Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 22: A Quiet Place - Chương 392
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:01:32
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Aman Châu, còn gọi là “Vùng Đất Bất Tử”, là nơi ẩn cư của các Valar, Maiar và tộc Tiên.
Nó nối liền với Trung Địa, là một thế giới độc lập; tương tự Númenor, nhưng chìm biển cả.
Nó tồn tại trong vũ trụ, ngoài thế giới — khi huyền thoại khép , nơi dần khép cửa với loài , chỉ đến khi đại nạn giáng xuống mới mở cho hùng bước .
Chốn quy tụ của chư thần — chính là nơi . Cánh cửa của nó cao vợi, mà Assath ngang nhiên bước qua, mang theo cả Legolas xa cách bao lâu.
Cô vẫn nhớ, mấy trăm năm , khi vượt biển tiến biên giới Aman Châu, còn kịp gặp mặt các Valar, cô truyền tống đến một Trái Đất khác.
Một niềm tiếc nuối…
Khi , cô chẳng ngờ ngày thể trở . Chỉ nghĩ rằng, vất vả bay đến Thánh Địa mà kịp rõ dáng thần, đ.á.n.h giá sức mạnh của họ, cũng chẳng kịp ngắm phong cảnh nơi đây — thế mà ném qua thế giới khác. Quá đáng thật!
May , về, cũng coi như bù đắp phần nào. Cô thấy rõ dáng thật ẩn thánh quang của các Valar, và cũng cân đo thực lực đôi bên.
Thành thật mà , cô kinh ngạc — cô cảm thấy đám “lão gia hỏa” sống bao nhiêu vạn năm … dường như là đối thủ của ? Nếu lực chiến đấu, e rằng họ khó thể mạng tay cô. Ơ, từ bao giờ cô mạnh đến thế?
Có lẽ cảm nhận chiến ý của cô, các Valar vẫn giữ nụ thâm ý, nhưng đồng thời duy trì một cách an . Mơ hồ, cô thấy họ đ.á.n.h giá —
“Một vị Chiến Thần trẻ tuổi.”
Ừm, nhận xét trung thực khách quan, cũng thẳng thắn. Dù , trong thần thoại, Ứng Long vốn là Chiến Thần đích thực. Đã chọn con đường tiến hóa , cô tất nhiên thể ô danh tiền bối — chỉ thể càng mạnh hơn nữa.
Cô hăng hái tìm một Valar giao thủ, nhưng ngờ, thế giới thần linh … cũng “nghi thức chào hỏi”!
Là con rồng đầu tiên — và cũng là con rồng cuối cùng — đặt chân lên Aman Châu, Assath nhận sự chú ý từng . Gần như vị “lão thần” nào cũng cô bằng ánh mắt hiền từ, bảo:
“Con lớn .”
Nhất Tiếu Hồng Trần
…Cái gì cơ? “Con lớn ”? Cô quen họ lắm ? Rõ ràng mới gặp đúng một !
Gặp bạn cũ vốn là chuyện vui, nhưng khi Gandalf xoa đầu cô, còn tặng mấy viên kẹo, thì cô thật sự… vỡ phòng tuyến.
Assath mặt đơ:
“ còn là trẻ con nữa, Gandalf. Với , ăn thịt, ăn kẹo.”
Gandalf vuốt râu, mỉm : “Con một ngàn tuổi ?”
Assath im lặng — mà im lặng lúc còn hơn cả trả lời.
Gandalf nhân hậu : “Thế thì con vẫn là trẻ con thôi.”
Assath nghiêng đầu, đáp một câu khiến bộ thần linh c.h.ế.t lặng: “Thế ? bạn trai , còn đang sống chung nữa. Thế tính là ‘yêu sớm’ hả?”
“Thôi .” Cô nhún vai, tự hỏi tự đáp:
“Các cho rằng đủ một ngàn tuổi là vị thành niên, nhưng cho rằng nghiệp và còn độc mới gọi là vị thành niên. Ví dụ như ngài chẳng hạn, Gandalf — ngài thoát kiếp độc ?”
“Chắc là nhỉ, ngài vẫn là trẻ con đó!”
Phản bác cần tự biện hộ — chỉ cần chọt trúng điểm đau thôi. Assath đúng là miệng phun lửa, lời nào cũng cháy.
Gandalf: …
Rõ ràng điều khiến ông chú ý là: “Khoan , con con bạn trai? Là ai cơ?”
Assath đáp thẳng:
“Legolas.”
“…”
Trong Aman Châu, nơi sinh linh bất tử, Legolas là trẻ nhất — hoặc gần trẻ nhất, vì ở đây còn Gimli, Bilbo và Frodo, tuổi họ đều nhỏ hơn.
Mà Assath còn tròn một ngàn năm, nên tuổi càng nhỏ hơn. Thế là hai “nhóc con” ở bên , mà một trong đó — vị Tiên chỉ yêu một suốt kiếp — khiến Gandalf chúc phúc, thấy nhức đầu.
Không ít Valar cũng cùng tâm trạng . Họ hiểu rõ bản tính của Tiên, nhưng hiểu về Rồng. Họ sức mạnh của tình yêu đủ vượt rào cản để hai linh hồn hòa một, nhưng cũng hiểu thanh xuân dễ lầm tưởng rung động là tình yêu.
Thành , họ chẳng dám hỏi, chẳng dám khuyên, chẳng dám — chỉ sợ càng càng hỏng, đành để sự tùy duyên.
Chỉ Thranduil nghĩ thế nào thôi.
Khi tộc Sindar dời đến Greenwood, sống cùng tộc Mộc Tiên, các trưởng lão từng hỏi Thranduil về tương lai của hoàng tử Legolas. Nếu Legolas yêu một Mộc Tiên, ông sẽ chấp thuận chăng?
Thranduil trả lời: ông hy vọng con trai kết hôn với tộc Mộc Tiên.
Chính câu đó khiến tuổi thơ Legolas gần như bạn, quan hệ cha con cũng vì thế mà căng thẳng.
Vì , chuyện cưới xin, đến Mộc Tiên ông còn phản đối, thì thể chấp nhận một con Rồng?
Thranduil vốn là vị vương truyền thống cố chấp mà.
Thế nhưng, lời là một chuyện — điều ông giữ trong lòng là chuyện khác. Ông từng cho ai câu của :
“ nếu Legolas thật lòng yêu, sẽ tôn trọng lựa chọn của con. Ta và nó đều yêu nó như .”
Vì trở về quá bất ngờ, Rồng và Tiên mới chỉ kịp thăm một nửa bạn cũ, nửa còn vẫn gặp. Giờ họ đến bái kiến Quốc vương Tiên tộc.
Legolas dẫn Assath đến vịnh Eldamar, nơi Valar và Tiên cùng cư ngụ. Nơi đây thác nước, rừng sâu, mỏ pha lê, vườn trái trĩu quả, những tòa kiến trúc tuyệt mỹ — xứng danh là “Ngôi Nhà của Tiên”.
Thành Tirion tọa lạc đồi xanh, là chỗ ở của các đời vua Tiên, cũng là “Vương đô”.
Trước khi thành, Legolas lặng lẽ áp sát bên Assath, chịu rời. Anh quấn quýt mãi, đến khi cô liếc kiểu “cạnh bên rộng thế, cứ dính ”, thì khẽ đưa tay —
Lòng bàn tay lướt dọc theo cánh tay cô, đan lấy bàn tay cô, các ngón tay siết chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-22-a-quiet-place-chuong-392.html.]
Legolas mỉm đắc ý, ghé sát tai cô nhỏ:
“Thân mật chút , Assath. Em xem cha sẽ biểu cảm gì khi thấy chúng ở bên ?”
Từ bạn đồng hành đến kẻ theo chân, thành bạn trai — con đường “thăng cấp” của khá suôn sẻ.
Chỉ là, cam tâm dừng ở mức “đắp chăn chuyện suông” nữa. Rõ ràng họ thể mật hơn mà! Assath lúc nào cũng bận “cày”, khiến đau đầu.
Điều chí mạng hơn là… cô thực tế đến tàn nhẫn:
“Còn thể là biểu cảm gì? Dĩ nhiên là rút kiếm c.h.é.m em .”
Cô là Rồng mà!
Thranduil vẫn giữ định kiến với loài Rồng. Khi gặp cô đầu, ông còn chẳng định cứu, cứ để cô cùng Kim Long tự diệt .
Mà Legolas là đứa con duy nhất của vợ khuất — thử hỏi, một con Rồng ăn mười tấn lembas một bữa thể cưới con trai ngoan lành, thông minh, dũng cảm, đáng yêu, hoạt bát của ông?
Chẳng lẽ chỉ vì “truyền thống công chúa Rồng bắt ”?
Assath lườm:
“Đừng quên, lúc ngoài tìm em, suýt c.h.ế.t đấy.”
Legolas: “…”
“Anh thể giải thích!”
“Kiếm của cha sẽ khỏi vỏ khi kịp giải thích.”
Dù thì, ông cũng chẳng thể gì cô .
Assath chuẩn sẵn tinh thần tra hỏi, nhưng nghĩ rằng nếu chịu đựng chút khắt khe mà thể danh chính ngôn thuận “dắt ”, thì đáng lắm.
Nào ngờ, mang định kiến Thranduil, mà là… chính cô.
Khi họ nắm tay bước đến mặt ông, vị Vương Tiên chỉ họ bằng ánh mắt hiền hòa — kiếm vẫn trong vỏ.
Không chất vấn, quở trách, cũng chẳng lo nghĩ cho tương lai họ.
Ông chỉ :
“Khi nó rời Aman Châu để tìm con, sẽ ngày .”
Assath ngẩn .
Thranduil cúi đầu:
“Nó còn trẻ, hiểu. , kể từ khoảnh khắc nó chọn ‘bước ’, thể ngăn nữa.”
“Nó giống nó — khi chiến trường, nàng cũng ngoảnh đầu, rời rừng mà theo , bất chấp sinh tử.”
“Nó và nàng đều yêu bằng một trái tim nóng như mặt trời. ánh sáng , dù cháy bỏng, khi chiếu lên con, con chỉ cảm nhận sự ấm áp.”
Một tình yêu mang sắc thái của “Mặt Trời”.
“Ta chúc phúc cho các con,” Thranduil họ, “cùng với của con nữa.”
Legolas bắt lấy từ then chốt:
“Mẹ ư?”
“Ta tìm linh hồn của nàng.” — Thranduil .
“Ta đang chờ ngày nàng tỉnh .”
Người ông yêu từng Vua Phù Thủy sát hại, hồn về Aman Châu nhưng chìm trong giấc ngủ dài từng tỉnh. với Thranduil, chỉ cần thể gặp , là ân điển tối cao của Eru Ilúvatar. Ông sẽ mãi ở bên nàng, chờ đến khi nàng tỉnh — dù đợi đến vĩnh viễn.
, chuyện luôn ngoại lệ.
Assath — hấp thụ “Ngọc Linh Hồn Nguyên Thạch” — bỗng : “Có thể dẫn bọn gặp bà ? Ta từng tiếp xúc với nhiều linh hồn, lẽ giúp đôi chút.”
Thranduil sững , gật đầu đồng ý.
Mẹ của Legolas tên là Aelindra. Chữ “Ael” nghĩa là ánh sáng, “indra” tượng trưng cho tâm linh thuần khiết — trong tiếng Sindarin, đó là ân điển của Đấng Tối Cao, là phúc lành gửi đến khu rừng.
Thể xác bà mất, nhưng linh hồn dần tỉnh — ngày thứ mười lăm kể từ khi Assath giúp bà tu bổ linh hồn.
Khi đó, vị Vương Tiên điềm tĩnh xưa nay rơi lệ.
Ông dựa ngai, nức nở, nước mắt rơi xuyên qua bàn tay vợ, chạm đất.
Assath nắm tay Legolas rời khỏi, khép cửa, để gian cho họ.
“Bà cần một thể,” Assath , “Thể xác là lá chắn bảo vệ linh hồn. em thiếu nguyên liệu để tạo nó.”
Khả năng “ hiện thực” của cô thể điều đó — nhưng cô dùng.
Bởi cô chắc việc vi phạm lời răn đầu tiên của Susan : Không theo ý .
Vạn vật sinh từ hư vô sánh bằng vật do chính tay tạo ? Để tránh dây dưa nhân quả mới, cô quyết định tự bắt tay .
Legolas hỏi: “ vật liệu nào mới thể chế tạo thể của một Tiên nhân?”
Assath đáp:
“Cái đó em cũng . Chúng còn non kinh nghiệm, khi thấy đủ nhiều, ắt sẽ tìm vật thích hợp nhất.”
May , họ chẳng thiếu thời gian.