Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 9: Man of Steel - Chương 159
Cập nhật lúc: 2025-07-17 15:59:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lốc xoáy sức sát thương chí mạng đối với con .
Thông thường, nó hình thành kèm theo những cơn giông cực mạnh và kéo dài. Đồng thời, trung tâm xoáy phát triển dữ dội, gió cắt theo chiều ngang và luồng khí xoáy theo chiều dọc hội tụ và tăng cường, đủ sức để cơn bão xuyên từ mặt đất đến tận tầng mây.
Khi tốc độ gió vượt quá 300 dặm một giờ, nhà cửa, xe cộ cây cối đều sẽ nghiền nát trong nháy mắt, huống hồ là con ?
Bị cuốn cơn lốc giống như một miếng thịt nhét máy xay, quăng lên trời cao, vô mảnh vụn cắt nát, thể sét đánh hoặc va đập, cuối cùng rơi thẳng xuống đất, c.h.ế.t thây.
Có thể , ngay khoảnh khắc đàn ông trung niên thương ở chân, Tử thần đặt tay lên vai ông .
dường như ông đến , may mắn trùng hợp gặp Assath – mà còn đang cứu một chú chó ngay mặt cô... Bình thường tích đức hành thiện, lúc gặp nạn sẽ quý nhân phù trợ, chỉ cần cho cô một cái cớ để hoài niệm quá khứ, thì dù là cơn lốc xoáy dữ dội đến , cô cũng thể nó lặng yên.
Cô toả trường lực chặn cơn bão, kéo đàn ông vùng bảo hộ.
Ngay khoảnh khắc , lốc xoáy trượt qua bên cạnh, chỉ còn vài cơn gió nhẹ. Người đàn ông trung niên sững sờ đầu , lập tức thấy vị trí Assath đang bỗng lõm xuống, mặt đường nứt toác, đá vụn bay vọt lên trung—
Một luồng sức mạnh vô hình nhưng cường đại từ cơ thể cô bùng nổ , tựa như sóng thần lan rộng, quét tan cơn gió cuồng bạo, thổi bay tầng mây phía , xé rách cả giông tố, chỉ còn vài hạt mưa rơi lác đác.
Trường lực trong chớp mắt thu , nhưng dư chấn vẫn tiếp tục khuếch tán, "thổi" về phía những còn sống sót, bụi mù và mảnh vỡ dày đặc che khuất tầm của họ...
Assath vẫn yên tại chỗ, đối mặt với ánh mắt của đàn ông trung niên. Ông lập tức tái mặt.
Cô né tránh, giống như từng phun lửa loài lạnh nhạt phản ứng của họ, giờ cũng thản nhiên quan sát nỗi sợ của họ. Thế nhưng, điều khiến đối phương sợ hãi sức mạnh của cô, mà là một thứ gì đó khiến cô thể hiểu nổi.
Người đàn ông đột nhiên vẫy tay với cô: “Nhanh, sang đây! Đừng để họ thấy cháu!”
Hả?
Ông khập khiễng mở vội cửa xe: “Nhanh lên, mau đây!” Trông ông sốt ruột, “Ngoan nào, đây, trốn !”
Assath khựng – hai chữ “ngoan nào” bỗng gợi lên ký ức trong cô, như thể thấy tiếng gọi của Susan. Cô kìm tiến thêm vài bước, tới gần xe, đối phương đẩy hàng ghế .
Assath ngơ ngác – đang xảy chuyện gì ?
đàn ông trung niên vô cùng căng thẳng, vội vã lấy chiếc mũ lưỡi trai của con trai đội lên mái tóc bạc và nửa khuôn mặt cô, đó che chắn cửa kính xe, ngăn phần lớn ánh mắt bên ngoài.
Cơn lốc xuất hiện biến mất đột ngột, tuy gây thương vong, nhưng thiệt hại thì vô cùng nghiêm trọng.
Mọi lượt chạy trở , gọi cảnh sát, ôm , bò lên chiếc xe yêu nức nở.
Vợ con đàn ông trung niên cũng chạy đến, vợ ông bật ôm chầm lấy ông, còn con trai thì xin .
“Thật may quá! Jonathan, !” Martha nức nở, “Tạ ơn Chúa!”
“Xin bố, con nên như , con…”
Tiếng đẫm lệ của thiếu niên chợt ngừng , Assath đột nhiên cảm nhận một ánh mắt cực kỳ đặc biệt – đầy cảnh giác, dò xét, khó tin, giống như ánh mắt của một loài săn mồi.
“Bố, cô là ai?”
“Jonathan, cô bé là?” Martha cuối cùng cũng phát hiện Assath đang ở hàng ghế .
Jonathan: “Cô bé cứu …” nửa đùa nửa thật, “Chính là vị Chúa mà em nên cảm ơn đó.”
Qua lớp cửa kính, Assath ngẩng đầu, lướt qua đôi vợ chồng đang mỉm dịu dàng, lướt qua những xung quanh quan trọng, lướt qua chú chó cụp tai rên rỉ... Cuối cùng ánh mắt dừng một thiếu niên cao lớn mười bảy mười tám tuổi.
Tóc đen mắt xanh, dáng tiêu chuẩn, chẳng khác gì con .
trong "thị giác thứ hai" của cô, sức sống của thiếu niên mạnh mẽ như ánh mặt trời buổi sớm, tràn trề đến thể tin nổi. Dù là xương cốt, kinh mạch ngũ tạng, tất cả đều chứa đầy năng lượng, còn vượt xa cả những vị thần cô từng gặp.
Cậu mang hình , nhưng . Hoặc đúng hơn, giống như cô, là một kẻ săn mồi.
Chỉ khác là – sức mạnh của kẻ săn mồi, nhưng ý thức của một kẻ săn mồi. Cô xâm nhập lãnh địa của , mà chẳng chút sát khí nào. Như ... hợp lý ?
Không hợp lý. Biểu hiện của , giống một con đến thế?
Assath tầm thứ hai, còn thiếu niên cũng sở hữu “thị lực xuyên thấu” — tất nhiên, do bản tính chính trực và bụng, bao giờ tùy tiện dùng năng lực , càng dùng để những thứ nên .
thì thật sự thể kiểm soát nổi. Gần như ngay khoảnh khắc ánh mắt chạm cặp đồng tử thẳng màu vàng kim , Clark lập tức rợn tóc gáy, bản năng phòng vệ trỗi dậy, năng lực cũng mất khống chế phần nào.
Không may, phát hiện Assath con ! cụ thể là gì thì .
“Cậu…” Clark mấp máy môi, cuối cùng nuốt câu “ ”, nhưng ánh mắt thì sáng rực lên.
Cô gái trong xe trông mười lăm, mười sáu tuổi, tóc bạc mắt vàng, xinh , nhưng cảm giác “phi nhân loại” vô cùng rõ rệt. Trên phủ một lớp bụi xám, trông hệt như những sát thủ máy trong các tác phẩm khoa học viễn tưởng, ví dụ như Kẻ Hủy Diệt.
Nhất Tiếu Hồng Trần
cô cứu cha , chắc chắn sở hữu năng lực phi thường, mà còn — trùng hợp , cũng ! Vậy thì… khi nào là đồng loại?
Clark hạ thấp giọng:
“Cảm ơn cứu cha ! Cậu… tên là gì ?”
Đối phương quả thật chút địch ý nào, thật kỳ lạ.
Assath đáp:
“Assath.”
Phát âm như từ “asset”, âm sắc lạ lẫm. Cả nhà Kent liếc , cứ ngỡ nhầm.
chẳng mấy chốc, họ còn thời gian để bận tâm tới cái tên nữa. Trong lúc lốc xoáy hoành hành, Jonathan cứu chỉ một , mà còn là cuối cùng rời khỏi hiện trường. Mọi coi ông là hùng, những cứu vây cảm ơn rối rít.
“Thưa ông, cảm ơn ông! Ông đưa con gái ngoài an !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-9-man-of-steel-chuong-159.html.]
“Cảm ơn ông đẩy khỏi dòng xe, suýt nữa giẫm đạp !”
“Con trai ông cao to trai thật đấy… Ơ, là con gái ông ?”
Cuối cùng, họ cũng để ý đến Assath đang ở hàng ghế . Để tránh thu hút quá nhiều sự chú ý, Jonathan và Martha trao đổi ánh mắt, ăn ý chấp nhận luôn cách gọi “con gái”, mượn danh cha để che chắn ánh xung quanh.
Chẳng bao lâu , của Cục Quản lý Khẩn cấp Liên bang cũng tới…
Trong cái rủi cái may, chiếc xe của nhà Kent hỏng hóc gì nghiêm trọng, thể lái về nhà bình thường.
Trong cái may cái rủi, vợ chồng nhà Kent kinh nghiệm phong phú trong việc “nuôi dưỡng sinh vật ”. Khi Assath cha , sống cô độc một , họ lập tức dùng câu “ngoan lắm” mồi nhử, dụ dỗ một con rồng khổng lồ về nhà.
“Cô gái ngoan, con đến từ ?”
“Từ núi.”
“Cha con ?”
“Không .”
“Cô gái ngoan, con năng lực điều khiển bão tố đúng ?”
“ .”
Một hỏi một đáp, suốt dọc đường về. Vợ chồng nhà Kent thể cảm nhận Assath là một đứa trẻ thành thật và “ôn hòa bụng”, mang phẩm chất cao quý giống hệt Clark.
Với mối nhân duyên “cứu ” , họ thật sự ngại thêm một cô con gái.
Nếu vì cảm thấy đề nghị đó quá đường đột, và cũng cần hỏi qua ý Clark, thì họ buột miệng hỏi luôn “con con gái của chúng ?” .
Assath dĩ nhiên nghĩ nhiều đến thế.
Cô chỉ rằng, nhà Kent chỉ ác ý, mà còn tử tế với cô. Dù thì cũng đặt chân đến thế giới mới, cô cũng cần một cái ổ rồng mới, ở chẳng là ở?
Được nhà Kent cưu mang, đúng là nhặt kho báu. Có cô ở đây, sẽ ai dám bắt nạt con trai họ.
Chỉ điều… loại trừ khả năng sẽ đến gây chuyện với cô.
Chiếc xe chạy thị trấn Smallville, tiểu bang Kansas. Vợ chồng nhà Kent điều hành một trang trại nhỏ, sống cuộc đời tự cung tự cấp và còn dư dả đôi chút.
Họ con ruột, chỉ một đứa con nuôi . trong suốt gần mười tám năm nuôi nấng, họ sớm coi Clark là con ruột m.á.u mủ, còn Clark thì luôn xem họ là cha ruột đích thực.
Còn cô — một sinh vật khổng lồ từ đến nay từng nơi nương tựa, vướng bận bất kỳ điều gì — vô tình bước một môi trường đặc biệt.
Nơi … thật ấm áp.
Sàn nhà sạch sẽ, bàn ghế kiểu cũ, đèn chùm vàng ấm, tường dán đầy ảnh... Dao kéo cất , bàn chỉ còn trái cây, từng góc nhỏ trong căn phòng đều ngập tràn thở của con . Rõ ràng họ sống ở đây lâu .
"Assath? Gọi chứ?"
Assath đầu , Martha mỉm đưa tay tháo chiếc mũ đầu cô. Ngay khoảnh khắc thấy đôi mắt thẳng , bà bất giác thốt lên một tiếng kinh ngạc.
"Xin nhé, đây là đầu tiên bác thấy một đôi mắt đặc biệt đến ." Martha , dịu dàng tiếp, "Cô bé ngoan, để bác đưa con tắm nhé? Hy vọng con phiền khi mặc đồ ngủ của bác."
Bà dẫn Assath về phía phòng tắm, khuôn mặt giấu nổi niềm vui như thể cuối cùng cũng con gái.
"Con thích ga trải giường màu gì? Gác mái nhà bác vẫn để trống đấy, khá nhiều sách nữa, con sẽ thích cho mà xem. Chỉ cần mở cửa sổ là thể cả cánh đồng nông trại luôn..."
Cửa phòng tắm khép , chẳng bao lâu vang lên tiếng nước chảy.
Trong lúc đó, Martha vẫn hào hứng giới thiệu về thị trấn nhỏ, nông trại và cả ngôi trường gần đó. Hai cha con ghế sô pha liếc . Trước ánh mắt khó hiểu của Clark, Jonathan bật : "Mẹ con vẫn luôn mong một cô con gái."
Tiếc rằng, một vụ tai nạn cướp cơ hội của bà. Và khi Clark xuất hiện, chính là lúc bù đắp tất cả những mất mát .
Clark phì : "Thật tiếc, con là con gái."
Cả hai cùng , vẫn trở chủ đề còn dang dở.
Clark hỏi: "Bố, tại bố ngăn con cứu bố? Nếu Assath, bố ..." Giọng nghẹn . "Con với sẽ mất bố mãi mãi!"
Jonathan dịu dàng : "Clark, thể con sẵn sàng, nhưng thế giới thì ." Ông xuyên qua con trai, ánh mắt hướng về một tương lai xa hơn. "Bố sợ họ sẽ tổn thương con."
Ông lựa lời dễ hiểu hơn: "Nếu Assath cứu bố, nhưng phát hiện sự khác thường của , con nghĩ cô bé sẽ gặp chuyện gì?"
"Clark, lòng đơn giản như con tưởng ."
Quả nhiên, Clark im lặng.
Không lâu , hai cha con dắt chó kiểm tra nông trại. Martha thì đưa Assath tắm rửa sạch sẽ lên gác. Bà lấy máy sấy tóc giúp cô hong khô tóc, nhưng Assath đẩy chiếc máy ồn ào . Cô vuốt nhẹ tay lên mái tóc bạc, lập tức mái tóc ướt khô ráo.
Martha thoáng sững , tấm tắc khen ngợi, cuối cùng vẫn quên nhắc nhở: "Sau đừng tùy tiện dùng năng lực mặt khác nhé."
Năng lực?
Một cách gọi mới mẻ.
"Tại ?"
Martha nghiêm túc bịa chuyện: "Vì sẽ khiến phát minh của loài trông thật vô dụng. Cứ để họ giữ chút thể diện ."
Trớ trêu , những lời vô lý như càng hợp gu.
Assath gật đầu, cảm thấy lời bà lý.