Một tháng  khi Lâm Ngữ Tịch bước  ngôi nhà  cũng chính là sinh nhật của .
Trong nhà trang trí đầy bong bóng và thú nhồi bông, dì giúp việc  váy mới cho , đội chiếc vương miện màu hồng mà ba tặng lên tóc .
Khi   chút biểu cảm bước xuống lầu,  lo lắng hỏi : “Nguyệt Nguyệt, con  thấy Tịch Tịch  ?”
 lắc đầu. Mặc dù kiếp    còn gây sự  khó Lâm Ngữ Tịch nữa nhưng cũng tuyệt đối  thể chung sống hòa thuận với cô .  chỉ đơn giản ngó lơ cô  mà thôi.
Lâm Triệt Hòa cau mày: “Nguyệt Nguyệt,   em khi dễ Tịch Tịch ? Không thì  con bé  vô duyên vô cớ   mất?’
 ngẩng đầu    trai của . Anh  từng hết lòng hết  yêu thương . Không  bao nhiêu   khoe khoang với bạn bè rằng      trai  nhất thế gian .
 hôm nay, chỉ  một tháng sống cùng Lâm Ngữ Tịch,   coi cô  là em gái ruột, thậm chí vì cô  mà gặn hỏi .
Có lẽ   đúng. Huyết thống thật sự  quan trọng.
Lâm Ngữ Tịch sẽ rụt rè gọi  là  hai, sẽ ngoan ngoãn  lời, sẽ bưng cho  một ly sữa bò,  “Anh hai học hành vất vả .”
Không giống , chỉ  hung hăng càn quấy bắt  chơi với .
Ba  tìm khắp nơi trong nhà cũng  thấy Lâm Ngữ Tịch, sốt ruột đến mức  báo cảnh sát.
“Nguyệt Nguyệt ngoan, con ở nhà chơi một lát, ba    về liền.” Vừa  xong, ba  cùng  trai vội vàng  ngoài tìm Lâm Ngữ Tịch.
 thản nhiên   ghế sa lon  sách, đến tận khi trời tối mịt, họ vẫn   về.
Dì giúp việc cùng  đốt nến,  lấy nĩa xóa  chữ “Sinh nhật vui vẻ”  mặt bánh kem.
Từ nay trở ,  sẽ  còn sinh nhật vui vẻ nào nữa.
Vì hôm nay cũng chính là ngày giỗ của ba  Lâm Ngữ Tịch.
Cứ mỗi năm đến dịp sinh nhật , cô  sẽ  buồn bã bi thương khiến ba  và  trai  đau lòng mà  phiên  an ủi cô .
Bình luận của bạn là động lực của mình
Hôm , lúc  xuống lầu, họ đang dịu dàng dỗ dành Lâm Ngữ Tịch.
Nhìn thấy , họ mới chợt nhớ  điều gì đó: “Nguyệt Nguyệt, hôm qua bỏ lỡ sinh nhật của con,  sẽ đền bù cho con. Con đừng giận nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tam-nam-cho-mot-loi-tu-biet/chuong-2.html.]
  khẽ: “Không .”
Dù  đây cũng chẳng   duy nhất. Bây giờ bà vẫn còn chút áy náy, chờ thêm vài  nữa, tất cả đều sẽ quen thôi.
Kiếp ,  chờ họ suốt cả một đêm,  thấy họ liền bắt đầu nổi giận, ấm ức    gào.
Ba  giải thích rằng Lâm Ngữ Tịch vì quá bi thương mà tái phát bệnh tim,  cũng  thèm .    bệnh tim là gì,  chỉ  ba  của  vì cô  mà bỏ rơi  ở nhà một .
 ghét cô .
Sự kiên nhẫn của con  là  giới hạn. Họ đang  dốc lòng lo lắng cho Lâm Ngữ Tịch,  gì còn tâm trí dỗ dành .
Thế là họ  nhịn  quở mắng : “Tinh Nguyệt,  con ngang bướng quá  hả?”
Kiếp ,  sẽ  bướng bỉnh nữa, sẽ  khát khao tình yêu rẻ mạt của họ nữa.
Mẹ bước đến ôm lấy , dịu giọng giải thích: “Hôm qua là ngày giỗ của ba  Tịch Tịch, con bé quá đau buồn nên tái phát bệnh tim, cũng may là chúng  kịp thời tìm  con bé.”
“Chị, em xin .” Lâm Ngữ Tịch  bên cạnh rụt rè lên tiếng.
Lâm Triệt Hòa lập tức đau lòng: “Tịch Tịch   cố ý. Nguyệt Nguyệt, em đừng  giận dỗi nữa.”
  dỗi   nên chuyện  cứ thế  qua. Sau đó, những món quà bù đắp mà ba  cho    ném  một góc, chẳng thèm mở  xem dù chỉ một .
 coi Lâm Ngữ Tịch như  khí,  từng  đến cô  một  nào. Ba   rầu thúi ruột,  tìm cách gắn bó chúng  thành đôi chị em tình thương mến thương.
Để giúp chúng  bồi đắp tình cảm, họ sắp xếp cho  và cô  học cùng một lớp.
“Sức khỏe của Tịch Tịch  , con  nhường nhịn em gái.”
“Sức khỏe của nó   là  của con ? Con nợ gì nó ? Tại   bắt con nhường nhịn nó?”  nghiêng đầu hỏi thắc mắc mang trong lòng từ kiếp  đến kiếp ?
Căn phòng chìm  yên tĩnh,   hài lòng  : “Nguyệt Nguyệt, Tịch Tịch  mất  ba , vô cùng đáng thương. Bây giờ chúng  là  một nhà. Người một nhà  đùm bọc lẫn .”
Cô  mất  ba  ruột,  tìm  một đôi ba  nuôi yêu thương .
Còn ba  ruột của  vẫn còn  đời nhưng trái tim họ  nghiêng về đứa con gái nuôi.
Cô  thật sự đáng thương hơn  ?