Với tay lấy ly giấy rót một ít nước từ máy lọc nước,   đưa cho .
“Cô bé, uống nước  .”
 nhận lấy: “Cảm ơn.”
Bà  mỉm  dịu dàng  ,   căn phòng nhỏ.
Có lẽ đó là lòng  bà  thể hiện,  lẽ trong tiềm thức  nghĩ   thoát khỏi nguy hiểm,   trong cửa hàng nhỏ , cơ thể và tâm trí  chút thoải mái.
Vừa thư giản,  chút mệt mỏi đến với .
 cũng cảm thấy ngày càng khát nước.
  xuống nước ấm trong tay , chịu  nổi uống một ngụm.
Ý thức dần rơi  trạng thái buồn ngủ.
Khung cảnh  mắt  bắt đầu trở nên mờ ảo.
Cuối cùng,   thấy bà  đó bước  từ căn phòng nhỏ.
Một tay cầm điếu thuốc, một tay cầm điện thoại và đang  chuyện với ai đó.
“Người đang ở chỗ , ông nhanh chóng kêu tiểu Hạo đến đón nó .”
“Lão Ngô ,   em  với chị, tiên nhân sống  mất  , em thật sự vô dụng.”
Bà  liếc  .
Ánh mắt  còn hiền lành như  nữa, chỉ còn sự khinh thường và thiếu kiên nhẫn.
Trong mắt bà ,  là một con cừu non đang chờ  thịt.
 mở miệng, chỉ  thể phát  một chút âm thanh  rõ ràng trong cổ họng.
Bà  lấy một bình xịt tuwg ngăn kéo bàn, xịt  mặt .
Ba giây , thế giới chìm  bóng tối.
..................
  đánh thức bởi một làn nước lạnh.
 cử động đôi chân cứng ngắc của ,   thấy tiếng dây xích va  .
Từ từ mở mắt, ở đây ánh sáng mờ mờ.
Xung quanh là những dụng cụ  nông lộn xộn.
Có những con chuột đang bò từ từ trong góc.
Một đôi giày xuất hiện trong tầm mắt,  ngẩng  , là Ngô Hạo.
Hắn quỳ xuống  , túm tóc  buộc   ngẩng cổ lên.
“Chạy ,   cô  chạy ? Sao bây giờ  chạy nữa?”
Hắn    lộ  móng vuốt của quỷ, đối với   thèm che  ác ý của  nữa.
“Nếu như cửa hàng tiện lợi đó   của bà cô của   chủ, thì cô thật sự chạy thoát .”
“Ngày mốt là đám cưới của  và Châu Châu, cô yên tâm, cô nhất định sẽ chứng kiến hạnh phúc của chúng  bằng đôi mắt của .”
Hắn vỗ nhẹ  mặt ,  khẩy và bước  ngoài.
Cánh cửa gỗ đóng ,  bất lực ngã xuống đất.
Họ sợ  sẽ bỏ trốn  nữa, đưa thuốc cho , bây giờ   còn sức để  lên.
Ánh sáng duy nhất trong phòng là từ một cửa sổ nhỏ.
  cửa sổ đó, chỉ  thể cầu nguyện trong tâm,  cầu nguyện chủ phòng tên Tân Di  thể sớm đến cứu .....
Lúc chạng vạng tối Châu Châu  tới.
Cậu    chuyện, chỉ bước tới chỗ  một cách vô cảm, cho  một ít nước.
Sau khi uống nước xong,    ,   với đôi mắt đầy thất vọng.
“Nana, tại      lời?”
 trừng mắt  cô : “Nghe lời? Ngoan ngoãn  lời đợi mấy  g.i.ế.c c.h.ế.t  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/db1-5.html.]
Châu Châu  vẻ bối rối: “Chúng  ở đây là để giúp .”
“Giúp ?”
“ .” Châu Châu sờ mặt của : “Nana, tính cách  lầm lì,  mồ côi, ngoại trừ ,   ai thích ,  sống trong thế giới   đau đớn ?”
“ để bạn là tiên nhân sống,   mỗi ngày  đều thờ cúng , trang điểm thật  cho , cúng   thể ở bên  mãi mãi.”
“Nana, điều     ?”
   , vẻ mặt phức tạp.
Đồ điên.
Mọi  trong làng  đều điên hết .
  nghĩ đến điều gì đó,   cứng đờ tại chỗ.
 hỏi Châu Châu: “Ngay từ đầu  tiếp cận ,   chính là biến  thành tiên nhân sống gì đó ?”
Châu Châu “Ha” một tiếng: “Bị  phát hiện .”
Cậu  mỉm  với : “Cậu thực sự  thích hợp.”
“Không ba  ,   ràng buộc,  chỉ tùy tiện  với  một chút,  liền cảm động đến , đem  bộ chân tình của  tặng cho .”
Lời  của   hết   đến  khác như đ.â.m  tim .
 ngơ ngác   .
Mở miệng định  gì đó, nhưng cuối cùng chẳng  gì cả.
Châu Châu  chút hoài nghi: “ tưởng  sẽ cầu xin sự thương xót từ  chứ, để  tha cho .”
 mỉm : “Hữu dụng ?”
Châu Châu cũng : “Không  nha.”
   chuyện với   nữa.
Châu Châu cảm tháy nhạt nhẽo, một lúc    rời .
Đang định đóng cửa,   khựng .
“Hôm nay nửa đêm, chúng  sẽ tiễn  lên đường.”
Cậu  .
Qúa trình chờ c.h.ế.t trôi qua nhanh chóng.
Gần như chỉ trong chớp mắt,   bịt mắt và đưa  khỏi phòng.
  đưa tới một bệ đá.
Bịt mắt   gỡ.
Lúc   mới phát hiện  chỗ  đang ở là một nơi giống như bàn thờ.
Ngô gia và Châu Châu đều ở  bàn thờ.
Gần  nhất, đó là một ông già mặc quần áo kỳ lạ.
Một tay cầm điếu thuốc lá, một tay cầm bút lông.
Dưới cái  của  , ông  từ từ bước đến chỗ .
Có mấy  lên bệ đá đẩy  xuống đất,  vùng vẫy một cách tuyệt vọng, nhưng vô ích.
Miệng  chặn,   thể tạo  bất kì âm thanh nào.
Trăng đêm nay tròn,  sáng, sáng đến mức  cần bật đèn, cũng  thể  rõ khuôn mặt của những  .
Ông già dừng   mặt , bỏ điếu thuốc  thắt lưng.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Đưa tay vuốt ngực, nhắm mắt   một câu thần chú kỳ lạ.
Những  xung quanh trông  vẻ trang trọng.
Chắc bọn họ đang tổ chức một nghi lễ nào đó.
Một phút , ông già mở mắt. đưa tay cầm câu bút lông, nhúng  cái bát  chất lỏng màu đỏ.
Đè  xuống xé rách ống tay áo và ông quần của , da thịt  lô  ngoài.