Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 21: The Conjuring - Chương 390

Cập nhật lúc: 2025-10-23 08:20:57
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Assath tay với con quỷ đó.

Là một thầy đủ tiêu chuẩn, cô chỉ để nó cho học trò luyện tập.

Cô lười động thủ, mà con quỷ cũng chẳng dám động đậy. Có lẽ nhận dễ chọc, nó vẫn luôn dè chừng, dám tay với nhà Perron nữa.

Nhờ , cả gia đình bảy mới thể an quần áo, thu dọn hành lý, rời khỏi ngôi nhà thuận lợi.

Xem , họ sẽ trong thời gian ngắn.

“Roger và bàn ,” Carolyn , “gần đây chúng sẽ ở khách sạn. Chừng nào vấn đề của ngôi nhà giải quyết, chừng đó chúng sẽ về.”

“Còn nữa… cảm ơn chị Kent.” - cô lấy một phong bì, nhét tay Assath - “Phiền chị chăm sóc Bessie giúp , đây là tiền thức ăn cho nó.”

Nếu là tiền thức ăn, thì nhiều quá.

Assath từ chối. Cô Carolyn đang khéo léo trả thù lao, như sẽ khiến cô thấy lòng dễ chịu hơn.

Cuối cùng, cô tiễn họ , dõi mắt chiếc xe của nhà Perron xa dần, tiện tay nhét phong bì tay Constantine.

“Cô ơi?”

“Xem như tiền công trừ cho buổi trừ tà . Con quỷ trong ngôi nhà đó giao cho con xử lý.”

“... Dạ.”

Constantine ngẩng đầu, liền thấy bên khung cửa sổ tầng ba bóng một phụ nữ. Mặt mày dữ tợn, oán khí quấn quanh — rõ ràng là ác linh bám mảnh đất , và đối phó chắc chắn sẽ nan giải.

, nan giải!

Bằng trực giác của linh môi, đoán phụ nữ khi còn sống lẽ cũng giống , nếu là linh môi thì cũng là trừ tà sư. Nếu , sức mạnh khi c.h.ế.t sẽ lớn đến .

là linh môi, c.h.ế.t; cô sa đọa thành ác ma, mà họ tên thật của cô … khó thật.

Câu của cô giáo vang lên trong đầu — “Miệng con quyết định vận khí và từ trường của họ.”

Phải , nghĩ mới thấy, đó giác ngộ một điều: “Đừng sợ, cứ tới.” Nếu c.h.ế.t thì cũng thành lệ quỷ thôi, đến lúc đó ai thắng chắc !

Nghĩ tới đây, Constantine thấy đúng là tự rước họa. Ý niệm mới lóe lên bao lâu, mà giờ gặp ngay một con quỷ buff đầy cây, chẳng là “ước gì nấy” ?

Cậu tê liệt. là đáng đời.

Xét thấy nếu đ.á.n.h thì chỉ còn chiến đấu, sống sót thì chuẩn chu . Dù cô giáo của lạnh mặt lạnh tim, kiểu gì cũng thật sự thể khoanh tay .

“Con đây, cô giáo.” - Cậu thở dài, mới tám tuổi mà thở dài như tám mươi - “Con tìm hiểu thêm thông tin về ngôi nhà đó.”

Không hiểu rõ về con quỷ thì thể trừ nó. Cậu dù cũng như cô giáo — gặp loại quỷ nào cũng thể nghiền nát cả đường . Cậu yếu hơn nhiều.

Cậu cần tìm tên thật của con quỷ, chỉ thế mới thể đuổi nó về địa ngục, hoặc lợi dụng tên đó để tiêu diệt nó.

Nói đến “tại nhất định tên thật mới thể đối phó ác ma”, Constantine từng hỏi cô giáo. Và câu trả lời của Assath kỳ lạ hợp lý.

: “Cô gọi con là ‘John’, con sẽ thấy thiết.

Cô gọi con là ‘Constantine’, con sẽ cảm thấy cô đang lệnh. nếu cô gọi con là ‘John Constantine’, con thấy ?”

“Có cảm giác cô sắp đ.á.n.h con ?”

Thằng nhỏ: “…”

Mà công nhận, đúng là thế thật. Cái kiểu gọi cả họ lẫn tên đó khiến rợn da gà, như thể giây sẽ chiếc dép bay tới.

“Cùng lý do đó, gọi thẳng tên thật thể tạo áp lực với ác ma,” Assath . “Thậm chí, việc gọi đúng tên thật còn mang sức ràng buộc mạnh hơn phép thuật, vì khác với con xác thịt để che chở, linh thể lớp vỏ đó. Với chúng, tên gọi chính là câu chú ngắn nhất.”

Để dễ hiểu hơn, cô ví dụ sinh động:

“Giống như khi con chuyện lộ tên thật. Ác ma cũng thế.”

“Không đeo mặt nạ thì ngoan ngoãn, đeo mặt nạ thì gì cũng .” - Constantine giác ngộ.

Sau đó rời . Dưới sự giúp đỡ của học sinh địa phương, tốc độ thu thập tư liệu của nhanh, nhưng tốc độ gia đình Perron mời mục sư và điều tra viên đến còn nhanh hơn.

Chiều hôm đó, năm mang thiết và hành lý tiến nhà Perron. Khi đó, nhà Assath đang ăn cơm.

Legolas hỏi: “Theo con, họ sẽ mất bao lâu để bỏ chạy?”

Constantine đáp: “Trong vòng sáu tiếng.”

Assath nhấp rượu, hờ hững : “Lãnh địa của thường xông đến hai , còn cho họ mạng trở — con quỷ thật vô dụng. đặt cược một trận đoàn diệt.”

Constantine: “... Còn cô, cô giáo , cô mới là con quỷ thật sự.”

Như dự đoán, nửa đêm, nhóm điều tra quả nhiên hoảng loạn bỏ chạy. Ngoài dự đoán là: thương nhưng ai c.h.ế.t. Assath thua cược, rửa chén một tuần.

Ba ngày trôi qua nhanh.

Assath lẩm bẩm: “Chẳng lẽ con quỷ chỉ dọa chứ g.i.ế.c ?”

Vậy thì “ cũng hiền ghê.

“Không hẳn.” Constantine tách từng tờ báo cũ, sắp xếp tin tức theo trình tự thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-21-the-conjuring-chuong-390.html.]

“Từ thập niên 60 đến nay, ngôi nhà đó ngừng c.h.ế.t. Mỗi gia đình dọn đều c.h.ế.t sạch, chừa sống. Mà các vụ án đều giống — cha g.i.ế.c con, tự sát.”

Những bức ảnh cũ phản chiếu ánh sáng lạnh ngọn đèn vàng, khuôn mặt khuất mờ theo năm tháng.

Đó là hình đăng báo địa phương — các gia đình hại, là ảnh chụp chung, ai nấy đều hạnh phúc, nhưng kết cục đẫm m.á.u đến .

“Bạn con , dân địa phương ở Harrisville ai cũng , đó là ngôi nhà nguyền rủa.”

“Bọn môi giới bán rẻ cho , hại họ c.h.ế.t hết, nhưng ngôi nhà vẫn phá, đến giờ vẫn còn rao bán.”

Lũ thương nhân vô lương tâm, lừa ai thì lừa, mà nhà Perron hiển nhiên là nạn nhân mới nhất.

“Dân địa phương từng cố cảnh báo mua, nhưng chẳng ai tin. Họ chỉ nghĩ mua rẻ, tin là nhà ma. Đến giờ, chẳng ai can thiệp nữa.”

Assath gật đầu, hài lòng với khả năng thu thập thông tin của : “Biết tên con quỷ ?”

Constantine đẩy bản tin xưa nhất: “Tìm , chắc là cô .”

Đó là bức ảnh đen trắng cũ, đăng báo mà kẹp trong một cuốn nhật ký ố vàng.

Nửa cuốn mốc meo, chữ phía nhòe hết, nhưng trang ảnh vẫn còn .

Assath thấy, nhân vật trong ảnh là một phụ nữ — khuôn mặt trắng bệch đến mức mờ nhòe, song đường nét khá giống với ác linh cô từng thấy.

Rất thể là cùng một .

Dòng chữ đen “Bathsheba Sherman”. Nhật ký ghi cô là một phù thủy, tính khí quái gở, dân làng xa lánh vì thường nguyền rủa khác, nghi mắc bệnh tâm thần.

Sau vì tranh chấp đất đai, cô đối xử bất công. Tức giận, cô cầu xin Chúa trừng phạt , nhưng hồi đáp…

Constantine : “Cô giận dữ, từ bỏ Đức Chúa, sang thờ quỷ Satan. Cô hiến tế chính con hiến cả bản .”

dùng mạng sống để nguyền rủa mảnh đất đó, cho ai chiếm hữu dù chỉ một tấc. Ai dám ở, sẽ hành hạ đến c.h.ế.t.

— Thế là rõ .

nhóm điều tra hôm đó c.h.ế.t ngay? Hóa họ còn thiếu một giai đoạn “ hành hạ”.

đó trọng điểm.

Assath hỏi: “Con thế nào mà trong ba ngày tra hết nguồn gốc thế ?”

Constantine nhún vai: “Vì con trai.”

“…”

Đã quen với vẻ thanh khiết của tinh linh Trung Địa, bạn bè trong Liên minh Công Lý, và chính khuôn mặt , thẩm mỹ của Assath cũng “hồi chánh”. cô vẫn hiểu lấy tự tin mà trai — cùng lắm là “ dễ thương”.

, sắc vốn là tài nguyên hiếm của loài . Còn cô, quen ăn sơn hào hải vị, hiểu nỗi buồn của kẻ “mê sắc”. Trong mắt cô, Constantine chỉ là “con non lớn”, nhưng trong mắt thường — là mỹ nam tương lai, đến mức ch.ó ngang cũng khen.

Ra đường chỉ cần nhẹ một cái, tin tức lập tức mang đến tận tay.

Cô giáo Michelle cho một chồng báo cũ, bạn cùng lớp Yuni tặng một cuốn nhật ký, đội bóng thì hỏi khắp nơi giúp

Nhất Tiếu Hồng Trần

Cậu đúng là may mắn, sinh gương mặt nổi bật.

đáng tiếc, chuyện gì cũng thể giải quyết bằng nhan sắc.

Assath lạnh nhạt : “Quỷ vì cái mặt của em mà tha .”

Constantine nghiêm túc gật đầu.

Các linh mục và điều tra viên thất bại, khiến nhà thờ chú ý.

Ba ngày , vợ chồng Warren đến, cùng với vợ chồng Perron.

Thoắt cái, sáu ngày trôi qua. Vết bầm Carolyn hề mờ khi rời khỏi ngôi nhà, mà còn lan rộng và sậm màu hơn. Lorraine quỷ nguyền rủa — nếu rời xa ngôi nhà quá lâu, cô sẽ c.h.ế.t. Muốn sống, phá giải lời nguyền.

Carolyn gầy rộc , bắt đầu tỏa mùi hôi thối. Điều đáng sợ là trong ngôi nhà cũng lan mùi y hệt.

“Là mùi tử thi…” Ed thì thào. “ từng ngửi qua, y chang.”

“Rốt cuộc gì? Sao mùi ?”

Còn kịp hoảng loạn, tấm ga giường trắng phơi ngoài sân bỗng rơi xuống, theo cơn gió cuốn thẳng Carolyn, như tấm vải liệm quấn chặt lấy cô —

cuốn trong nhà, ngã xuống cầu thang. Ga giường xẹp xuống, mà Carolyn biến mất!

Mọi sững sờ. Họ hiểu, ác ma tay ! Cả nhóm vội lao nhà, chia tìm khắp nơi. Carolyn thấy , bỗng tiếng của cô con út April vang lên từ đất…

“April!” - Roger gần như phát điên. Con gái ông chẳng đang ở khách sạn ? Sao ở đây?!

Ngôi nhà c.h.ế.t chóc rối loạn cả lên. Lorraine rơi xuống tầng hầm, Roger nhốt trong phòng tắm, Ed chặn trong tủ quần áo.

Còn Constantine, dắt theo Bessie đến cửa, mặt mũi tuyệt vọng, rút cây đũa phép.

Ngoái , cô giáo đang quan sát . Bài kiểm tra giới hạn trong 90 phút, quá giờ là rửa chén một tháng.

Không , liều thôi!

“Ầm!” — Tiếng nổ vang lên, Constantine mời mà đến.

Vừa nhà, lập tức lao thẳng xuống tầng hầm, đường hầm tối om, liền tung một quả cầu lửa khổng lồ!

Loading...