là Tân Di, một đạo sĩ.  
 ,  nhầm , là một đạo sĩ,   quản lý ký túc xá.  
Một tháng , một tòa ký túc xá nữ của Đại học Bắc Lâm liên tục xảy  những chuyện kỳ lạ.  
Có   thấy tiếng  nửa đêm trong nhà vệ sinh công cộng  tầng cao nhất, nhưng khi bước  thì chẳng  ai.  
Cũng    thấy tiếng trẻ con đùa nghịch trong hành lang lúc tờ mờ sáng.  
Cô quản lý ký túc xá lên kiểm tra, nhưng khi trời sáng thì  phát hiện  bất tỉnh trong  thang gác,  mặt in hằn một vết tay trẻ con.  
Nhà trường  phong tỏa thông tin, lấy lý do sửa chữa ký túc xá để chuyển tạm thời các nữ sinh của tòa nhà đó đến nơi khác.  
 một tòa ký túc xá lớn như   thể bỏ  .  
Vì , nhà trường quyết định cho một  nam sinh tràn đầy sinh lực, dương khí thịnh vượng  ở để trấn áp âm khí.  
Với lý do đó, nhóm nam sinh thể dục thể thao đó  chuyển đến tòa ký túc xá .  
 nhà trường vẫn  yên tâm, nên  bí mật cử một lãnh đạo đến Huyền Thanh Quán nhiều , mời  đến trường với mức lương cao để  quản lý ký túc xá.  
Bề ngoài là quản lý ký túc xá, nhưng thực tế mỗi đêm  đều  lên tầng cao nhất của ký túc xá để  lễ trấn quỷ.  
Mấy con quỷ    từng tiếp xúc .  
Có một nữ sinh mặc đồ đỏ nhảy lầu chết,  c.h.ế.t gần mười năm, oán khí cực sâu.  
Có một nữ quỷ oán và linh hồn trẻ sơ sinh c.h.ế.t vì khó sinh trong nhà vệ sinh ký túc xá, cuối cùng thành một  hai con. 
Còn  một nữ sinh c.h.ế.t đột tử  đêm  kỳ thi  khi thức khuya học bài, vì quá ám ảnh nên mãi  siêu thoát. 
Để đưa họ   ,  cần  lễ  sân thượng liên tục trong một tháng.  
Bây giờ thì  , tối nay e là    nữa.  
Đám quỷ  an phận ,  sắp xuất hiện .  
"Anh Tống! Chiêu của  thật tuyệt! Hahahaha, em  thấy con đó  thuận mắt từ lâu !"  
" , bình thường còn chẳng thèm  thẳng chúng ,  Tống  đây tặng hoa cho cô  vì thấy cô  xinh , kết quả  lâu  hoa  ném  thùng rác, là thứ gì ?"  
Tống Huy là một tiểu gia đình giàu , phó viện trưởng học viện thể thao là chú ruột của , bình thường  quen thói hống hách.  
Vừa chuyển đến ký túc xá mới, ban đầu   thích môi trường ký túc xá nên định chuyển  ngoài ở, nhưng  để mắt đến cô quản lý ký túc xá trẻ  mới đến.  
Vốn tưởng  thể thuận lợi tán tỉnh ,  ngờ  từ chối nhiều .  
Điều  khiến  cảm thấy  khó chịu.  
Tống Huy  khẩy: "Cô  là cái gì chứ? Đồ   lời cứ đe dọa nhiều là sẽ  lời thôi, tối nay cứ để cô  ở trong phòng dụng cụ đó , nhốt một đêm, xem cô  còn dám chống   ."  
Mấy   ,  đểu.  
"Anh Tống, tối nay còn  bar chơi ?"  
Tống Huy vươn vai: "Thôi,  mệt, chúng  tổ chức đánh bài ."  
"Được."    
"Chúng  đến chỗ Trương Thần, bạn cùng phòng nó  , chỗ rộng."  
Mấy  nhanh chóng thống nhất, cầm vài bộ bài   lên lầu.  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/12-2.html.]
Tống Huy vòng vai khoác cổ  bên cạnh, bỗng cảm thấy  đó run lên.  
"Sao thế?"  
"Anh Tống..."  đó xoa xoa cánh tay: "Anh  thấy tầng   lạnh ?"  
Tống Huy  to: "Mày thận hư đấy ?"  
"Đậu,  gì !"  
Mấy  ồn ào  đến phòng 806.  
"Trương Thần! Mở cửa, bọn tao đến đánh bài với mày đây!"  
Họ gõ cửa mấy , bên trong mới  động tĩnh.  
Trương Thần mở cửa,   đầu  thẳng , bước chân  vững.  
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Nó  xuống bàn học, cầm bút  gì đó, miệng lẩm bẩm: "Không kịp ,  kịp ,   thi đậu, nhất định  thi đậu."  
Mấy nam sinh  ở cửa  .  
Trương Thần vốn là đứa ghét học nhất trong nhóm, thường xuyên trốn học nhất.  
Hôm nay nó đang  cái trò gì ?  
Tống Huy nhíu mày: "Bị điên ? Đột nhiên học hành?"  
Trương Thần như   thấy,  cắm đầu  sách. 
Tống Huy vốn định  , nhưng bỗng buồn tiểu.  
"Đậu."   
Hắn   hướng về nhà vệ sinh.  
"Tao  tiểu , chúng mày mau kéo nó về bình thường , đừng  mất hứng."  
Nói xong,   tháo dây lưng quần   về phía nhà vệ sinh.  
Ánh đèn trắng xám trong nhà vệ sinh chập chờn, Tống Huy  quen với điều .  
Tòa ký túc xá    là mới, nên  đó cũng  vài vấn đề.  
Hắn  hát vu vơ  giải quyết nỗi buồn.  
Không lâu ,   thư thái.  
 mãi đến khi  kéo quần lên, mới chợt nhận   gì đó  .  
Tại  tiếng nước vẫn  dừng ?!  
Toàn  cứng đờ, nổi da gà khắp .  
Tống Huy trợn mắt  về phía bên .  
Chỉ thấy một đứa trẻ mới hai ba tuổi,   trần truồng, da dẻ trắng bệch.  
Đứa trẻ   xa ,   tiểu  ngẩng đầu  với .  
Đôi môi đỏ thẫm, tròng mắt đen kịt bao trùm cả hốc mắt,  thấy chút lòng trắng nào.  
Tống Huy chớp mắt, đứa trẻ lập tức dịch chuyển đến bên cạnh .  
Nghiêng đầu  : "Anh là bố của con ?"