Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 22: A Quiet Place - Chương 395
Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:44:58
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Assath thích loại quái vật .
Không chỉ vì chúng nhiều, no lâu, cực kỳ ngon miệng — mà còn vì chúng dễ bắt, tiện săn.
Từ khi đặt chân đến thế giới thần tiên , cô chẳng cần cố sức gì. Chỉ cần ườn đất, “grừ grừ” vài tiếng, là quái vật sẽ ùn ùn kéo đến, tự dâng miệng cô.
Ăn hết một đợt mọc đợt khác, mọc nhanh hơn cả cỏ, sinh sôi nhiều hơn cả kiến, mà chẳng chịu nổi ngọn lửa rồng — chỉ cần quét qua là chín ngay. Thường thì khi cô phun một luồng lửa, đám quái vật nhảy lên nướng chín, theo quán tính vẫn lao tới, cô chỉ cần há miệng, chúng liền rơi thẳng đầu lưỡi.
Một “bữa buffet” đúng nghĩa.
Chẳng trách lượng chúng khổng lồ, khả năng sinh sản mạnh mẽ — thì sứ mệnh tồn tại của chúng là để bữa sáng, bữa trưa và bữa tối cho cô.
Hiếm thật, mấy trăm năm mới một loài sinh vật cần hấp thu năng lượng, chỉ bằng thịt thôi cũng đủ khiến cô no căng bụng. Chúng nhiều, ngon, khiến cô vui sướng ợ một tiếng, thoải mái lật phơi bụng ánh mặt trời.
Sảng khoái!
Đây mới là cuộc sống của loài rồng mà cô hằng mơ ước.
Chỉ trong ba ngày, bộ quái vật ở thành phố New York cô ăn sạch. Người sống rời , quái vật còn, cả đại đô thị trở nên trống rỗng — chỉ còn rồng và tinh linh.
Legolas bước một cửa hàng vũ khí phố, mang một chiếc radio quân dụng. Cũng như khi ở trong rừng, leo lên móng vuốt rồng của Assath xuống, điều chỉnh tần để thu tín hiệu thế giới bên ngoài.
“Em nghĩ những con quái chỉ rơi xuống New York, là cả thế giới đều ?”
Assath : “Tất nhiên là thế giới.” Cô ngẩng bầu trời. “Nếu quái vật chỉ ở New York, thì con sớm lái máy bay tới xem — nhất là trận chiến lớn như .”
Thế mà cô ăn liền ba ngày, chẳng thấy một bóng . Ngoài lý do ‘ thể tới ’, cô thật nghĩ vì họ xuất hiện.
Legolas : “Vậy em sẽ còn cái ăn dài dài đấy.”
Assath thở dài: “Chỉ hơn hồi khắp nơi g.i.ế.c zombie một chút thôi, ít thứ ăn .”
Nếu ăn nổi, cô chỉ thể vác lưỡi hái diệt từng thành phố — mệt c.h.ế.t mất.
May mà là năm 2018, khoa học kỹ thuật của nhân loại vẫn đủ mạnh. Dù trong cảnh tận thế khốc liệt xâm lược, đài quân sự vẫn phát sóng liên tục, truyền tin tức và hướng dẫn tránh nạn mới nhất.
như Assath đoán, cuộc xâm lược của sinh vật ngoài hành tinh là t.h.ả.m họa cầu, tai ương cục bộ.
Chúng theo những khối thiên thạch rơi xuống ngày 18 tháng 5, ngẫu nhiên hạ cánh ở các khu vực khác thuộc Nam Mỹ, Bắc Mỹ, và châu Âu. Tính đến nay, cầu chỉ còn hai cực, châu Á và châu Úc tạm thời may mắn ảnh hưởng; những nơi khác đều trở thành “vùng đất câm lặng”.
ai cũng hiểu, “tạm thời may mắn” nghĩa là “vĩnh viễn sống sót”. Với tốc độ sinh sản của chúng, chẳng bao lâu nữa, lục địa sẽ chiếm lĩnh, sinh vật bản địa tuyệt diệt, Trái Đất bước “Kỷ nguyên Tĩnh Mịch”.
“Thiên sứ tử vong” sẽ xác định vị trí của bạn qua âm thanh, cực kỳ chính xác. Đừng ôm bất cứ tâm lý may rủi nào. Chỉ cần bạn phát tiếng, chúng nhất định sẽ tìm bạn…
“Không ngoài nếu cần thiết. Máy bay từ Khu 51 sẽ thả vật tư xuống các thành phố lớn. Hãy đợi vật tư hạ cánh, xác nhận an mới nhận. Cấm tranh cướp.”
Con , đúng lúc nhắc cô nhớ đến một việc.
Assath mở mắt: “Đi thôi, thu gom vật tư. Vàng bạc châu báu, tiền giấy, vũ khí, kể cả lương thực — thành phố New York giờ là của chúng .”
Số vật tư cô gom ở Raccoon City dùng hết ở “Thiên Đường Tinh”, tiền cướp từ thế giới Titan cũng để cho hậu nhân của Susan. Giờ hai “kho hàng” của cô đều trống trơn, cần bổ sung gấp.
Mà New York là đại đô thị, vốn luôn là trung tâm vật tư — t.h.ả.m họa, chắc chắn còn nhiều tài nguyên kịp sơ tán, vẫn kẹt trong thành phố.
Tốt, rẻ cho cô .
Legolas tươi đồng ý. Đất rồng chiếm, đương nhiên thứ trong đó đều là của rồng: “Đi ?”
Assath giang cánh: “Ngân hàng — lấy vàng!”
Hai sinh vật phi nhân loại hành động cực nhanh, lập tức chia , bắt đầu một đợt “càn quét” diện ở New York.
Tinh linh vẫn cần nghỉ, nhưng Assath thì ngày đêm rong ruổi, lượn khắp phố phường. Từ két sắt tới biệt thự, từ ngân hàng mặt đất tới sòng bạc ngầm, càn quét hết siêu thị lớn nhỏ — một tuần , cô chất đầy kho, thỏa mãn trở về.
Cô cũng coi như lấy của nhân loại — chỉ xem như thu tiền công “tiêu diệt Thiên sứ tử vong”.
Cuối cùng, cô du thuyền nơi bến cảng, gọi điện đến Khu 51, báo rằng “New York thu hồi , tuyệt đối an . Hãy cho tọa độ khu vực tàn phá nặng tiếp theo.”
Khu 51 trả lời ngay, cô cũng chẳng gấp, bèn cùng Legolas biển câu cá.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Đến khi máy bay vận tải quân sự hạ cánh ở New York, xác nhận an xong, cô mới nhận cuộc gọi — câu đầu tiên của đối phương là: “Cô là ai?”
Assath: “Tạm thời là đồng minh của các .”
“Đồng minh?”
“Thế mấy sống sót trốn khỏi New York mấy hôm kể gì ?” Cô chẳng giấu giếm, mở đầu tung “quả bài tẩy”: “Sấm sét, mưa bão, và con quái vật khổng lồ ẩn trong mây — kẻ ăn sạch bộ lũ quái vật trong thành phố. Không ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-22-a-quiet-place-chuong-395.html.]
Đầu dây bên im lặng thật lâu. Có lấy tay che micro, dường như đang trao đổi gì đó.
Bọn trần mắt thịt đó tưởng rằng cách hai đầu dây, qua cáp điện thoại thì cô — nào ngờ sản phẩm “hang Batcave” mà cô dùng là hàng xịn, chỉ cần đeo khuyên tai đá trắng lên, cho dù họ ở căn cứ quân sự hầm ngầm, cô đều rõ mồn một.
Cô vốn tưởng con sẽ sợ hãi, dè chừng, tìm cách đề phòng cô. Ai ngờ, giọng điệu họ là —
“Hình như gặp một kẻ thần kinh. Cô là quái thú ăn hết lũ quái vật.”
“Không trách cô , chắc ‘Thiên sứ tử vong’ dọa phát điên thôi.”
“ tin cô đúng. New York thực sự sạch bóng quái vật, vệ tinh chụp hình bóng sinh vật khổng lồ, chỉ là… sinh vật thể hóa thành ?”
“ tin lời của một kẻ điên, nhưng giọng cô bình tĩnh đến đáng sợ… Vậy nên báo cho cô tọa độ khu vực tàn phá ?”
Assath từng chữ một: …Mấy mới điên! Bị thịt nướng dọa cho lú cả đầu !
Dù là chính thần, cô cũng thể mở miệng phun lời răn dạy. bảo cô nhịn? Không .
Assath dập máy, triệu hồi “Kẻ Sống Sót”, lệnh cho nó hút bộ dữ liệu từ hệ thống Khu 51, đ.á.n.h dấu các khu vực t.h.ả.m họa ngay mắt cô.
“Được , dọn sạch khu vực lân cận New York .”
Dọn xong, khỏi cần báo cho nhân loại. Họ đủ tư cách đồng minh của cô. Còn thù lao, cô sẽ tự thu.
Để giải quyết tận gốc, Assath chọn một ngọn núi cao tầm rộng rãi, xuống, hướng lên trời rống từng tràng long ngâm.
Tiếng rồng vang rền, vọng xa bốn phương tám hướng, kéo dài suốt một giờ. Rất nhanh, những con quái vật tiếng mà đến, ùn ùn kéo về phía ngọn núi nơi cô .
“Grr—”
Vừa rống “bữa ăn hôm nay” ùn ùn kéo tới, Assath thầm cảm thán: thật dễ gì.
Cô đang ở dãy núi bang Alaska — nơi rừng rậm mênh mông, thưa, địa hình phức tạp. Nếu cô gào nghỉ, e rằng lũ “Thiên sứ tử vong” chẳng bao giờ tìm nơi .
Nghĩ cũng tội — bọn chúng vốn sống trong yên tĩnh, nay hàng xóm ồn ào mở tiệc ngày đêm quấy nhiễu, tức?
Mang theo cơn giận, chúng lao từ thành phố xa xôi tới đây, băng qua đồng bằng, lội đầm lầy, vượt sông, trèo vách đá, thậm chí cuốc bộ hàng ngàn mét chỉ để g.i.ế.c cô hàng xóm đáng ghét .
Mang một bụng phẫn nộ đường dài — chẳng khiến thịt chúng thêm săn chắc, dẻo dai hơn ?
Dưới chân núi đen kịt, nào “Thiên sứ tử vong” — rõ là “shipper chân” của cô.
Tươi sống, nhảy nhót, đầy sinh khí, mang theo hương khói đô thị, ẩm rừng rậm, mùi đất và hương cỏ, tất cả như tẩm sẵn bằng gia vị tự nhiên.
Nguyên liệu đẳng cấp cao, chỉ cần kỹ thuật nấu đơn giản — thêm một ngọn lửa rồng nữa thôi, món “Thiên sứ tử vong nướng” sẵn sàng lên bàn.
Khi đám quái vật ào lên, Assath ước lượng cách, từng vòng từng vòng phun lửa xuống.
Đã đồ nướng, thiếu món ướp lạnh? Cô lập tức thổi băng tức thì. Có lạnh , thiếu món tái? Cô rung cánh rải dung nham. Kế đó là “sashimi” gió chém, “thịt điện giật” do sét nướng, và cả “tro cỏ cây” từ vụ nổ hắc quang…
Chỉ cần cô nghĩ , chẳng gì là thể.
Cho dù lũ “Thiên sứ tử vong” đông đến mức đen đặc, cũng thể vượt qua cơn mưa chiêu thức của Assath — hồi chiêu, niệm chú, chỉ kỹ năng liên tục.
Chúng chặn giữa lưng núi, vùng cách đỉnh chỉ một đoạn ngắn, mà chẳng thể tiến thêm nửa bước.
Ngọn lửa rồng chặn đường , sấm sét ngăn đường — ngoài cái c.h.ế.t, chúng lựa chọn nào khác.
Cuối cùng, quái vật hóa thành bữa tiệc, phủ kín chân núi, khắp nơi nồng nặc mùi thịt cháy.
Assath cúi đầu dọc theo sườn núi, chồm xuống “chiếc bát” của Trái Đất, ăn uống no nê, khoan khoái vô cùng. Trong lúc cô vui vẻ đ.á.n.h chén, Legolas thành, bắt đầu đợt thu gom vật tư mới.
Anh mở bản đồ, đ.á.n.h dấu mấy khu vực sụp đổ, b.ắ.n một mũi tên xuyên qua camera còn hoạt động, dùng pháp trượng phá tung cửa kho vàng.
Bên trong lấp lánh một màu vàng rực — thứ Assath thích. Anh lấy túi gian bắt đầu thu. Thật lòng mà , bao giờ nghĩ ngày , một tinh linh, “thợ khuân gạch”.
chẳng còn cách nào khác — với kích cỡ cơ thể hiện tại của Assath, nếu đủ vàng để đúc giường, cô còn ngủ kiểu gì?
Anh chẳng thể bảo vệ cô, ít cũng cái giường vàng cho cô chứ — thì chẳng gì cả. Nghĩ thế, tay càng càng nhanh.
Chỉ là, “phi vụ càn quét” kéo dài bao lâu.
Bởi vì tiếng long ngâm của Assath, ngoài quái vật, còn dẫn cả con đến.
Ngày thứ năm đó, khi máy bay của Khu 51 tiến thành phố hoang tàn, Assath nhấn ga, chở tinh linh lao tới điểm “buffet” tiếp theo.
Cô vẫn ăn đủ!