Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 21: The Conjuring - Chương 387
Cập nhật lúc: 2025-10-23 06:21:18
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vợ chồng Warren là những trừ tà nổi tiếng khắp vùng.
Ed Warren là nhà trừ tà duy nhất thụ phong linh mục nhưng Giáo hội Công giáo chính thức công nhận, còn Lorraine Warren thì sở hữu Âm Dương Nhãn bẩm sinh — một thiên phú hiếm trong hàng vạn mới một.
Kết hợp ưu thế của cả cha lẫn , đứa con gái họ sinh dĩ nhiên cũng phi phàm khác thường. Cô bé thể thấy linh thể, thậm chí chạm ranh giới giữa hai giới.
Chỉ là, tâm trí và từ trường của một đứa trẻ quá đỗi mong manh, dễ linh thể quấy nhiễu. Để bảo vệ con, vợ chồng Warren cho con sớm tiếp xúc với vật phẩm ma quái. ai ngờ, họ tránh phiền phức thì phiền phức năm bảy lượt tìm đến cửa — con búp bê ma Annabelle thèm khát linh hồn đứa bé, hết đến khác tìm cách hại nó!
Không thể giữ Annabelle trong văn phòng nữa, mà trung tâm thu giữ cũng chẳng nhốt nổi cô .
nếu để ở đó, thì còn thể đem ?
Nhà thờ, tầng hầm, bãi rác viện bảo tàng?
Không.
Một con búp bê quỷ nhập chẳng khác gì con , nó ý thức. Dù họ gửi , cuối cùng Annabelle cũng sẽ xuất hiện trong tủ kính của một cửa hàng đồ chơi, những bậc cha chẳng gì mua về quà cho con .
Chuyện đó thì cần cũng — bi kịch mà Annabelle mang đến bắt đầu từ năm 1967.
Gửi , nhốt nổi, hủy cũng xong — vợ chồng Warren gần như bó tay . Và chính lúc , cái tên “Assath Kent” xuất hiện mắt họ.
—— Một linh mục Công giáo giới thiệu cho họ về phụ nữ — một phù thủy đến từ bang khác, tên là Assath.
Nghe cô ngọn lửa thanh tẩy thần kỳ, thể hủy diệt những vật phẩm ma quái mà ngay cả nhà trừ tà cũng bó tay.
Mang tâm thế thử vận may, Lorraine liên hệ với cô.
Sau khi kể rõ đầu đuôi câu chuyện, đối phương chỉ ngắn gọn: “Vật đổi vật.” Cô dùng một sợi dây chuyền nguyền rủa để đổi lấy Annabelle — như , giữa hai bên xem như còn nợ nần gì.
Lorraine đồng ý ngay do dự.
Chỉ là cô ngờ, đến vượt xa trí tưởng tượng của . Không đến mái tóc bạc lấp lánh như ánh sáng trong mắt cô, chỉ riêng đứa trẻ mà Assath mang theo thôi cũng phi thường —
Đó cũng là một linh môi, cực kỳ mạnh mẽ — cùng loại với Lorraine.
chẳng hiểu , bé nguy hiểm hơn nhiều — như một con sư tử non mọc nanh vuốt.
Mà hành động Assath trao Annabelle cho giống hệt như cảnh một con sư tử mang con mồi về dạy con cách săn.
Ngồi đối diện hai , Lorraine bỗng sinh ảo giác rằng đang đối mặt với sinh vật thuộc loài .
là phi nhân loại thì chẳng bao giờ chọn ban ngày để ghé thăm, cũng chẳng gõ cửa mà — cô tự bản , chắc do mất ngủ mấy hôm nên đầu óc mới nông nỗi .
Lorraine hít sâu, trấn tĩnh dặn dò:
“Phải thật cẩn thận, Annabelle nguy hiểm. Cô cướp ít mạng — trong đó cả trẻ em.”
Hiển nhiên, cô lo bé Constantine sẽ gặp chuyện — nhập, điều khiển, che giấu linh hồn.
Assath hiểu rõ ý cô, song quan điểm giáo d.ụ.c của cô chẳng giống loài : “Cô cũng , nó đứa trẻ bình thường.”
Lorraine lo lắng: “ nó vẫn còn nhỏ mà.”
Assath nhàn nhạt đáp: “Cọp báo sinh ăn thịt. Bảo chúng ăn cỏ khiến chúng hiền lành hơn, chỉ khiến chúng c.h.ế.t nhanh hơn thôi.”
Constantine sinh là loài cọp báo — tư chất xuất chúng, linh hồn mạnh mẽ. Không thì Satan để mắt đến? Với một đối thủ như thế kề bên, nuôi thành cừu mới là hại nhất.
Assath liếc con gái nhà Warren, ngược :
“Đừng bảo vệ ‘kẻ săn mồi’ quá mức. Hãy đỡ nó dậy, để nó ở nơi nó nên .”
Không hứng thú với mấy đề tài giáo dục, Assath chỉ dặn thêm: “Sợi dây chuyền nguyền rủa đừng đeo, sẽ gặp xui xẻo đấy.” Rồi cô cùng Constantine lên chiếc Ford đen, rời .
Assath đạp mạnh ga: “Annabelle — giải quyết chứ?”
Constantine lười biếng nâng mí mắt: “Con là học trò của cô mà.”
Ồ, thì khỏi lo.
Chiếc Ford lao đường hầm gian, khỏi đó là góc phố Pearl. Nhờ khu ít camera giám sát, Assath mở cổng thời gian cứ như cơm bữa — năm phút còn ở bang khác, giây về đến phố Pearl.
Hai thầy trò bước xuống xe tự nhiên như , cửa hàng tạp hóa mua baguette, thịt bò, mứt — chẳng khác gì mua đồ chứ trao đổi búp bê ma ở bang bên .
Constantine hỏi: “Nếu con thắng, thưởng ?”
Assath: “Có.”
“Là gì?”
“Ba trăm câu thần chú học thuộc. Cô sẽ kiểm tra định kỳ.”
“……”
Đêm đó, Assath đặt kết giới quanh nhà.
Cô dắt Legolas ngoài tản bộ, để Constantine và búp bê ở , dặn: “Tự do thi đấu, cần kiềm lực. Dù con phá nát căn nhà cũng chẳng — cô tiền.”
Đêm , rồng và tinh linh rừng cắm trại, nướng cá, uống rượu, ngắm — hiếm khi lãng mạn như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-21-the-conjuring-chuong-387.html.]
Còn Constantine tám tuổi thì ở nhà chiến đấu với Annabelle. Hai bên từ tầng trệt đ.á.n.h lên gác mái, từ trần nhà xuống hầm — chẳng khác gì hai con husky phá nhà, nương tay chút nào.
Cuối cùng, Constantine xuất sắc tiêu diệt linh hồn ác quỷ trong Annabelle.
Khi hai “phi nhân loại” về nhà, họ thấm thía thế nào là vô gia cư.
Đèn chùm vỡ vụn, bếp nổ tung, trần cắm đầy tên, sàn ngập nước, tường loang khói, phòng tắm đầy dấu tay máu, đồ gỗ c.h.é.m nát… đủ thấy trận chiến dữ dội cỡ nào.
Constantine thương, tự sơ cứu qua loa, quấn chăn ngủ liền một giấc say. Còn Annabelle thì tan xác, cháy đen hình , vải vóc còn vương mùi nước thánh.
Legolas khẽ khen: “Không tồi, nó .”
Búp bê chỉ còn nửa mảnh vỏ, linh hồn ác quỷ biến mất.
Assath gọi dậy, đưa đồ ăn. Thấy ăn, còn ngơ ngác, cô đặt tay lên đầu, xoa mái tóc đen rối bù, khen: “Làm lắm. Con học cách săn .”
Cậu cô một lúc, ngoan ngoãn gật đầu: “Con là học trò của cô mà.”
Thực , tối qua suýt trụ nổi. Ban đầu, nghĩ cô nhất định sẽ xuất hiện đúng lúc cứu . đến khi con búp bê cầm d.a.o gần kề cổ, cô vẫn biệt tăm.
Khi đó mới hiểu, “tự do thi đấu” trong miệng cô thật là “tự mà lo” — cô giao nhiệm vụ thì tuyệt đối nhúng tay.
Hiểu điều , phát khùng, lật ngược thế cục, đè Annabelle đ.á.n.h cho đến khi nước ngập cả nhà.
Ừ thì, mất bình tĩnh thật — nhưng vẫn dám.
Dù , cô công nhận đầu, đứa trẻ nào mà chẳng vui?
Cậu tưởng sẽ ôm và khen, ai ngờ cô dắt rừng, : “Bữa trưa tự lo nhé.”
Assath: “Muốn diệt quỷ, con sinh tồn. Từ hôm nay, cô sẽ cung cấp thức ăn nữa. Nước, thịt — đều tự kiếm.”
Constantine: “…”
“Cô ơi, con mới tám tuổi, còn học mà.”
Assath: “Cô xin cho con nghỉ dài hạn . Việc học cô sẽ kèm — học như học sinh châu Á .”
Lần đầu tiên trong đời, Constantine cảm thấy trời sụp. Cậu nhận thầy của mới là con quỷ thật sự. Mấy con quỷ ở địa ngục chẳng là gì — nếu cô xuống đó, chắc chắn sẽ là Satan chính hiệu, ch.ó ngục thấy cô cũng ăn ba cái tát.
Cậu lẩm bẩm: “Thế khác gì con bán linh hồn cho quỷ …”
“Hửm?”
“Con ngay đây, cô!”
Cuộc sống “ rừng” của Constantine kéo dài lâu.
Do nhà đang tu sửa, thời gian thi công dài, họ tạm thời quyết định chuyển nhà.
Nơi ở mới khá xa — bang Rhode Island, vùng Harvier. Khu ở bờ Đông Bắc Mỹ, ven biển, khí hậu ẩm nóng, giao thông thuận tiện, nghề cá phát triển, hải sản rẻ nhưng vật giá sinh hoạt cao — hẳn là nơi đáng sống.
… cô của thích.
Cô : “Lâu lắm trở nguyên hình để lặn xuống đáy biển tìm kho báu.”
“Ở gần biển, chúng hải sản ăn cả đời, cũng tiện cho con học bơi lặn.”
Constantine lật quyển sách thần chú, nắm lấy trọng điểm: “Nguyên hình? Cô ? Cô là sinh vật biển ?”
Nhất Tiếu Hồng Trần
Cậu chống cằm đôi tai nhọn của Legolas, mái tóc bạc như nước của Assath, tò mò:
“Ngài Legolas là tinh linh, cô là cá ạ?”
“Người cá? Nhỏ nhen quá.”
Assath đang lái xe, tâm trạng , nhe răng để lộ răng rồng: “Người cá, hải yêu, Leviathan, Kraken… tất cả sinh vật biển, kể cả thần thoại, đều từng là đồ ăn của .”
“Xa xưa, còn ăn cả thần đỉnh Olympus.”
Nghe , Constantine im bặt hồi lâu. Assath tưởng choáng sự vĩ đại của cô, ai ngờ đầu óc đứa nhỏ xoay theo hướng khác:
“Cô ăn nhiều như … nên nguyên hình của cô là rắn tham ăn ?”
Rồng và tinh linh: “…”
Constantine tiếp lời: “Ăn đến nối đuôi , thành rắn Ouroboros, mà Ouroboros trùng với hình tượng Jörmungandr, cô còn từng ăn chư thần—”
“Vậy nguyên hình của cô là Xà Thần Jörmungandr, đúng ?”
Phải công nhận, nhỏ học cực , hiểu rộng về các hệ thần thoại, đầu óc linh hoạt. Assath thuộc hệ thần thoại nào mà .
Assath chỉ : “Không . Ra biển sẽ cho con .”
Chiếc Ford dừng ở Harvier. Ba xem nhà, bàn giao xong với chủ cũ, chính thức dọn .
Ngôi nhà hai tầng, gác mái và hầm, thoáng mát, cân bằng âm dương — một dương trạch phong thủy . Ba lòng chọn phòng riêng, cảm thấy vô cùng ưng ý.
Chỉ điều…
Cả ba cùng về một hướng — trong tầm mắt họ, một vùng tối đen sì, từ trường cực kỳ quái dị.