộ cuối cùng đốt nhà để ngăn bi kịch, nhưng ? Nhà tân trang, đổi chủ mới… mà họ thực sự gặp chuyện gì! Vậy đời thật phù thủy ?

Chỉ trong một đêm, danh xưng phù thủy càng lan rộng. Người sợ tò mò, tới coi trò, nhưng chẳng ai dám bén mảng. Mọi nghĩ tình trạng “nước chạm giếng” sẽ kéo dài, cho tới khi thấy cặp vợ chồng sống kín tiếng đưa tay ngoài —

Khi rõ, họ chắc chắn phù thủy ác độc!

Quả nhiên, nhà của phù thủy mở cửa cho trẻ con.

Legolas: “Sao em bỗng thích chơi với bọn trẻ thế?”

Assath: “Nhờ tụi nó, em sẽ nhanh chóng hoà nhập cộng đồng .” Quyết định của Assath luôn dụng ý, “dù gì cũng là thập niên 70.”

Nước Mỹ thời Chiến tranh Lạnh chẳng tự do dân chủ như lời rao, ít nhất nền “tự do dân chủ” phủ tới ; “lời đàm tiếu” đủ để đè bẹp đạo đức và nhân tính.

Đã quyết định ở thì ở cho thoải mái; dù cũng ở vài năm .

“Không nơi lý tưởng, nhưng tạm ở vài năm .” Assath , “hết hứng, em đưa về Aman.”

Legolas mỉm : “Được, tụi cùng về gặp cha!”

Assath khẽ co miệng, nghĩ rằng Thranduil chắc gặp cô. Ông quý Tauriel, ngờ cô yêu lùn; ông coi trọng Legolas, ngờ con trai chạy theo rồng — mà vui?

, hang rồng là của cô; nếu ông chịu, ông hãy tới mà giành!

Nghĩ một lát, cô vẫn nhắc Legolas: cuộc gặp giữa cô và cha thể êm .

Cô mới mở lời: “Legolas, nếu em với cha …”

Legolas vội đáp ngay: “Sẽ cứu em! Nhất định cứu em! Cha bơi!”

Assath: …ơ?

Sự thật chứng minh, bọn trẻ tin thì đồng nghĩa với việc chinh phục các bà ; sự ủng hộ của mấy bà , họ nhanh chóng hoà nhập cộng đồng.

Không lâu , với danh là phù thủy, Assath nhận khách hàng đầu tiên: một đứa trẻ quỷ quấy nhiễu — Jessica.

Người đưa Jessica tới là cô bé, ăn mặc cũ kỹ, tóc chải nếp, giữ vẻ ngoài cuối cùng còn sót . khi bà lôi từ túi mấy tờ hai chục nhàu nát, vẻ ngoài gìn giữ cũng tan thành mây khói.

“Xin chỉ ngần thôi, …” bà .

Assath nhận tiền đặt hộp bánh quy, còn thối cho bà mười đô. Trong ánh mắt sửng sốt của bà, cô mỉm câu khiến quỷ cũng chảy m.á.u mũi: “Yên tâm, quỷ con bà đáng hai mươi đô.”

“Bà đừng đ.á.n.h giá nó quá cao, nó chỉ là thứ bỏ rơi, ai mời nó dự hội, ai nhảy với nó.” Câu châm biếm khiến Mỹ tối mặt, mà cũng hiệu nghiệm quỷ; Jessica bỗng trợn mắt, co giật, thốt giọng đầy thù hận và hỗn độn: “Im ! Tao sẽ g.i.ế.c mày!”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Assath cảm thán: mỗi vùng đất nuôi nấng một loại “ma” khác — quỷ ở đây còn non yếu, dễ bộc phát.

Cô phẩy tay, quăng thứ ký sinh trong đứa trẻ ; thứ đáng ghê tởm đến mức là một con rách nát đầy mủ, hình dáng kinh khủng. Assath tát một cái, thứ tan thành tro bụi, mở cửa sổ cho thông thoáng.

Mọi động tác của cô trơn tru như nước chảy, cuối cùng còn nhấn thêm câu châm biếm: “Thời gian mày sống tay tao còn dài bằng lời thoại mày .”

Tiếc là quỷ nữa; còn thì choáng váng.

Jessica cùng mất khá lâu mới hồi phục…

Trước khi , Assath còn biếu họ ít thảo d.ư.ợ.c để giải độc. Ngày hôm , Legolas chợ mua đồ, bụng tặng đủ thứ, như bơ đậu phộng đang thịnh hành.

Vài ngày , tiếng lành về “phù thủy” càng lan; sự việc của Jessica kể như chuyện thần kỳ, nhưng Assath và Legolas vẫn sống cuộc đời bình yên.

Legolas tìm việc : thuê một phòng xưởng vẽ tranh, vẽ truyện siêu hùng, tạm gọi là “Iron Man”. Khoảng một tháng gửi tác phẩm , ba ngày nhận thông báo tuyển dụng, một tuần chốt hợp đồng sáng tác truyện tranh.

Cùng lúc, nhờ tiếp xúc với trẻ con và tiếng lành của vụ Jessica, nghề của Assath cũng tới trả tiền.

Tháng thứ tư kể từ khi đến thế giới , tìm tới nhà cô: một phụ nữ hoảng loạn rằng con búp bê họ nhận quỷ quấy, nó g.i.ế.c bạn trai cô.

“Búp bê?” Assath hỏi, “từ ?”

“Không , đó là một món quà tên, đặt cửa nhà , nhận nó.” Người phụ nữ , “Nhà cứ xảy chuyện, dám về! Cứu với!”

Assath đưa tay : “Đưa cho .”

“Gì cơ? nhiều tiền, chỉ …”

“Chìa khóa nhà c thôi.”

Loading...