Lần ngoài , Lâm Sơ vẫn xếp cùng đội với Hứa Hướng Thần.
Cô vốn tưởng gom tuyết trùng chắc đợi lúc lái xe mới thể lấy, ngờ tình hình còn hơn cô tưởng nhiều.
Cứ mỗi dội nước lên hai sống sót, Lâm Sơ thu một con tuyết trùng. Thậm chí đến lượt cô lái xe, khi vẫn thể tìm thấy hai con ở tai bốn đất.
Phát hiện quy luật , đến lượt Hứa Hướng Thần lái xe, Lâm Sơ cũng hào phóng để một nửa trùng tuyết.
Trận tuyết hôm nay kéo dài, chỉ bốn tiếng tạnh.
Cuối cùng Lâm Sơ kết ca với 240 điểm tích phân.
Nhiệm vụ tuyết trùng sắp đầy, tâm trạng cô cũng nhẹ nhàng hẳn.
Dù thế giới cũng 1000 điểm tích phân cơ bản, nhiệm vụ ẩn thành thì , thành cũng chẳng lỗ lắm.
Ngay khi ý nghĩ lóe lên, Lâm Sơ đột nhiên thấy âm thanh thông báo hệ thống lâu vang.
[Nhiệm vụ ẩn đổi mới, vui lòng mở bảng nhiệm vụ kiểm tra chi tiết.】
Nhiệm vụ ẩn đổi?
Lâm Sơ mở bảng nhiệm vụ, nội dung nhiệm vụ ẩn mấy lượt, vẫn thấy gì khác.
Mấy ngày nay cô gần như ngày nào cũng lật lật mấy chữ đó, sợ bỏ sót manh mối quan trọng nào.
Thế nên vài câu chữ cô thuộc làu làu, nhưng vẫn phát hiện “ đổi” chỗ nào.
Mãi đến khi mắt cô lướt xuống góc phần thưởng.
[Phần thưởng nhiệm vụ: 600 điểm tích phân]
?
Thay đổi là phần thưởng!
Từ 500 điểm vọt lên 600 điểm.
Dưới dòng phần thưởng còn một hàng chữ nhỏ xíu.
[Phát hiện độ khó nhiệm vụ tăng lên, phần thưởng điều chỉnh tương ứng. Mời ký chủ cố lên, đừng nản lòng, mau chóng thành nhận thưởng nhé~]
Lâm Sơ hàng chữ , nghẹn lời mất nửa ngày.
Đây là hệ thống lén tâm tư cô, cô bắt đầu buông lỏng nên cố ý tăng thưởng để dụ cô tiếp tục trâu ngựa chứ gì?
Khác gì treo củ cà rốt mũi con lừa !
cô thừa nhận…
Cô dụ thật.
Thêm 100 điểm tích phân, đây chính là 2/3 cái cửa chống trộm đấy!
Lâm Sơ: Làm trâu ngựa thì , ai sợ ai!
Chỉ là 100 điểm vẫn ít, thể tăng thêm chút nữa ?
đợi mãi, đợi đến khi cô về kho trả s.ú.n.g với mũ bảo hộ vẫn thấy hệ thống lên tiếng nữa.
Dù thêm 100 điểm cũng là niềm vui bất ngờ, Lâm Sơ hài lòng.
Cô lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu.
Ca trực hôm nay vẫn hết, trả đồ xong, cô chào Khương Đàn cửa tiếp tục trực.
Thậm chí còn kịp ăn tối. Tối nay, như thường lệ, cái bánh của Lâm Sơ Tào Tường cùng hai tên đồng đội cướp sạch.
Cô tỏ vẻ bất mãn một chút, ba lấy lý do “con gái ăn hết nhiều thế ”, “con gái ăn ít mới giữ dáng”, “cô gầy thế ăn nổi” đuổi ngược .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-147-the-gioi-cuc-han-52.html.]
Lâm Sơ cũng đôi co, chỉ lặng lẽ lấy tay áo che, đổ một ống dung dịch dinh dưỡng bát canh uống cạn.
Thiếu tinh bột chính, với lượng ăn hiện tại của cô, chút nước canh bụng là tiêu hóa ngay.
Uống xong bát canh pha dịch dinh dưỡng, cô ba tên đồng đội chia sạch bánh của , đặt bát sọt, khóe môi khẽ cong.
Rất nhanh thôi, cô sẽ bắt đầu thu lãi từ họ.
Sáng hôm ăn sáng xong, Lâm Sơ như thường lệ đến bãi tập b.ắ.n luyện hai tiếng.
Bãi bia di động, cô vốn luyện độ chính xác với mục tiêu chuyển động, thế nên từ hôm nay cô bắt đầu tập bia di động.
Ca trực của cô bắt đầu từ 10 giờ sáng. Tập b.ắ.n xong, cô như hai ngày , ngang qua khu nhà hộp nhôm của dân thường và nhà ăn về ký túc xá.
Bụng đói cồn cào, cô ghé nhà, dùng 1 công điểm đổi ba cái bánh nướng.
Công điểm ghi thẳng tài khoản, tài khoản liên kết vân tay và mống mắt cô.
Chỉ cần quét tay và quét mắt là trừ công điểm ngay.
Bánh ở đây giống hệt bánh phát trong khẩu phần đội an ninh.
Cô bác nhà ăn thấy cô mặc đồng phục an ninh, nhịn hỏi: “Loại bánh bữa việc của các cháu chẳng đều phát ? Sao còn tự mua nữa?”
Lâm Sơ cố nặn một nụ gượng gạo: “Cháu thích ăn bánh , mua thêm vài cái dự trữ.”
Nói xong chỉ trong: “Cho cháu thêm một cái nữa, tổng cộng ba cái.”
Cô bác tuy khó hiểu vì thích loại bánh khô khốc , nhưng vẫn lấy thêm một cái cho cô.
Đợi Lâm Sơ trả công điểm khỏi, bác mới thở dài: “Haiz, thời buổi gì mà cái bánh dở ẹc cũng thành món ngon …”
Lâm Sơ ôm ba cái bánh khỏi nhà ăn, đúng lúc chạm mặt Hứa Hướng Thần đang định .
“Hứa Hướng Thần.” Lâm Sơ kéo khóe môi, nở nụ lịch sự.
Anh cũng gật đầu đáp lễ, ánh mắt lướt qua ba cái bánh trong lòng cô.
Lâm Sơ che giấu cũng dừng bước, chào một câu sải chân thẳng.
Phía , Hứa Hướng Thần dừng . Cô bác trong nhà ăn thấy , tươi rạng rỡ: “Huấn luyện viên Hứa, hôm nay mua thịt hộp ?”
Lâm Sơ mang ba cái bánh về ký túc xá, lấy từ gian đống t.h.u.ố.c từng thu ở khu d.ư.ợ.c phẩm.
10 giờ đúng, cô mặt tại vị trí trực hôm nay, cửa phòng thí nghiệm.
Ba tên đồng đội sẵn, mặt hớn hở chờ cô.
“Ơ, Lâm Sơ, cuối cùng cô cũng tới, còn tưởng…”
Tào Tường nửa chừng thì dừng, cùng hai tên đểu.
Lâm Sơ bộ bất đắc dĩ: “ dám đến chắc? Không trực thì lấy công điểm, còn sống chứ.”
Cứ như nắm chắc điểm yếu của cô, nụ ba tên càng thêm đắc ý.
Trực phòng thí nghiệm nhàn như cửa , nghiên cứu viên liên tục.
Dù xác nhận vân tay và mống mắt ở cửa, đội an ninh trực ca vẫn kiểm tra, nếu thấy khả nghi thì dù xác thực thành công cũng báo cáo.
Thế nên họ chỉ dám đùa vài câu nhanh chóng nghiêm túc việc.
Mãi đến giờ cơm trưa, nghểnh cổ mong ngóng mãi, nhân viên nhà ăn mới đẩy xe chở đầy khẩu phần ăn tới.
Lâm Sơ chủ động tiến lên, giúp lấy phần của bốn họ từ xe xuống.
tay cô chạm khay lớn đựng bữa ăn của bốn , Tào Tường bên cạnh hì hì bước tới bê cả khay .
“Loại việc nặng để là .”
Lâm Sơ cũng tranh, chỉ liếc khóe mắt khay, cùng là hai cái bánh khô khốc.