Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 22: A Quiet Place - Chương 393
Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:40:25
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuộc sống ở Aman Châu vốn yên bình và thư thái.
Không thì các Valar ca hát, thì thưởng thức nghệ thuật của tinh linh; thì xem lùn uống rượu rèn sắt, hoặc cùng Hobbit ca múa tưng bừng.
Nơi đây vật chất phong phú, năng lượng dồi dào, khói lửa chiến tranh, tranh đoạt quyền lực, cũng chẳng những thí nghiệm vô độ quái vật rời lồng. Tất cả chỉ là một nhóm thần linh từng trải qua biến động lớn, nay càng thêm tha thiết yêu đời.
Trồng hoa, điêu khắc, giao lưu, luyện phép... họ tự cho rằng mỗi ngày đều trôi qua thật đủ đầy — cho đến khi một con rồng lẻn giữa họ.
Và phong cách “khác ” của con rồng khiến họ thật sự hiểu thế nào mới là “đủ đầy”.
Sáng sớm, Gandalf định vịnh ngắm bình minh, thì phát hiện Assath chạy ba vòng quanh bộ Aman Châu.
Gimli vác búa, định hôm nay rèn nghìn nhát để luyện cơ bắp, thì thấy Assath hăng hái đập búa bên lò rèn, đếm sơ sơ cũng hơn vạn .
Bilbo tự tay chiếc bánh nhân truyền đời, phát hiện nguyên liệu trong phòng bếp Assath dọn sạch, cô thức trắng một đêm, nhào ba chục tấn Lembas, còn ngộ “tính tương thích giữa Thái Cực và kỹ thuật nhồi bột”.
Một vị Valar từ thư khố do Ilúvatar dựng bước , định dành trăm năm nghiên cứu phép mới — kết quả phát hiện Assath mở “năm năm học phép - ba năm quyết chiến”, ngủ nghỉ, cắm đầu hấp thu hết thảy tri thức.
Chỉ một năm, Aman Châu rúng động.
Họ cuối cùng cũng phát hiện, chế độ “học như điên” của Assath nhất thời, mà là thường trực. Chừng nào cô ngủ, cô chính là cỗ máy vĩnh cửu, thể dừng.
Họ thường hỏi cô mệt , cô đáp tỉnh bơ:
“Mệt gì chứ, sách chẳng là một cách nghỉ ngơi ?”
Đáng ngại hơn cả là — Legolas chẳng những quen với cường độ , mà còn lây, thỉnh thoảng cũng biểu hiện thói “chạy deadline”.
Ví như, tốc độ vẽ tranh của nhanh khủng khiếp, một ngày mấy bức. Valar hỏi vội, chậm rãi tận hưởng quá trình sáng tác. Legolas đáp:
“Vì sắp đến hạn nộp bản thảo .”
Nói xong chính cũng ngẩn , bật .
Trái , vị Valar bắt đầu tò mò —
Tò mò họ từng trải qua điều gì mà hai giống loài trường sinh biến đổi đến thế, gì cũng gấp gáp như ai đuổi.
Legolas thở dài:
“Ngài đấy, loài luôn tinh tiến ngừng con đường ‘tàn hại đồng loại’. Không may là chúng gặp đúng giai đoạn họ tiến hóa nhất — họ phát minh thứ đen tối nhất trong lịch sử: .”
Một kẻ dám , một kẻ dám . Cuối cùng, vị Valar bước loạng choạng, trông như chịu cú sốc tinh thần nặng nề.
Không lâu , từ “ ” trở thành từ khóa đáng sợ lan truyền khắp Aman Châu, trong chốc lát biến thành đề tài mới mẻ khiến ai nấy đều râm ran.
Rồi cũng vài Valar và tinh linh tò mò nhảy , nhân giới lịch luyện một phen, bèn tìm đến Assath.
Lúc đó, cô đang cắm đầu học thuộc cuộn pháp điển, chỉ ngẩng lên họ im lặng.
… Hóa cô nghĩ sai . Dù là thần , chỉ cần hình thì cũng đều bản năng tò mò và tự chuốc họa, thể chỉ đổ cho loài — như thế là quá hẹp hòi.
Assath đặt cuộn da xuống, điềm đạm hỏi:
“Các nghĩ kỹ ? Thật sự du hành?”
Nhìn qua, nhóm bất tử sức mạnh sung mãn, tinh thần dồi dào, công cho nàng hai ba chục năm chắc chẳng vấn đề gì.
Chậc, nghĩ kỹ , loài quả thật xuất sắc — với phận phàm nhân mà thể vượt qua cả thần minh: việc đến sáu mươi tuổi vẫn nghỉ, còn kéo dài hưu trí, “pin trâu” và ý chí c.ắ.n răng chịu đựng khiến thần cũng nể. Không lạ gì họ thí nghiệm nào cũng thành công.
— Khoan, lệch hướng .
Assath hồn, bổ sung:
“Cũng thôi, việc tìm nguyên liệu thể chỉ dựa với Legolas, thêm các ngươi giúp là chuyện .”
“ : thế giới loài đơn giản. Dù ở thời bình, tỷ lệ tử vong vẫn cực cao. Và điều đó sẽ tăng lên nếu họ các ngươi là thần.”
“‘Trường sinh’ đối với con là một cám dỗ khủng khiếp — họ sẽ cướp lấy máu, thịt, sức mạnh, thậm chí linh hồn của các ngươi.”
“Đừng dại mà thử thăm dò bản chất con . Đó là vực sâu đáy.”
Khác với nhân loại, các Valar và tinh linh ghi nhớ từng lời cô dặn, họ hành động bốc đồng mà cân nhắc suốt ba tháng mới trả lời.
Câu trả lời vẫn như cũ — vẫn .
Thấy họ quyết, Assath ngăn nữa, bắt tay chuẩn nguyên liệu vẽ pháp trận, nhanh chóng sắp xếp thủ tục kết nối dị giới.
“Nhớ kỹ, khi đến thế giới lạ, nhiệm vụ đầu tiên là giữ an , thứ hai mới là tìm nguyên liệu hữu dụng.
Cuối cùng — tuyệt đối đừng để ai máu, tóc móng của các ngươi. Sau khi chiến đấu, xóa sạch dấu vết bản .”
“Rõ .”
Kế hoạch vượt giới Ilúvatar cho phép.
Pháp trận do Assath vẽ, kênh truyền do Maia trông giữ. Vậy là vùng đất yên bình nhất thế giới rốt cuộc cũng đón “biến động” đầu tiên — làn gió mới khiến cả đám “lão thần” phấn chấn trở .
Khi nhóm Valar và tinh linh đầu tiên rời , hành trình của Assath và Legolas cũng lên lịch. Họ sẽ đợi nhóm tiên phong trở về an để xác nhận pháp trận định, sẽ lên đường đến thế giới kế tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-22-a-quiet-place-chuong-393.html.]
Trước mắt, vẫn còn khối thứ học xong.
Bật chế độ cày!
Thời gian chờ đợi luôn dài, nhưng với kẻ bận rộn, “chờ” chỉ là thoáng chốc. Chớp mắt, nhóm đầu tiên .
Chỉ mới hai tháng trôi qua ở Aman Châu, nhưng bên họ sống… hai mươi năm. Và trải nghiệm đó, ngắn gọn, tệ.
Họ may rơi châu Âu thời trung cổ — nơi nhà xí và phân vương vãi khắp nơi.
Xuất hiện quá đột ngột, họ dọa sợ dân bản xứ, xem là quỷ dữ. Cả đám cầm thánh giá, đuốc sáng đòi trừ tà, khi thấy họ đến kinh hồn thì hét lên:
“Là ma cà rồng!”
Valar và tinh linh vốn tắt hiệu ứng “Thánh quang bao quanh” chỉ im lặng hồi lâu. Cuối cùng, họ thợ săn ma cà rồng Van Helsing đuổi .
May là “đánh mới quen”, Van Helsing cuối cùng thành bạn đồng hành của họ, dẫn họ khắp nơi. Họ cũng gia nhập đội săn ma cà rồng, “như ý nguyện” mà bước kiếp sống ca đêm: ban ngày ngủ nổi, ban đêm ngủ.
Vài tháng , họ than thở tụt cả tinh thần lẫn sinh khí.
Tinh linh :
“G.i.ế.c Dracula xong, chúng về. Không tìm thấy nguyên liệu tái tạo thể, chỉ mang hai cái nanh của .”
Nanh do Van Helsing gõ xuống, tặng kỷ niệm.
“Hắn bảo, nghiền thành bột thể chữa vết c.ắ.n của sinh vật tà ác. Đeo bên còn xua ch.ó dữ, bóng tối che chở.”
“Cũng hữu dụng đấy…” — Assath xoay thử hai cái răng trả — “Tiếc là thứ cần.”
Nhóm thứ hai cũng tay trắng. Họ rơi thời đồ đá, nhân loại văn minh, bộ tộc liền tôn tế ti, tù trưởng, thầy t.h.u.ố.c kiêm giáo viên — việc chất cao như núi. Chỉ riêng “ cho cả bộ lạc no bụng” đủ khiến họ phát điên.
Mở mắt là cả đám miệng đói kêu la — kiểu “bảo mẫu” , họ chịu hết nổi.
Các nhóm còn cũng thu hoạch gì, nhưng ít chứng minh pháp trận xuyên giới hoạt động định, chỉ là ngẫu nhiên quá mức.
Để kiểm tra độ bền, Assath đợi bộ ngoài trở về, rà soát pháp trận, xác nhận hoa văn ma pháp vẫn , tuổi thọ ước tính vài trăm năm, mới gói ghém hành trang lên đường.
Cuộn pháp điển học xong một chồng, Lembas mười tấn, rượu trái cây của Greenwood tám thùng, búa Gimli tặng một cây, vương miện, y phục, áo choàng của tinh linh vương…
À, Thranduil miệng “tùy các con quyết định”, mà lưng chuẩn kỹ đến thế — đúng là một đằng một nẻo.
Assath mở bao cuối cùng:
“Đây là gì?”
Bên trong là… một túi vàng nặng trĩu.
“Có khả năng nào là ông định tặng thứ khác, cầm nhầm túi tiền riêng ?”
Legolas lập tức cảnh giác, đáp nhanh như phản xạ:
“Không thể nào! Tinh linh Sindar bọn khái niệm tiền riêng! Tiền của chính là tiền của em!”
“… Hả?”
Assath kịp hỏi , bầu khí tiễn biệt lên đến cao trào. lúc , họ bước pháp trận.
“Đi thôi.”
Assath nắm tay Legolas, cùng bước tâm trận. Thoáng chốc, quầng sáng mềm phủ lấy hai , bóng họ tan dần trong ánh sáng.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Rất nhanh, chỉ còn vài đốm tinh quang rơi tại chỗ.
Tĩnh lặng. Rất tĩnh lặng.
Hay là lặng như c.h.ế.t — đó là ấn tượng đầu tiên của Assath về thế giới mới.
Họ tới một Trái Đất tàn tạ — New York, nhưng là một New York dơ bẩn, đổ nát, khác hình dung của họ.
Mặt đất loang lổ vết bom, đường phố nứt đôi vì trực thăng rơi nổ tung. Thùng rác lật nghiêng, cột đèn gãy đổ, xe cháy rụi la liệt. Ở góc đường vẫn còn tứ chi chặt, vệt m.á.u đại lộ mưa rửa trôi, trong sảnh thì m.á.u khô thành vệt đen…
Không bóng , tiếng động — nhưng Assath ngửi thấy thở của kẻ sống, cùng một mùi sinh vật lạ — từng gặp bao giờ.
Biết điều bất thường, cô dấu với Legolas.
Hai lập tức lẩn bóng tối, quan sát thành phố hoang tàn . Có gì đó sai.
“Yên tĩnh thật,” Assath thì thầm. “Chỉ thấy vài tạp âm trắng.”
“Trên tòa cao ốc đối diện chữ .” - Legolas .
Assath ngẩng đầu, thấy kính của tòa nhà, bằng son môi đỏ, bốn chữ lớn:
“Giữ im lặng.”
Ý là ?
Chẳng lẽ đến thế giới là im lặng ư?
Nếu cô im thì sẽ …?