ghét Tống Cảnh Dương cho nên cũng ghét đứa con gái vàng ngọc của ông  y như .
Cho dù cô   bao giờ đắc tội với .
Ở trường học chúng   từng  chuyện với  câu nào, khi    giảng viên  đổi ký túc xá cho  sang ở chung với Tống Tiếu, phản ứng đầu tiên của  chính là  dọn về phòng cũ.
 thà  đối mặt với một trăm Trương Giai Giai cũng   đối mặt với một Tống Tiếu.
Chu Tẫn  sai , từ xưa đến nay   bao giờ là một  .
Nội tâm đê hèn khiến  kéo Chu Tẫn đang  ngủ  sô pha  ngoài.
Không  Tống Tiếu  gọi   cắt bánh kem ? Lúc  tìm thấy   nhất định cô  sẽ  thất vọng.
   giấu giếm những điều  với Chu Tẫn, cho nên  bình thản   hết thảy  thứ  mặt .
Quả nhiên Chu Tẫn  mắng một tiếng: "Vãi!"
"Vậy nên em lừa   đây   vì em thích ,    yêu ?"
Khóe miệng  co quắp: "Em trai nghĩ nhiều quá ,  với    thể, chúng  cùng lắm là bạn bè thôi."
"Tại ?"
Chu Tẫn  nhạt  : "Lại là vì    cùng một thế giới? Hôm nay em  rõ ràng cho ,  là  ở thế giới nào?"
Niên thiếu   trải qua quá nhiều nhấp nhô thì suy nghĩ sẽ luôn trưởng thành hơn  bình thường.
Tỷ như , cũng tỷ như Chu Tẫn.
Rõ ràng chỉ là một thiếu niên nhưng trong mắt     nhiều thứ, đôi lúc khiến    kháng cự nổi.
  sớm , Phó Lôi  thể yên tâm giao cả một khu Kim Cương lớn như thế cho  trông giữ, thì    thể là một thiếu niên bình thường .
  đúng thật chỉ là một thiếu niên.
Khi  Chu Tẫn thông minh, kiệt ngạo, tự phụ nhưng cũng  mâu thuẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-nhien/c21.html.]
Đối với   thích  sẽ giả vờ trấn định, vành tai ửng hồng.
Dù  cự tuyệt thì thái độ vẫn  cố chấp, vẻ mặt hiện rõ vẻ  phục.
Trên cầu vắng lặng  bóng , chợt  đột nhiên bước tới khiến  sợ hết hồn.
Sau đó gã trai dáng  cao dỏng  vươn tay vòng    thành lan can,  cúi đầu  , trong  cách gần trong gang tấc   thấy sự yếu ớt lập lòe nơi đáy mắt .
Cơ thể  tựa  vòng bảo hộ của cây cầu,  tự chủ  mà trượt xuống : "Chu Tẫn,  định  gì , đừng quậy nữa."
Anh nở nụ ,  trượt  xuống thì  cũng cúi  xuống theo  nhường một tấc, vẻ mặt   lạnh lùng.
 nuốt nước miếng một cái, trong lòng run cầm cập.
Một giây  đó  xách  lên, giữ   giữa vòng bảo hộ và vòng tay   nghiêng đầu  : "Chị ,  cực kỳ ghét lúc chị  chúng     cùng một thế giới đấy. Đường   là   thể tự chọn ? Nếu  thể  cũng   một gia đình đầy đủ,  một xuất   ,  thể  học trường đại học danh tiếng như mấy . Nếu  thể lựa chọn ai mà nguyện ý sống một cuộc đời như thế  chứ?"
"Em  em   là  , nhưng thực   cũng     gì . Ngay  đầu tiên em   những lời đó thì trong lòng   xuất hiện ý nghĩ  bóp nát em đấy, em  ?"
Sắc mặt   trắng,  chằm chằm  : "Chu Tẫn,  lẽ  hiểu lầm .    ý gì khác,  lẽ  cảm thấy   với  mấy câu đó  ý nghĩa gì khác ?"
Anh nhếch miệng, nở nụ  sâu xa: "Em  xem?"
"Vậy nhất định là  hiểu lầm .  là gia đình đơn , cũng chẳng  xuất    gì, so với  thì   hơn bao nhiêu ."
 bình tĩnh  khẽ: "  chúng   cùng một thế giới, là bởi vì cách sống của chúng  quá khác .  sống nương tựa với  , từ nhỏ   thật thà yên phận, cuộc sống của chúng  là một cuộc sống bình phàm  định,   hiểu ?"
"Không hiểu."
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Anh nhướng mày, thế mà còn giơ tay bẹo má : "Chị , chị đừng   mấy thứ vô dụng  với . Lần nay là chị trêu chọc  ,    là đừng  đùa   mà."
"Với  hình như chị  hiểu lầm gì với  thì ,  cũng  sống bình phàm  định,  từng  chuyện đốt nhà cướp của gì cả. Chị  thể  hiểu rõ gì mà  dán cái mác đó cho  ."
"Cho nên đừng  mấy thứ vô dụng  nữa, hẹn hò với  . Chị  hẹn hò với  thì   tìm Tống Tiếu bây giờ."
Quả nhiên, lưu manh thành tánh.