Cô   trợ lý đỡ   phía ngoài khu vực, nhưng cánh cổng lớn ngoài đó  đóng chặt, dù cô  dùng hết sức cũng  mở .
"Đây là chuyện gì ?!" Cô   hoảng  sợ, ngoảnh  liếc , ánh mắt dừng   , "Cô! Mau tới mở cửa !"
 nhún vai: "Không mở , con ma  ít nhất  trăm năm tuổi luyện, nơi   hình thành một vùng quỷ dịch, trừ khi diệt  con ma, bằng  tất cả chúng  đều  thoát  ."
"Vậy thì cô mau diệt nó !"
Hứa Dung  nhịn  thét lên, " thật sự  phát điên , thật đen đủi mới gặp  đám  vô trách nhiệm như các !"
Cô   mất kiểm soát cảm xúc, bắt đầu tấn công  chừa một ai.
Đặt   góc  của cô ,  cũng  thể hiểu .
Một ngôi  lớn quen sống trong nhung lụa, đúng là  từng trải qua chuyện như thế .
 trấn an cô : "Muốn diệt ma,  tiên  tìm  nó, nó  đến thì nhất định sẽ  bỏ cuộc cho đến khi đạt  mục đích, mà mục tiêu của nó, từ đầu đến cuối đều là cô."
"Vì , cô Hứa,  cần cô hợp tác với ."
"?" Hứa Dung nhíu mày.
"Cô đừng đổ trách nhiệm lên  , liên quan gì đến ? Chắc chắn là ai trong  các   trêu chọc thứ ô uế! Ai  mang nó đến, mau tự thừa nhận ..."
Lời cô   dứt, chỉ thấy trợ lý nhỏ bên cạnh cô  sợ hãi lùi  một bước, những nhân viên khác cũng đều kinh hãi  cô.
Hứa Dung  định , liền cảm thấy một đôi bàn tay băng giá bịt lấy miệng và mũi cô .
Cô  trợn mắt  , ánh mắt  còn vẻ kiêu ngạo, chỉ  là sợ hãi.
  đám khói đen bốc lên  lưng cô , nhanh chóng rút kiếm gỗ đào trong túi xông lên.
 chỉ đ.â.m trúng nó một phát, đám khói đen liền bò dọc cột lên xà nhà   đầu , khi  ngẩng đầu lên, nó  biến mất  dấu vết.
Chạy nhanh thật...
Hứa Dung lúc  mới phản ứng , lập tức  òa lên: "Đây là cái thứ quỷ quái gì !"
 thu kiếm gỗ đào: "   , con ma  nhắm  cô mà đến, vì  cô Hứa, bây giờ  thể hợp tác với  ?"
Hứa Dung  ngày tháng năm sinh cho ,  bấm ngón tay tính toán, sững sờ.
"Tổ tiên cô  nghề gì?"
Hứa Dung: "Làm kinh doanh,     khoác, tổ tiên   từng nghèo."
Cô   chút đắc ý.
Các nhân viên xung quanh thì thầm: “Thảo nào  đồn cô  trong giới giải trí nếu  cố gắng thì  về nhà kế thừa gia sản...”
“Hóa  tin đồn đều là thật .”
“Quê gốc của cô ở ?”   hỏi cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/10-4.html.]
Hứa Dung: “Tây Lâm.”
“Tây Lâm?”   nhíu mày.
Cách đây  lâu cũng  một  Tây Lâm  ma ám tìm đến Huyền Thanh Quan cầu cứu, lúc đó là sư  của  , tiếc là khi chạy đến nơi,  đó  gặp tai nạn xe mà chết.
Vụ tai nạn đó chắc chắn   là tai nạn đơn thuần, chín phần mười là do ma quỷ gây .
Sư   tìm hiểu bát tự của  đó,  cũng liếc qua.
Thần kỳ là, bây giờ nhớ  kỹ, bát tự của  đó và bát tự của Hứa Dung  một  điểm tương đồng.
Đời đời kiếp kiếp đều giàu , nhưng từ khi sinh   mang theo nghiệp chướng, tổ tiên tám chín phần mười là từng hại qua mạng .
Đang suy nghĩ thì  thấy một nhân viên lẩm bẩm: “Tây Lâm? Trùng hợp thế...”
 sửng sốt,  đầu   : “Anh  gì? Trùng hợp thế nào?”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Ánh mắt   cũng đổ dồn về phía  .
Người đó giật : “Hả?    gì, chỉ là cảm thấy  trùng hợp, nguyên mẫu nhân vật nữ chính Khương Nhi trong phim chúng  hình như cũng là  Tây Lâm.”
“Còn  nguyên mẫu?”  suy nghĩ một chút,  hỏi:”Biên kịch ?   chút việc  hỏi  .”
Biên kịch Trần An nhanh chóng  đẩy  phía ,   là một  trai đeo kính, trông trắng trẻo sạch sẽ.
Anh  thừa nhận Khương Nhi  nguyên mẫu,  rằng câu chuyện   sáng tác  sự gợi ý của một  bạn.
“Lúc đó   kể cho   câu chuyện về quê hương   xong,   hứng thú.” Trần An 
“Sau đó   dành ba tháng để sáng tác kịch bản "Tân Nương" .”
Vậy thì đúng là trùng hợp quá...
 suy nghĩ một chút,  hỏi: "Vậy  bạn đó của    nhà nào  mua Khương Nhi   và  khi Khương Nhi c.h.ế.t  mua t.h.i t.h.ể nó để kết minh hôn họ gì ?"
Trần An trầm ngâm một lúc: "Anh    với , hình như là họ Trương và họ Hứa."
Lời  dứt, ánh mắt   tại hiện trường đều đổ dồn về phía Hứa Dung.
Ngay cả họ cũng nhận  sự bất thường.
Hứa Dung  chút hoảng hốt: "Nhìn   gì?
"Họ Hứa nhiều như , chỉ là trùng hợp thôi."
 nhiều trùng hợp như  dồn , thì  còn là trùng hợp nữa.
 sắp xếp  từ ngữ: "Nếu   đoán sai, ác quỷ  chắc chắn  liên quan đến Khương Nhi, nếu cô thực sự là hậu duệ của gia tộc họ Hứa Tây Lâm, thì   thể Khương Nhi là tìm đến trả thù cô."
Lời    , mấy  đang  cạnh Hứa Dung cũng đồng loạt tản .
Họ tránh xa cô , sợ vạ lây.
Hứa Dung  sợ  tức, nửa lúc  thốt nên lời.