Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 6: King of the Monsters - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:24:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đây, chỉ mỗi Assath là hiểu hàm ý sâu xa của câu .

hiểu rằng, ngôn ngữ vốn sinh để giao tiếp, nhưng trong nền tảng của nó luôn ẩn chứa sự quy thuộc về văn hóa; còn độ thành thạo ngôn ngữ thì ngầm chỉ huyết thống và xuất .

Cô cũng hiểu rằng, khác biệt ngôn ngữ nghĩa là khác biệt thể chế, mà khác biệt thì tất yếu dẫn đến cạnh tranh kịch liệt.

Cho dù quốc tế luôn hô hào rằng “khoa học biên giới”, nhưng một câu khẩu hiệu liệu đủ để xóa nhòa ranh giới giữa các quốc gia? Có đủ để phá vỡ các rào cản kỹ thuật? Có đủ để xây dựng nên một thiên đường chỉ tôn sùng học thuật?

Không thể.

Nếu thể, thì tại cho đến giờ, dù chứng cứ chất cao như núi, cũng chẳng thể chứng minh rằng Ứng Long chính là vật tổ của nền văn minh Trung Hoa?

Chỉ vì Ứng Long thốt một câu tiếng Anh, là mặc nhiên thuộc về “thế giới” ?

Vậy thì ai đại diện cho “thế giới”? Ai quyền nhân danh “thế giới”?

Quái thú thì quan tâm đến mưu đồ của loài , nhưng con thì chẳng thể mẫn cảm.

Ai cũng quái thú là “vũ khí hạt nhân ”, ai cũng giành nó. Nếu thể giao tiếp và kiểm soát, các chính khách sớm tìm cách mời gọi quái thú về trú đóng tại quốc gia .

Thế nên, khi một con quái thú thể mở miệng chuyện xuất hiện, thì với những kẻ mang dã tâm, đó là cám dỗ lớn đến nhường nào?

còn chỉ là “nó” nữa — mà đại diện cho cả nguồn tài nguyên địa tâm, cho bộ hệ sinh vật quái thú. Nó là một… mỏ vàng . Thử hỏi, ai thể ngơ?

May mà… nó tiếng Trung.

Ai cũng , tiếng Trung là một trong những ngôn ngữ khó học nhất thế giới. Thế mà nó chỉ hiểu, còn thể đáp , đủ để chứng minh rằng nó… ban đầu cùng phe với ai.

thì cũng “phe thế giới” là !

Vì thế, Assath thấy Trần Lâm ôm mặt, mắt ngấn lệ, mà cô hiểu cô đang xúc động điều gì. Còn phía , một đám tóc đen mắt đen nhảy dựng cả lên, mặt mũi đỏ bừng, cứ như nhận một vinh dự to lớn nào đó.

Cô cảm nhận rõ ràng — bọn họ còn sợ cô nữa. Không những sợ, mà còn… dám tiến gần!

… chúng ý gì cả, chỉ đến ngài một cái!” Có lắp ba lắp bắp, “Ứng Long đại tiên! À , Long Thần! Ngài ăn cơm ? À , ngài ăn … ngài ăn thêm cái bánh trứng ?”

“Tránh ! Nói cái gì linh tinh !” Người phía chen lên, “Ứng Long đại thần! Trân trọng mời ngài đến thăm đất nước chúng ! Ngài ăn gì cũng , bao nhiêu cũng !”

Phải thật — lúc tuy bọn họ chẳng còn tí dáng vẻ nào của nhà khoa học, nhưng đầu óc thì gọi là xoay cực nhanh. Chỉ thoáng cái hiểu ngay rằng “Long Phụng” mê ăn, mà họ thì… đồ ăn nhiều khỏi .

Đáng tiếc, Assath thì , nhưng chẳng buồn để tâm. Sống hơn trăm năm, cô còn thiếu gì mỹ vị? Dùng đồ ăn để dụ dỗ cô á? Không cửa .

Tự động lọc bỏ mấy kẻ “thiếu nghiêm túc”, Assath bình tĩnh Trần Lâm, đợi cô trả lời.

Người định tâm trạng, giọng chân thành: “Chúng là các nhà khoa học thuộc tổ chức Monarch, đến địa tâm là để tìm ngài — Ứng Long đại thần. Với tư cách là sinh vật trí tuệ duy nhất trong các quái thú tiền sử , chúng thông qua ngài để xây dựng hòa bình giữa loài và quái thú.”

Toàn bộ đều là tiếng Trung, dài ngắn xen kẽ, lời phần khó hiểu… Trần Lâm cứ tưởng Ứng Long sẽ phản ứng kịp, ai ngờ trí thông minh của đối phương vượt xa tưởng tượng, chỉ lập tức thấu nội tình, còn suy diễn một cách linh hoạt.

Assath: “Nhà khoa học?” Bắt từ khóa, hiểu ngay mánh khóe lớn, “Tổ chức Monarch?”

“Các ngươi phòng thí nghiệm ?”

Tiếng Trung của cô ngày càng lưu loát, tựa như đáng theo cách từ đầu.

Trần Lâm khựng : “Có.”

“Nghiên cứu sinh vật ?”

“Phải, đang nghiên cứu.” Khoan , con Ứng Long nhiều thế?

“Muốn dùng sinh vật để thống trị thế giới ?”

Nhà khoa học: …

Câu hỏi cuối cùng khiến cảm thấy như sự yên lặng cơn bão. Trần Lâm ngửi thấy mùi nguy hiểm, chỉ trả lời thật thà: “Không, . Điều chúng mong cầu chỉ là hòa bình. Con chúng , cùng sinh vật khổng lồ chung sống Trái Đất, bảo vệ ngôi nhà duy nhất .”

Assath cụp mắt, trong mắt mang theo sự đánh giá.

Cái bóng khổng lồ của cô phủ lên đám nhỏ bé bên . Họ bắt đầu run rẩy vì sợ hãi. Thế nhưng, cô ngửi thấy mùi dối trá.

Đó là lời thật.

Bọn họ đến vì hòa bình chứ để lợi dụng. Hiếm thấy thật, chiêu trò hiệu nghiệm ?

Assath liền thêm chút kiên nhẫn, cũng ghìm con Hỏa Điểu đang mất kiên nhẫn bên cạnh.

Cô từng kinh nghiệm giao tiếp với tinh linh, Maia, Hobbit, giờ cũng sẵn lòng thử con gì. Không lâu , cô dứt khoát bò lên đỉnh núi xuống, phun một luồng nóng, tự nhiên lệnh:

“Nói . Tất cả những gì các ngươi .”

“Và, các ngươi định thực hiện mong cầu đó thế nào?”

Assath chuẩn tinh thần để “phổ cập kiến thức”, ai ngờ màn mở đầu chẳng nghiêm túc chút nào.

Trong đám đông run rẩy giơ tay lên, lắp bắp hỏi: “, thể phim ?” Chân mềm nhũn, hai tay chắp , quỳ gối cực kỳ thành kính: “Cầu xin ngài!”

Đồng đội của kinh hãi: “Danh dự của nhà khoa học mà rẻ mạt ?” Rồi cũng quỳ xuống theo: “Cầu xin ngài! Việc ghi hình thật sự quan trọng với chúng !”

Một nhà khoa học tóc nâu mắt xanh lên tiếng khẩn cầu: “Ứng Long tôn kính, xin ngài thể dùng song ngữ để giao tiếp với chúng ? Không ai cũng hiểu tiếng Trung…”

Assath: …

Ồ, bao nhiêu vòng vo, cuối cùng cô cũng chỉ hiểu một chuyện—hóa hệ ngôn ngữ đầu tiên của cô gọi là “tiếng Trung”.

Quá thiếu hiệu quả!

Sau đó, chuyện phát triển như một con ngựa hoang đứt cương, lao về hướng mà Assath chẳng thể kiểm soát nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-6-king-of-the-monsters-chuong-114.html.]

Sống hơn trăm năm, cô từng thấy cảnh tượng như thế. Cô đỉnh núi, đám thành hàng chân núi, dựng giá phim, lượt đặt câu hỏi, ghi chép liên tục.

Rõ ràng ban đầu là họ đến để phổ cập kiến thức cho cô, mà đến nửa chừng thành cô liên tục đổi ngôn ngữ để trả lời các câu hỏi của con .

Nửa buổi trôi qua, cô tên của “khối thịt to xác” là “Godzilla”, còn bọn họ thì gọi cô là “Ứng Long”.

Theo như lời họ , mặt đất là nơi sinh sống của kẻ yếu, còn lòng đất là nơi trú ngụ của kẻ mạnh. Sự tồn tại của Godzilla là để duy trì sự cân bằng giữa hai bên—ít nhất thì hiện tại là như .

Một khi mặt đất xuất hiện quái thú rối loạn cân bằng sinh thái, Godzilla sẽ lập tức đuổi nó xuống lòng đất. Nếu đuổi thì g.i.ế.c luôn—ví dụ như trận chiến San Francisco năm 2014, nó hạ gục hai con Muto.

Thế nên, cô ném rác từ lòng đất đại dương thì đánh; cô rời khỏi địa tâm lên mặt đất sinh sống thì truy sát.

Assath: “Đã Godzilla giữ cân bằng , các ngươi còn tìm gì? Không dư thừa ?”

Trần Lâm lắc đầu: “Ngoài chúng , ai tin những gì Godzilla cả. Mọi đều cho rằng nó phá hoại thành phố, g.i.ế.c hại con , đáng tiêu diệt.”

“Chúng thể giao tiếp với cự thú, mà cự thú cũng thể tự biện minh. Giờ đây, mặt đất xuất hiện 17 con cự thú sắp tỉnh dậy. Một khi thức tỉnh, Godzilla chắc chắn sẽ tay đuổi chúng, đến lúc đó chiến tranh sẽ bùng nổ, thương vong càng thảm khốc.”

“Đến lúc , để ngăn cản cuộc chiến giữa các cự thú, con nhất định sẽ sử dụng vũ khí cực đoan. Một khi cục diện mở … thì chẳng còn ai sống sót nổi.”

“Vì thế, chúng đặt hy vọng nơi ngài!”

Assath luôn nắm bắt trọng điểm: “Chết là ‘ ’, mà chỉ là các ngươi — loài mà thôi.”

Cho dù nhân loại dùng đến vũ khí tận thế, cô ở địa tâm cũng chẳng ảnh hưởng; cho dù cả Trái Đất hủy diệt, cô vẫn thể sống ngoài vũ trụ.

đạt đến cảnh giới thể “ chờ thời” bất cứ lúc nào.

Trần Lâm nghiêm túc: “Chúng sống. Vì , xin ngài— hãy giúp chúng !”

Assath giúp, cũng giúp — cô sẽ tùy tiện hứa hẹn.

Lên mặt đất là điều bắt buộc, cô vì sự hiện diện của Godzilla mà giới hạn hành động của . Huống chi, đó tận 17 con cự thú — thấy ngon, nếm thử chẳng đáng tiếc ?

toan tính riêng, nên trả lời. Trần Lâm và những khác cũng thất vọng — thật , chỉ cần chuyện với Ứng Long là một niềm vui ngoài mong đợi .

Họ khôn ngoan né chủ đề nặng nề, chuyển sang phần “tự do phát huy”, thỏa mãn trí tò mò của nhân loại.

“Ứng Long đại nhân, ngài là chiến thần thượng cổ đúng ?”

Assath nhớ danh hiệu “Chiến Thần Ares” từng , gật đầu: “Chiến thần, là tên gọi loài các ngươi đặt cho .”

“Ứng Long đại nhân, Sơn Hải Kinh là thật ? Trong đó những quái thú nào ngài từng ăn ?”

Assath Sơn Hải Kinh là gì, nhưng hiểu ý “ ăn những loài quái vật nào”. Cô suy nghĩ hồi lâu, cẩn trọng trả lời:

“Khủng long…”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Cha má ơi! Khủng long tuyệt chủng bao nhiêu triệu năm , thế mà Ứng Long vẫn còn sống? Không hổ là Ứng Long!

Assath tiếp: “Một con trăn khổng lồ, lúc đó nó còn lớn hơn . Một con sói khổng lồ, một con cá sấu, vài sinh vật ngoài hành tinh, vài con rồng.”

Đám lập tức ghi chép điên cuồng, nào là “ ăn Ba Xà”, “ Trái Đất sinh vật ngoài hành tinh”... ghi chép đầy một trang như thánh chỉ.

“Ứng Long đại nhân, sinh vật bên cạnh ngài là Phượng Hoàng ?”

Assath trả lời. Cô định đáp ứng hết thảy câu hỏi của bọn họ.

Có lẽ vì cảm thấy ăn đám , Hỏa Điểu sớm bay . Sau khi nó rời , loài hỏi thêm một câu cuối cùng.

“Thưa Ứng Long tôn kính, từng rồng của Hoa Hạ thể mưa. Vậy… ngài thể khiến trời đổ mưa ?”

— Hoa Hạ?

Một cái tên quen quen, bất giác gợi lên những âm vang trong lòng cô. Điều khiến cô chú ý là: ở nơi đó ghi chép về rồng, còn rồng năng lực đặc biệt?

Hừm… chẳng lẽ ở đó còn những con rồng khác? Vậy thì cô thể… ăn thêm một con?

Con đánh giá sức mạnh của cô, mà cô cũng học hỏi thông tin từ lời của họ. Assath gì, chỉ ngẩng đầu phun một luồng lạnh lên bầu trời, đột ngột phun tiếp một luồng sét điện—

Ngay tức khắc, mưa như trút nước ập xuống. Con trợn mắt há hốc mồm.

Phía truyền đến lời nhắc nhở đầy “thiện ý” của Assath: “Có phóng xạ đấy.”

Loài : …

Lần giao tiếp đầu tiên giữa và quái thú kết thúc trong cảnh hỗn loạn gà bay chó sủa của nhân loại.

Cuối cùng, Assath bay về tổ, tiếp tục tương tác với họ nữa. Dù thì, điều cần .

Cho dù đàm phán, cũng là giữa cô và Godzilla. Trên bàn đàm phán của cự thú, con — đến cả tư cách bàn cũng . Họ chỉ thể động chờ kết quả.

ngại dùng thái độ thiện những câu trả lời vô thưởng vô phạt để đổi lấy sự tin tưởng của loài . Trước mắt thì, họ vẫn còn chút giá trị lợi dụng. điều đó nghĩa là cô bắt buộc bạn với họ.

Bởi vì, thế giới một trật tự khác — cự thú.

Mà cự thú, trời sinh chính là đồng minh của cô.

Nhìn Godzilla sống thong dong nhàn nhã thế là đủ , nhân loại chẳng thể gì nó . Đã , họ cũng thể khống chế cô.

Thế là, con mất thứ duy nhất khiến họ ngang hàng với cô — khoa học kỹ thuật.

Cho nên, chọn lọc tự nhiên, kẻ thích nghi thì sống. Cô sẽ cứ thế mà tiến về phía . Còn con theo kịp , là chuyện của chính họ.

Tất cả những điều , là những gì cô nắm bắt trong cuộc đối thoại với loài .

Ưu thế, trong tay cô.

 

Loading...