Khi đạo diễn  thấy Hứa Dung  hóa trang thành trang điểm  chết, mặc   bộ đồ cưới đỏ chót  , mắt ông tối sầm , suýt ngất .
“Sao  là cô!”
Ông chạy xô tới hỏi : “Tân Di ? Cảnh tối nay đáng lẽ  để cô   chứ!”
Hứa Dung liếc  ông lạnh lùng: “Không cần ,  tự đóng thì   ? Đạo diễn Trương,    , chuyện của  và Tân Di... ít nhiều cũng nên kiềm chế một chút,    là cục đất mềm,  bắt nạt hết   đến  khác,  sẽ  nhịn nữa .”
Hứa Dung  xong,  thèm để ý đến ông nữa,     phòng nghỉ bên cạnh.
Lúc  trời  tối hẳn.
Đạo diễn sốt ruột như lửa đốt, ông  liên lạc  với đại sư Tân Di, gọi điện thoại đến hết pin cũng  ai .
Ông liếc  đồng hồ, dặn phó đạo diễn: “Trước khi   , đừng  khai máy.”
“Ngoài , bảo   để ý tình hình của Hứa Dung, nếu  gì   lập tức liên lạc với !”
......
  thấy tiếng của đạo diễn mới  bây giờ  là 11 giờ 30 đêm.
Ông  đặc biệt chạy từ đoàn phim đến khách sạn tìm .
May mà khách sạn ngay bên cạnh trường ,  cách  xa lắm.
Biết   nhốt trong , ông lập tức gọi nhân viên lễ tân khách sạn đến mở cửa giúp .
Vào cái giây phút cửa mở , đạo diễn sốt ruột  .
“Đại sư Tân Di! Đi nhanh lên!”
 túm lấy túi vải nhỏ, vác đống đồ nghề của  lao  khỏi cửa.
“Đi!”
Gấp gáp hết sức, cuối cùng chúng  cũng đến  trường  lúc 12 giờ.
Vừa bước ,  và đạo diễn đều sửng sốt.
Đoàn phim  bắt đầu  .
"Có chuyện gì ?" Đạo diễn chạy đến phía  màn hình, giật phắt tai   đầu của phó đạo diễn, "   là   phép  mà?"
"Cô Hứa Dung nhất định bảo cứ  trực tiếp ." Phó đạo diễn là một đạo diễn nhỏ   nền tảng, lời  càng   trọng lượng.
 ngẩng đầu  sân khấu.
Trong đại sảnh treo đầy lụa đỏ, một cỗ quan tài sơn đỏ  chính giữa.
Trên quan tài  một con gà trống lớn.
Phía  quan tài là bài vị của vị thiếu gia trong kịch bản kết âm  với Giang Nhi.
Lúc  Hứa Dung   trong quan tài, các diễn viên phụ cũng đang  thoại bình thường.
Trông  vẻ   gì bất thường.
 trán  càng nhíu sâu,  cảm nhận  một luồng ma khí nồng nặc đang bốc lên từ chiếc quan tài ...
Đột nhiên, tiếng gà trống gáy nghẹn ngào cắt ngang lời thoại của các diễn viên phụ.
Mọi  kinh hãi ngẩng đầu  .
Chỉ thấy con gà trống  gục  quan tài, đầu gà rơi xuống đất, cổ gà đứt lìa m.á.u đỏ tươi  ngừng chảy  trong quan tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/10-3.html.]
Chiếc quan tài vốn chỉ đậy nửa nắp bỗng nhiên động đậy.
Nó khép chặt , khít  kẽ hở.
"Á!!!"
Từ trong quan tài vang lên tiếng thét của Hứa Dung.
Những diễn viên  vội vàng đẩy nắp quan tài, nhưng dù mấy nam diễn viên hợp sức cũng  lay chuyển .
"Cứu mạng! Cứu mạng! Có  đang bóp cổ !"
Tiếng kêu cứu thảm thiết của Hứa Dung trong khung cảnh như thế  càng thêm rợn .
Nhân viên đoàn phim cũng vội vã chạy về phía .
"Mọi  tránh !"
 đẩy   sang một bên, xông lên phía .
“Tân Di?” Có  nhận  , họ  thấy thế liền lùi  phía ngoài.
Trong quan tài đỏ, khí đen cuồn cuộn,  ngừng rung chuyển.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Các diễn viên và nhân viên hiện trường  từng thấy cảnh tượng như , đều sợ hãi, mặt mày tái nhợt bỏ chạy.
Ánh mắt  dừng , giơ tay vỗ một tấm bùa Trục Quỷ.
Trong khoảnh khắc tấm bùa vàng dán lên quan tài,   thể  rõ một tiếng kêu thét chói tai.
Sau khi làn khí đen dần lắng xuống,  đẩy mạnh nắp quan tài .
Quan tài cũng lật nhào xuống đất, Hứa Dung từ trong đó lồm cồm bò , cô  ôm cổ thở hổn hển.
Sắc mặt  tái xanh,  thấy nếu chậm thêm chút nữa,  lẽ cô   chết .
Mấy nhân viên dạn dĩ vội chạy tới lôi cô  .
 nhíu mày  chiếc quan tài trống rỗng, khí đen tan biến như khói,  một dấu vết.
Đợi một lúc, đạo diễn run rẩy  tới.
“Đại sư... con ma đó bắt  ?”
“Chưa bắt .” Ánh mắt  quét qua    mặt.
”Có thể nó  chạy thoát, cũng  thể...”
“Bị ai đó giấu .”
Hứa Dung nghỉ ngơi một lúc,   tỉnh táo trở .
Vừa mở mắt   thấy , cô  lập tức trợn mắt: “Có  là cô hại  ! Vì  nhốt cô trong khách sạn nên cô dùng thủ đoạn gì để trả thù ?”
 đầy bất lực  cô , đạo diễn vội vã chạy tới giải thích.
Ba câu hai lời  giải thích rõ ràng sự tình.
Cuối cùng, đạo diễn : “Chuyện  đúng là  của , chuyện ma quái  nên giấu cô, đại sư Tân Di cũng chỉ nhận tiền  việc, hiện tại đoàn phim xảy  chuyện,  là  hết cùng  vượt qua khó khăn    tính .”
“Muốn vượt thì  tự mà vượt!” Hứa Dung đẩy ông  .
“  rời khỏi cái nơi ma quái  ngay,  cứ đợi giấy triệu tập luật sư của  !”
Có thể thấy, cô  thực sự  tức giận.