Mặc dù nước Hồ Cảnh Quan  phá hủy hầu hết các bằng chứng vi lượng   Triệu Hồng, nhưng một lượng nhỏ sợi vật chất còn sót  trong móng tay cô  vẫn  xác định là khớp với chiếc áo  của Độc Nhãn.
Bằng chứng thép  xuất hiện,   Độc Nhãn  thể chối cãi  nữa, chỉ đành thừa nhận hành vi phạm tội của .
 ở cuối buổi thẩm vấn, khi  hỏi    về động cơ g.i.ế.c ,    đột nhiên  với  một câu  lạ.
“ thừa nhận là   g.i.ế.c Triệu Hồng, nhưng  đoán  đúng , lý do  g.i.ế.c cô    vì con mắt của .”
Trong trường hợp chuỗi bằng chứng  chặt chẽ, bất kể Độc Nhãn   gì  tầng động cơ phạm tội, điều  cũng sẽ  ảnh hưởng đến phán quyết của vụ án.
  Độc Nhãn với vẻ mặt u ám,   bất chợt nảy sinh một dự cảm chẳng lành.
 dù   hỏi gặng thế nào,   cũng  trả lời nữa, mà chỉ   bằng ánh mắt khinh bỉ, cứ như thể suy đoán động cơ g.i.ế.c  mà  đưa  trong tai   thật sự quá trẻ con.
Phản ứng kỳ lạ của Độc Nhãn  khiến  cảnh giác, nhưng Tiền Hạo bên    hề   gì về chuyện ,  đành  tìm Hoàng Lệ một  nữa.
 ai ngờ Hoàng Lệ  xong lời , vẻ mặt cô   trở nên  khó chịu, mãi mới thốt   một câu: “Độc Nhãn là một quái thai, đầu óc    tỉnh táo, chị Hồng ghét nhất  …”
  dám tin mở to mắt, một suy đoán đáng sợ đột nhiên hình thành trong đầu.
Hoàng Lệ  sắc mặt  đột nhiên  đổi, do dự một chút  vẫn tiếp tục : “Cái tên mù c.h.ế.t tiệt   tâm thần,  khác càng hành hạ  ,    càng  ơn. Rõ ràng là đứa trẻ  bắt cóc giống như chúng ,  mà    cứ   tay sai cho bọn buôn  đó, còn cho rằng bọn họ là  .”
Trong vụ án mạng của Triệu Hồng, bản phác thảo hồ sơ tội phạm của  về hung thủ, ban đầu quả thật xoay quanh cụm từ “tâm thần bất ”.
Thông qua thủ đoạn gây án cực đoan đó,   nghĩ đối phương là một   tâm lý  định, và đây cũng là lý do A Lại  nghi ngờ đầu tiên.
 khi Tiền Hạo và Độc Nhãn  bắt, tất cả  , bao gồm cả , dường như đều vô thức bỏ qua vấn đề .
Tiền Hạo là kẻ phạm tội bộc phát  sự kích động của cảm xúc, tính cách   trầm tính ít , nhưng bản chất  hề điên loạn.
Người thực sự bất thường vẫn luôn là Độc Nhãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-phe-sinh-linh/chuong-10.html.]
 ngoài  phản bác vô cớ , Độc Nhãn  bao giờ biện minh cho hành vi phạm tội của ,   vẫn luôn  im lặng. Không hề hối hận vì  g.i.ế.c Triệu Hồng, cũng  quan tâm đến phán quyết đang chờ đợi .
Đây tuyệt đối   là trạng thái tâm lý mà một  bình thường nên .
“Độc Nhãn   là một kẻ ăn xin bình thường,   và Triệu Hồng, cũng  liên quan đến băng nhóm buôn  đó ?”
Hoàng Lệ cụp mắt xuống, vô lực gật đầu.
Cô   với  rằng, Độc Nhãn thực  là   băng nhóm buôn  phái đến để giám sát Triệu Hồng, hai   mối quan hệ kìm kẹp và giám sát lẫn .   nhiều   chuyện , cô  cũng chỉ tình cờ phát hiện  sự khuất tất .
Tuy nhiên, khác với Triệu Hồng vẫn còn giữ một chút lương tri cuối cùng, Độc Nhãn là một  thực sự   ép đến điên loạn.
Anh  dường như  mắc “Hội chứng Stockholm”.
Đối với băng nhóm tội phạm  bắt cóc ,    những  căm ghét mà ngược  còn nảy sinh sự phụ thuộc và lòng  ơn đối với những kẻ đó.
Để thể hiện lòng trung thành với bọn buôn , Độc Nhãn thậm chí còn tự tay chọc mù mắt . Và chính hành động điên rồ   khiến    lão đại của băng nhóm buôn  để mắt, nhanh chóng   địa vị ngang bằng với Triệu Hồng.
“Cái tên mù c.h.ế.t tiệt đó   ưa , vì chị Hồng    tay với , hai  họ  cãi   nhiều  vì chuyện . Vì , hôm xảy  chuyện,  cứ nghĩ họ cũng chỉ cãi vã thôi.”
“  quên mất rằng bây giờ tên mù đó   còn e ngại gì nữa,  khi lão đại  bắt,   tuyệt đối  dám  tay với chị Hồng…”
Nửa  câu  của Hoàng Lệ  thu hút sự chú ý của ,  hỏi cô   mà Độc Nhãn e ngại    chính là lão đại của băng nhóm buôn  ? Người  tên là gì, hoặc  đặc điểm ngoại hình nào?
Kết quả Hoàng Lệ cúi đầu suy nghĩ  lâu, mới  mấy chắc chắn : “ chỉ gặp  đó một ,   rõ   tên gì.  chỉ    giống như một hòa thượng, là một tên đầu trọc.”
Chết tiệt!
 vô thức buông  một câu chửi thề.