Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 162: Thế giới cực hàn (67)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-03 10:52:52
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, sáng sớm hôm , Takayama Ryoko liền phái một đội ngoài nhiệm vụ.

Trong đội , ngoài Phùng Soái còn cả Hứa Hướng Thần.

Khi gọi gấp từ trường b.ắ.n trở về, Hứa Hướng Thần chỉ kịp nhét tay Lâm Sơ một khẩu s.ú.n.g giảm thanh, một chiếc nhẫn nhỏ và một tờ giấy.

Súng giảm thanh chỉ là đạo cụ bình thường.

Còn chiếc nhẫn là một đạo cụ liên lạc đặc biệt.

[Đạo cụ: Nhẫn đôi Tâm linh tương thông ·1

Độ hiếm: A

Mô tả: Hai đeo nhẫn đôi thể dùng thao tác nhỏ để truyền tín hiệu cho .

1. Vuốt nhẫn sang trái: “Anh nhớ em.” – nhẫn của đối phương sẽ nóng lên.

2. Vuốt nhẫn sang : “Anh đang giận.” – nhẫn của đối phương sẽ lạnh .]

Đây vốn là nhẫn liên lạc theo cặp. Trước đó họ lên kế hoạch, nên Hứa Hướng Thần đưa chiếc còn cho Khương Đàn.

Nếu nhiệm vụ ở chỗ Takayama Ryoko thuận lợi, sẽ vuốt sang trái để báo cho Khương Đàn bắt đầu hành động.

Ngược thì vuốt sang .

giờ điều đột ngột, nhiệm vụ truyền tin đành giao cho Lâm Sơ.

Lâm Sơ mở mảnh giấy. Chỉ mấy chữ:

Có gì , ưu tiên giữ mạng.

Câu đó cần dặn. Từ đến nay, nguyên tắc một của Lâm Sơ chính là giữ mạng quan trọng hơn tất cả.

Cô vò mảnh giấy bỏ gian, đeo chiếc nhẫn tay, giấu s.ú.n.g hông dậy định luyện bắn.

Người lúc nãy đến gọi Hứa Hướng Thần chạy tới: “Lâm Sơ, tiến sĩ Kiều (giả) gọi cô đến phòng thí nghiệm.”

Lâm Sơ đè xuống nghi hoặc trong lòng, mỉm gật đầu. Cô thu dọn s.ú.n.g ống kho chứa vũ khí theo tìm Takayama Ryoko.

Đến cửa phòng thí nghiệm, cô nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Khương Đàn đang gác cổng, bước trong.

Thấy cô đến, Takayama Ryoko chỉ ngẩng đầu cô một cái, giọng thản nhiên: “Hôm nay Phùng Soái và Hứa Hướng Thần nhiệm vụ. Cô theo .”

Lâm Sơ từng thấy cảnh Phùng Soái theo bảo vệ bà . Chủ yếu là ngăn khả nghi tiếp cận, thỉnh thoảng còn cung cấp chút giá trị tinh thần, tình cảm cho cấp .

Cả đời Lâm Sơ chỉ thấy khả năng cung cấp “giá trị tinh thần” cho xác c.h.ế.t. Bảo cô như Phùng Soái? Không thể nào.

theo Takayama Ryoko cả buổi sáng, cô dần nhận cái “giá trị tinh thần” vẻ là do Phùng Soái tự nguyện , còn bản Takayama Ryoko chẳng hề yêu cầu.

Gần trưa, Takayama Ryoko cô: “Đói thì xuống nhà ăn lấy đồ ăn, theo về.”

Lâm Sơ mua bánh và mua thêm thịt, rau tươi cho Takayama Ryoko. Khi về, trong đầu cô bất chợt hiện một hình ảnh.

Cảnh báo nguy hiểm cấp B.

Quả nhiên. Cô ngay việc Takayama Ryoko bảo cô theo chắc chắn chuyện .

Địa điểm mà Takayama Ryoko ở khác hẳn khu dân thường container của đội an ninh. Nó giống với văn phòng chỉ huy, là một căn phòng độc lập sẵn trong hầm trú ẩn nguyên bản.

Cửa ngoài cũng là cánh cửa sắt nặng nề. Quét mống mắt xong mới .

Bên trong là phòng ngủ 15m². Nhìn đồ dùng bàn và giày gầm giường, Lâm Sơ đây là phòng của Phùng Soái.

Có lẽ vì Takayama Ryoko mỗi ngày đều ngang qua đây, nên phòng còn khá gọn gàng. Chăn màn trải thẳng thớm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-162-the-gioi-cuc-han-67.html.]

Cuối phòng là một bức tường mới xây và một cánh cửa bình thường. Đó chính là phòng ngủ của Takayama Ryoko.

Lâm Sơ bước tiện tay đóng cửa. Cửa sắt khóa .

Ngay lúc , cô cảm nhận một luồng áp lực kỳ lạ ép lên , như thứ gì đó xâm nhập não.

Trước n.g.ự.c vang lên một tiếng “rắc” nhỏ. Cảm giác đó lập tức biến mất.

Khóa bình an của cô… nứt .

Hệ thống vang lên:

[Vật phẩm: Khóa bình an bình an

Số sử dụng: -1 

Số sử dụng hết. Vật phẩm hỏng]

Khác với đạo cụ dùng để phản điều khiển tinh thần của Hứa Hướng Thần, khóa bình an chỉ tác dụng chống , chứ thể khiến đối phương hiểu nhầm rằng khống chế thành công.

Kỹ năng chặn , hệ thống lập tức thông báo cho Takayama Ryoko:

“Quả nhiên, cô là nhiệm vụ giả.”

Takayama Ryoko cô, khóe môi nhếch thành nụ quỷ dị.

Lâm Sơ thản nhiên đáp: “, là nhiệm vụ giả. Nhiệm vụ của là giúp bà.”

Takayama Ryoko chăm chăm mặt cô, lạnh: “Gan cũng lớn đấy. Chỉ tiếc là…”

“Cô là bên ả .”

Vừa dứt câu, luồng áp lực quái dị ép tới.

Một lúc nó tiêu tan.

Takayama Ryoko mỉm , ánh mắt sắc như dao: “Thành thật . Con mụ họ Kiều gì với các ? Nhiệm vụ của ả tiến triển đến ?”

Lâm Sơ đáp đổi sắc: “Tiến sĩ Kiều chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công.”

“Còn gì nữa? Ả sai các gì?”

“Chờ lúc kỹ năng của bà đang hồi chiêu thì vạch trần bà, nhân cơ hội đó g.i.ế.c bà.”

Sắc mặt Takayama Ryoko vặn vẹo: “ như tao nghĩ. Tất cả các đều g.i.ế.c tao!”

“Cái hệ thống khốn khiếp đó! Tại chỉ gửi giúp ả giúp tao? Tao kém gì ả chứ? Nếu thiên phú của ả thì nhiệm vụ khả năng thành! Hệ thống chính là tao c.h.ế.t ở đây!”

Giọng bà càng lúc càng lớn, càng điên cuồng.

Khi cơn giận dâng lên đỉnh điểm, gương mặt bà bắt đầu biến đổi.

Chiều cao kéo dài , hình nở sang hai bên.

Mái tóc vẫn như cũ, nhưng ngũ quan đổi. Mắt xếch dài đầy dữ tợn, mũi hếch, môi dày.

Gương mặt hung hiểm khiến Lâm Sơ cảm thấy đúng .

Trong lúc Takayama Ryoko chú ý, ngón út tay trái của Lâm Sơ khẽ động.

Takayama Ryoko tiếp tục hỏi vài thông tin về nhiệm vụ ẩn và về tiến sĩ Kiều.

Đến khi xác định moi gì nữa, bà mới lệnh: “Được . Tự sát .”

Lâm Sơ bình thản rút khẩu s.ú.n.g giảm thanh từ hông , chậm rãi đưa lên thái dương…

Loading...