Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 144: Thế giới cực hàn (49)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:23:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Đàn trực ca, Lâm Sơ như thường lệ lấy túi cát tập tạ từ gian , bắt đầu buổi tập đêm.

Xong xuôi, cô dựng lều tắm dã ngoại hôm qua lên, xối sạch lớp mồ hôi, đó thu dọn phòng ký túc như cũ.

Hôm nay ngoài nhiệm vụ đặc biệt, trực thêm cả nửa ngày, cả ngày nay cô chỉ kịp ăn khẩu phần chuẩn của đội an ninh: bánh quy nén với một hộp cơm cơm trộn jambon và dưa chua.

Cô chẳng no chút nào, còn tập bụng rỗng, lúc đói đến mức dày réo ầm ầm.

Cô lấy từ gian một phần cơm trắng, một phần gà xào cung bảo, một bát canh

vịt hầm t.h.u.ố.c bắc, thêm một đĩa sủi cảo nóng hổi.

Mùi thơm ngào ngạt bốc lên, Lâm Sơ hít một thật sâu, cầm đũa chiến luôn.

Trước đây cô cũng ít món, nhưng món nhà, ăn mãi cũng ngán.

Cô chợt nhớ tới cái điện thoại từng thu , trong đó còn lưu cả đống công thức nấu ăn. Đợi lúc rảnh rỗi, cô thể theo công thức thêm vài món mới, đổi vị một chút, ở làng còn thu ít thịt heo với thịt gà vịt.

Vừa ăn vài miếng, dày trống rỗng bắt đầu sức sống, kịp ăn hết bát cơm thì tai cô bắt tiếng bước chân quen thuộc.

Tiếng bước chân ngoài hành lang lúc nào cũng , nhưng chỉ cần tìm , Lâm Sơ sẽ để tâm quá nhiều.

Cô lập tức thu hết đồ ăn bàn gian, lấy bình xịt khử mùi phun vài phát khắp phòng.

Vừa cất bình xịt xong thì tiếng gõ cửa vang lên.

“Lâm Sơ, khuya thế phiền cô …”

Ngoài cửa là Triệu Thư Nhiễm và Dương Chi Hằng.

Lâm Sơ nhớ cuộc chuyện ban nãy với Triệu Thư Nhiễm, cũng đoán phần nào mục đích của hai , liền nghiêng nhường đường: “Ngoài hành lang tiện chuyện, hai .”

Triệu Thư Nhiễm và Dương Chi Hằng lượt bước .

Lâm Sơ kê hai chiếc ghế duy nhất trong phòng cho họ, còn kéo rèm bên giường, lên mép giường.

Vừa xuống, hai hạ giọng thẳng vấn đề.

“Lâm Sơ, lúc nãy cô hỏi tiến sĩ Kiều nào khác , hỏi Chi Hằng. Bên thật sự manh mối khác.”

Lâm Sơ ngẩng mắt Dương Chi Hằng. Khác với vẻ lạc quan của Triệu Thư Nhiễm, chỉ khẽ nhíu mày, cân nhắc một lúc mới mở lời:

cũng chắc thông tin giúp .”

“Cô nghiên cứu sinh học. Một tháng khi cực hàn ập đến, đăng một bài báo về khả năng sinh tồn của sinh vật trong điều kiện lạnh giá. Khoảng nửa tháng , liên lạc với qua mạng.”

“Người đó tự xưng là tiến sĩ Kiều, đưa nhiều góp ý chuyên môn, còn nhắc nhở rằng thời tiết hiện tại bất thường, khả năng sẽ xảy cực hàn cầu, bảo chuẩn vật tư, chú ý theo dõi thời tiết, phòng ngừa chu đáo.”

Triệu Thư Nhiễm ban nãy chỉ chuyển lời Lâm Sơ hỏi cho Dương Chi Hằng, vốn chỉ xác nhận trí nhớ của , ngờ Dương Chi Hằng một câu chuyện như

“Cái giờ từng kể.” Triệu Thư Nhiễm nhíu mày, nhớ một loạt hành vi kỳ lạ của tận thế.

Ví dụ nửa tháng khi băng giá đến, thích mua sắm như Dương Chi Hằng đột nhiên kéo cô mua cả đống áo ấm trái mùa, đặt hàng mạng tích trữ vật tư, gửi một phần về nhà, một phần về căn hộ thuê của hai .

Nhà họ Dương vốn sẵn hệ thống điện năng lượng mặt trời, nổi hứng đòi lắp thêm một bộ cho nhà họ Triệu. Cô từ chối mãi , đành mặc kệ, bố Triệu Văn Hưng còn khen chu đáo…

Nếu cực hàn đến chuyện tuyết trùng ký sinh, lẽ nhờ vật tư Dương Chi Hằng tích trữ từ , cả hai nhà sống khá thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-144-the-gioi-cuc-han-49.html.]

Đáng tiếc… trời chiều lòng .

Trong lúc Triệu Thư Nhiễm đang lục ký ức, Lâm Sơ đang nhấm nháp từng câu từng chữ của Dương Chi Hằng.

Nửa tháng khi cực hàn ập đến tìm , nhắc nhở khả năng sẽ xảy đại nạn…

Cô bất giác liên tưởng đến kiểu “trọng sinh” trong tiểu thuyết. Từ khi hệ thống thần kỳ , Lâm Sơ vốn tin chuyện trọng sinh giờ cũng cảm thấy khả năng.

Ngoài trọng sinh, còn thể là cũng mang hệ thống hoặc bàn tay vàng nào đó, vì nhiệm vụ mới nhắc nhở Dương Chi Hằng.

Dù là trường hợp nào, Lâm Sơ đều cảm thấy cực kỳ khả năng chính là mục tiêu thực sự của cô.

Lâm Sơ: “Lúc đó cô liên lạc với bằng cách nào?”

Dương Chi Hằng lấy từ túi chiếc điện thoại lâu bật nguồn.

“Lúc nãy Thư Nhiễm hỏi chuyện , mượn nguồn điện phòng thí nghiệm sạc một lúc. Đây, đây là mail cô gửi khi đó.”

Lúc đó đối phương liên lạc qua email đăng bài báo của Dương Chi Hằng.

Hộp thư của cài đặt ẩn danh, ngay cả Dương Chi Hằng trả lời cũng cách.

từng nhờ bạn tra địa chỉ IP, địa chỉ ở một tiệm net tại Diên Thành.”

Triệu Thư Nhiễm khẽ nhíu mày: “Vậy tức là tiến sĩ Kiều gửi mail thể chính là vị tiến sĩ Kiều hiện tại?”

Dương Chi Hằng siết chặt điện thoại, chậm rãi lắc đầu.

“Không .”

Lâm Sơ và Triệu Thư Nhiễm , đều ý khác trong hai từ dứt khoát .

Anh dùng từ “ thể”, “ lẽ”, mà trực tiếp phủ định.

“Anh cách xác minh?” Lâm Sơ nhướn mày.

Dương Chi Hằng gật đầu.

“Bài báo của tuy trọng điểm của tổ nghiên cứu, nhưng trong điều kiện cực hàn, vẫn là một hướng nghiên cứu quan trọng của giới sinh vật học.”

“Tối nay cố ý cầm bài báo đó gặp tiến sĩ Kiều.”

“Bà … mắng một trận.”

Biểu cảm mặt Dương Chi Hằng bình tĩnh, nhưng bàn tay nắm điện thoại trắng bệch tố cáo đang kiềm chế thế nào.

“Biểu hiện của bà giống như đầu tiên thấy bài báo của , chỉ phê bình từ đầu đến cuối, còn bảo tập trung, hiện tại lấy nghiên cứu của bà trọng tâm. Nếu để bà phát hiện còn nghiên cứu thứ khác, sẽ để Phùng Soái trừng phạt .”

Triệu Thư Nhiễm đến đây, mặt xám ngoắt, vội túm áo .

“Dương Chi Hằng, đừng chọc bà nữa. Thủ đoạn của bà … chúng chống nổi.”

Dương Chi Hằng nắm lấy tay cô , mím môi .

“Nghĩ đến Thiên Thiên …”

Nghe nhắc đến em gái, sắc mặt cuối cùng cũng dịu .

“Được, hứa với em, sẽ chủ động chọc bà nữa.”

Loading...