Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 125: Thế giới cực hàn (30)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-30 03:18:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thư Nhiễm và đang đắm trong niềm vui đoàn tụ, tiếng hét liền sang Dương Thiên Thiên, thấy cô trợn tròn mắt thì lập tức xuống theo ánh mắt đó.

Không thì thôi, cả đám đều sững sờ.

Trên nền tuyết trắng xóa, từ lúc nào loang một vũng m.á.u đỏ tươi.

Hai tay Dương Kiến Thành ôm bụng, tay nắm một con d.a.o gọt hoa quả, mũi d.a.o cắm sâu bụng, m.á.u chính từ đó tuôn .

Dương Thiên Thiên và Dương Chi Hằng đồng thời lao tới bịt vết thương.

Triệu Thư Nhiễm lập tức xe lấy hộp cứu thương.

“Đừng phí sức nữa.” Đến lúc , Dương Kiến Thành dường như điều khiển cơ mặt, khóe môi nhếch lên, cố nặn một nụ , an ủi đôi con trai con gái mặt.

Tuy ông chỉ nhớ Dương Chi Hằng là con trai , nhưng hai ngày qua Dương Thiên Thiên chăm sóc ông chu đáo, đôi mắt giống hệt vợ ông, khiến ông tin cô bé chính là con gái .

“Bố gặp các con … Các con ngoan, hai em giúp đỡ , sống thật , thật …”

“Bố, bố đừng , chúng con mất , bố đừng rời xa chúng con nữa ?” Dương Thiên Thiên quỳ bên ông, van xin t.h.ả.m thiết, nước mắt rơi từng giọt lớn xuống tuyết, hóa thành những bông hoa băng.

“Con ngoan, đừng …” Dương Kiến Thành đau đến mức vài chữ thở dốc, “Không thì lát nữa nước mũi đóng băng, sẽ… sẽ khó chịu lắm.”

Dương Thiên Thiên dừng .

Triệu Thư Nhiễm cầm hộp cứu thương quỳ xuống bên cạnh, đưa tay định xử lý vết thương cho ông, nhưng Dương Kiến Thành giữ chặt con dao, nhất quyết buông.

“Đừng vì bố mà lãng phí sức lực và t.h.u.ố.c men.”

“Các con… sống thật .”

Nói xong, ông đột ngột rút mạnh con d.a.o trong bụng, đ.â.m một bên bụng khác.

Tốc độ nhanh đến mức kịp phản ứng.

Ông vốn hứng tuyết, cơ thể cực kỳ suy yếu, giờ tự đ.â.m hai nhát, một lòng cầu c.h.ế.t, dù thần tiên cũng khó cứu nổi.

“Chi Hằng, chăm sóc em gái con cho .”

Để câu , mặt Dương Kiến Thành chậm rãi hiện lên một nụ .

Vợ ơi, em chậm một chút, đến với em đây.

Nhìn mặt đất ngừng thở, Dương Thiên Thiên gào t.h.ả.m thiết.

Dương Chi Hằng nắm chặt hai nắm đấm, cố kìm nén cảm xúc, nhưng đôi mắt đỏ hoe và gân xanh nổi đầy trán bán .

Triệu Thư Nhiễm lưng lau nước mắt, về phía , bà lập tức ôm lấy cô, hai con lặng lẽ rơi lệ.

Triệu Văn Hưng bước tới vỗ vai Dương Chi Hằng.

Chu Nhược Tình khập khiễng đến bên Dương Thiên Thiên, ôm cô lòng.

Nỗi bi thương lan khắp cánh đồng tuyết…

Một lúc , Dương Chi Hằng dậy, cùng Triệu Văn Hưng thu dọn t.h.i t.h.ể bố, định đào một hố tuyết chôn cất thì đột nhiên thấy một tràng tiếng bước chân.

Mấy , đều dừng tay, cảnh giác về phía phát âm thanh.

Chẳng bao lâu , một đám nông dân cầm cuốc xẻng, cào cỏ và đủ loại gậy gộc từ trong rừng lao , ai nấy bước nhanh như bay, chỉ mặc một chiếc áo mỏng.

Là một đám ký sinh thể!

Đếm sơ sơ, lượng hơn mười .

Mấy Dương Chi Hằng lập tức biến sắc. Anh bước lên chắn mặt .

Thấy họ, tên cầm đầu sáng mắt, ha ha: “Ồ, hôm nay thu hoạch đấy, một, hai, ba… sáu!”

“Chúng sắp thêm sáu đồng bọn , còn mau, trói hết cho tao!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-125-the-gioi-cuc-han-30.html.]

Tên cầm đầu hô một tiếng, đám phía đồng thanh đáp , lập tức xông tới, vung công cụ đ.á.n.h về phía họ.

“Nhẹ tay một chút, đừng hỏng bình chứa của đồng bọn mới!”

Vừa trải qua nỗi đau mất , đầu óc còn loạn, đột nhiên đối mặt với đám ký sinh , bọn họ phần luống cuống tay chân .

Dương Chi Hằng và Triệu Thư Nhiễm tuy dùi cui điện nhưng so với xẻng và cào thì quá ngắn, thể gần đám .

Ngược , Chu Nhược Tình lấy gậy gỗ nạng, kéo đ.á.n.h trúng hai tên.

đối mặt với lượng áp đảo, họ đối thủ, nhanh trói sạch.

“Xem kìa. Còn cả một chiếc xe địa hình nữa, hôm nay đúng là bội thu!”

Tên cầm đầu vui vẻ bước tới, định xem chiếc xe địa hình đậu giữa đường, thì đột nhiên...

Vút!

Một mũi tên từ bụi cây cách đó xa lao tới, mang theo khí thế nghiền ép, cắm phập giữa trán .

Tiếng của tắt ngấm, thể ngã vật nền tuyết.

“Ai!”

Đám ký sinh thể một màn giật , mấy cặp mắt điên cuồng quanh, tìm kẻ b.ắ.n lén.

mũi tên cho chúng cơ hội.

Khi chúng đang hoảng loạn khắp nơi, một tiếng xé gió vang lên.

Tên ký sinh thể cạnh Dương Thiên Thiên ngã gục.

“Là ai!!”

Đám ký sinh thể rối loạn, kẻ gần như sụp đổ gào lên.

Giây tiếp theo, tên cạnh Chu Nhược Tình cũng trúng tên, ngã xuống.

Ba tên ký sinh thể ngã xuống chỉ trong chớp mắt.

Lâm Sơ một cành cây cách đó xa, giương cung nỏ, nữa nhắm chuẩn

Cuối cùng cũng tên ký sinh thể phản ứng , gào lên: “Mau, lấy mấy lá chắn!”

Nói xong chính lách trốn lưng Dương Chi Hằng.

Tên đồng bọn chậm một nhịp lập tức một mũi tên xuyên tim, ngã xuống đất.

Có kẻ dẫn đầu, những tên khác lập tức theo.

bên Dương Chi Hằng chỉ sáu , mà ký sinh thể còn đông hơn, đủ để che hết.

Trong lúc chúng tranh giành, Lâm Sơ bình tĩnh b.ắ.n thêm hai phát, hạ thêm hai tên.

Lần còn đúng sáu tên ký sinh thể, chúng nấp lưng sáu Dương Chi Hằng, dùng thể họ che chắn kín mít.

Là chị họ!

Dương Thiên Thiên Chu Nhược Tình bên cạnh, dùng khẩu hình miệng truyền tin.

Không hiểu , trái tim đang đập thình thịch của cô , khi nhận điều , dần dần bình tĩnh .

Những mũi tên liên tiếp tạm dừng, đám ký sinh thể thấy cách hiệu quả, lập tức kéo mấy phía lùi về .

Chỉ cần lùi ngôi nhà bỏ hoang gần đó, chúng sẽ an .

Lâm Sơ tay thì sẽ để chúng cơ hội chạy thoát.

Mười mấy giây , mũi tên xé gió bay tới, từ bên hông đ.â.m xuyên thái dương một tên ký sinh thể.

Loading...