Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 134: Thế giới cực hàn (39)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-01 03:27:38
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, Lâm Sơ kết thúc phần b.ắ.n bia với thành tích 10 phát 8 trúng.

“Chúc mừng, cô qua bộ kiểm tra.” 

Huấn luyện viên Hứa nốt vài chữ sổ, ngẩng lên Lâm Sơ đang chậm rãi bước tới.

“Để giới thiệu. Đây là phó đội trưởng đội an ninh chúng , chị Khương Đàn. Trước cô, chị là cô duy nhất trong đội.”

Đứng cạnh huấn luyện viên Hứa là một phụ nữ cao mét bảy, tóc buộc đuôi ngựa cao, chóp đuôi ngựa còn cao hơn sống mũi của huấn luyện viên Hứa, khiến cả chị trông đặc biệt cao ráo.

Khương Đàn trông ba mươi mốt, ba mươi hai tuổi, mặc đồng phục v màu xanh lam đậm, làn da bánh mật ẩn lớp vải dày vẫn toát cảm giác sức mạnh áp đảo.

“Gọi chị Khương tỷ là .” 

Giọng chị ấm áp, trái ngược với khí thế . Lâm Sơ nở nụ đủ lễ phép, gật đầu: “Vâng, Khương tỷ.”

“Ký túc xá ở chỗ dân thường đang quá tải, đội an ninh khu riêng, hai một phòng. Hiện tại phòng nữ chỉ chị, em theo chị.”

Khương Đàn xong, thấy Lâm Sơ lập tức bước theo mà vẫn , huấn luyện viên Hứa liền gật đầu xác nhận: “Sau cô thuộc quyền quản lý của Khương tỷ. Hồ sơ sẽ gửi lên đăng ký, lát nữa cô thể nhận đồng phục và trang .”

“Cảm ơn huấn luyện viên Hứa.”

Cô là do dẫn tới, câu của coi như chính thức bàn giao. Lâm Sơ yên tâm theo Khương Đàn, rời khỏi khu kiểm tra.

Nghe đoạn đối thoại phía , Khương Đàn nhịn cô thêm một cái.

Trên mặt Lâm Sơ vẫn là nụ chuẩn mực, thừa thiếu.

Thấy hai họ từ trường b.ắ.n , đám đông xem náo nhiệt lập tức nghển cổ.

“Ơ, Khương tỷ đích dẫn luôn, thế là b.ắ.n bia cũng qua ?”

“Chưa chắc, khi chỉ đưa huấn luyện đặc biệt thôi.”

“Mấy ngu , mặt Khương tỷ kìa, đang đấy! Chị hạt giống ! Lần chị thu nhận Hứa Hướng Thần cũng như thế đó!”

“Thật giả? Huấn luyện viên Hứa do Khương tỷ thu nhận á?”

“Thôi đừng linh tinh nữa, lo mà nghĩ xem lát nữa ai đen đủi điều hầu hạ vị tổ tông từ Diên Thành tới kìa…”

Câu thốt , cả đám huấn luyện viên đồng loạt rên rỉ.

Tiếng than trời lập tức át hết chủ đề, mấy tân binh còn đang xếp hàng ngơ ngác hiểu gì.

chỉ mong chia ca luân phiên, ai cũng phần, đừng nhắm tiểu đội chúng mà hành chứ, mới nửa ngày tức c.h.ế.t …”

Mấy câu thì thầm thoát nổi đôi tai Lâm Sơ.

Vị tổ tông từ Diên Thành tới? Nói tiến sĩ Kiều ?

Liên quan trực tiếp đến mục tiêu nhiệm vụ, Lâm Sơ thêm vài câu nữa, đáng tiếc Khương Đàn bước nhanh như gió, chỉ chốc lát đưa cô khỏi khu kiểm tra.

Cánh cửa sắt nặng nề khép lưng, cắt đứt âm thanh.

Khương Đàn dẫn cô đến phòng nhân sự thủ tục nhập đội: tên ghi danh sách chính thức, nhận hai bộ đồng phục và một tấm thẻ công tác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-134-the-gioi-cuc-han-39.html.]

Tiếp theo là quét vân tay với mống mắt.

“Quét vân tay và mống mắt… nghĩa là em thể những khu vực cần xác thực đúng ?”

Lâm Sơ nhớ rõ, lúc huấn luyện viên Hứa đưa cô khu kiểm tra cũng quét mống mắt mở cửa, chỗ đăng ký cũng .

Khương Đàn liếc cô một cái: “Mống mắt và vân tay là giấy thông hành. Mỗi quyền hạn khác , nhân viên hậu cần sẽ căn cứ cấp bậc và nhiệm vụ của em mà mở cửa tương ứng.”

“Ví dụ chị với huấn luyện viên Hứa, gần như trong khu trú ẩn cũng , trừ khu nghiên cứu tuyệt mật và chỗ riêng của lãnh đạo cấp cao.”

“Còn thành viên mới như em thì chỉ nhà ăn, ký túc xá, và các khu công cộng bảo mật.”

Lâm Sơ gật đầu, hỏi tiếp: “Thế khu kiểm tra ?”

“Chỉ huấn luyên viên trở lên mới thôi.” Khương Đàn cô quan tâm cái gì, liền bổ sung: “Huấn luyện viên Hứa với chị, em luyện bắn.”

“Chị sẽ cho mở quyền trường b.ắ.n cho em, mỗi ngày từ sáu đến tám giờ sáng, hai tiếng đồng hồ. Còn là dành cho kiểm tra.”

Hai tiếng mỗi ngày là quá đủ với Lâm Sơ .

Vào khu trú ẩn, tạm thời thể về chỗ ở riêng của , buổi sáng vẫn chỗ luyện tập. Giờ trường b.ắ.n chuyên nghiệp thế, đúng là cầu ước thấy.

“Thế quyền khu trú ẩn thì ?”

“Chỉ khi nhiệm vụ mới theo đội ngoài. Còn tự do . Nếu thật sự việc gấp thì xin phép cấp .”

“Trừ phi… ngoài định về nữa.”

Câu trả lời Lâm Sơ đoán .

Từ lúc quyết định khu trú ẩn nhiệm vụ, cô chuẩn sẵn tâm lý.

Khu trú ẩn chọn hầm tránh b.o.m nguyên t.ử chính vì nhiệt độ lòng đất cao hơn mặt đất nhiều, hệ thống sưởi, ít nhất c.h.ế.t cóng ở âm bảy tám chục độ.

Hơn nữa tuyết rơi trúng đầu.

Chính phủ rõ, dính tuyết là cách tuyết trùng ký sinh. Họ kiểm soát chặt chẽ .

Tuyết bây giờ rơi theo quy luật, thể mạo hiểm.

Nếu tự do , lỡ dính tuyết , để ký sinh thể lọt trong thì đùa .

Chính phủ đây sụp đổ nhanh như , còn nhiều lãnh đạo cấp cao ký sinh, ban hành một loạt mệnh lệnh ngu xuẩn? Lúc đầu , vẫn ngoan ngoãn chấp hành.

Giờ chính phủ căm thù ký sinh thể đến tận xương, tuyệt đối để chúng cơ hội xâm lấn lãnh địa của nữa.

Làm xong thủ tục, Khương Đàn dẫn Lâm Sơ về ký túc xá.

Trên đường qua khu dân thường ở, cảnh tượng khiến Lâm Sơ khỏi giật .

Cả hầm chống b.o.m khổng lồ chia thành hàng nghìn ô nhỏ bằng tấm nhôm hợp kim, mỗi ô chỉ rộng dài chừng hai mét, cao hơn hai mét một chút, đủ che đầu cao.

Trần thì , ai ở thì tự lấy chăn hoặc bạt mang theo mà che tạm.

Không che thì chỉ cần đứa bên cạnh lên ghế lên giường là rõ mồn một nhà , chẳng tí riêng tư nào.

Bên trong mỗi ô trống trơn, đến cái giường cũng , chỉ còn cách trải áo bông ngủ đất.

Loading...