Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 170: Thế giới cực hàn (75)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-04 09:36:33
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thời gian , ngày càng nhiều quân nhân kéo đến đầu nhập hầm trú ẩn Hải Thành. 

Nhờ thêm nhân lực, Hải Thành bắt đầu điều động một lượng lớn ngoài, một là cứu thêm sống sót, hai là truy tìm tung tích những ký sinh thể biến mất trong thành phố.

Lần , Lâm Sơ cùng bọn họ phát t.h.u.ố.c kháng ký sinh.

Mỗi phát một khẩu s.ú.n.g ngắn và 10 ống thuốc.

Những đến giờ vẫn hầm trú ẩn đa phần là trốn trong nhà lâu, thỉnh thoảng mới ngoài tìm thức ăn.

Khi đoàn Lâm Sơ đến nơi thì đúng lúc tuyết đang rơi.

Đường phố giờ vắng tanh, để mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhiệm vụ chia theo cặp hai một tổ.

Phùng Soái lập tức bám dính Lâm Sơ.

phản đối; cùng nhiệm vụ giả ít nhất khi gặp nguy hiểm cần giấu giấu giếm giếm.

chung vẫn điểm bất tiện.

Ví dụ như bây giờ, hai đang một sống sót họ dội nước nóng lên, mắt to trừng mắt nhỏ.

Quyền sở hữu con tuyết trùng trở thành vấn đề nan giải.

“Là phát hiện , con thuộc về .” 

Lâm Sơ xong liền cúi xuống nộp con tuyết trùng cho hệ thống.

Phùng Soái chằm chằm đầy thèm thuồng nhưng phản đối, chỉ càng hăng hái tìm hơn.

Thế nhưng dân trốn kỹ quá, hai lăn lộn suốt hai tiếng đồng hồ, cuối cùng chỉ tìm một cặp con bất tỉnh tuyết gần siêu thị, mặt đỏ bừng.

Thu hoạch hai con tuyết trùng, hai đưa con họ trong nhà, chờ tỉnh cho uống thuốc, đồng thời giới thiệu về hầm trú ẩn Hải Thành.

Theo chỉ thị bên , nếu đối phương đồng ý cùng thì đội viên sẽ dẫn lên xe tải đậu sẵn, lúc về sẽ theo đoàn về hầm trú ẩn.

Một trận tuyết lớn, Lâm Sơ và Phùng Soái tổng cộng kiếm 9 con tuyết trùng. Lâm Sơ 5 con, Phùng Soái 4 con. 

Trong đó chỉ 5 con là tự tìm, 4 con còn nhặt từ đội khác.

Lâm Sơ khá hài lòng, chỉ cần thêm 3 con nữa là đạt tới giới hạn nhiệm vụ. 

Cô vẫn còn 5 ngày ở thế giới cực hàn, thành khó.

Còn Phùng Soái thì khá sốt ruột. 

Nhiệm vụ còn thiếu hơn hai chục con mới đủ hạn mức, mà mai truyền tống .

Hai báo cáo với đội trưởng, trả t.h.u.ố.c và s.ú.n.g còn dư rời đội.

Ban đầu Lâm Sơ định cầm một khẩu s.ú.n.g về quà lưu niệm, nhưng túi quà của Takayama Ryoko quá phong phú, cô chẳng cần tìm thêm nữa.

Lâm Sơ và Phùng Soái tìm một căn phòng tầng một trong khu chung cư gần đó để nghỉ tạm.

Cửa khóa, thức ăn nước uống và đồ giữ ấm sớm dã dân quanh đây vơ vét sạch, chỉ còn đồ nội thất cồng kềnh và vài món tránh nóng.

Lâm Sơ qua phòng ngủ, liền phát hiện cái quạt trong phòng khách biến .

Phùng Soái vẫn đang mải mê lục lọi khắp nơi.

Lâm Sơ vạch trần, chỉ tối nay cô ngủ phòng chính

“Không vấn đề! Vậy ngủ phòng hướng Bắc.” 

Lâm Sơ liếc góc tường, chiếc ghế cũng mất tích, liền phòng chính, đóng cửa, dùng đoạn xích sắt buộc tay nắm cửa với tay nắm tủ quần áo bên cạnh.

Xong xuôi, cô khóa hết cửa sổ. Nhà tầng một song sắt chống trộm, thường .

Kéo rèm xong, cô thu cả chiếc giường gỗ lớn lẫn nệm gian, dọn sạch đồ lỉnh kỉnh, đặt nhà xe di động ngay giữa phòng.

Đồ lấy từ gian thể đặt tùy ý, nên chiếc xe xuất hiện gây tiếng động gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-170-the-gioi-cuc-han-75.html.]

Lâm Sơ mở cửa xe bước lên, khóa trái cửa, mở cửa phòng vệ sinh.

Hơi ấm quen thuộc ùa tới, Lâm Sơ nhịn hít sâu hai .

Lần rời nơi trú ẩn hơn hai mươi ngày, cô nhớ da diết cái gian nhỏ chỉ thuộc về .

Nghe tiếng động, Tiểu Nhị đang cho gà ăn ngoài sân lập tức vứt chậu chạy ùa tới.

“Chủ nhân, cuối cùng cũng về ! Tiểu Nhị còn tưởng cần bọn em nữa chứ!”

Lâm Sơ đưa tay xoa xoa cái đầu cứng ngắc của nó: “Sao thể chứ. Đây là nhà của chúng . Dù nhiệm vụ ở bên ngoài lâu cách mấy thì cuối cùng vẫn về nhà thôi.”

Lần đầu Lâm Sơ xoa đầu, Tiểu Nhị ngây , đưa tay sờ sờ đầu , hai hàm răng há , rõ ràng đang ngây ngô.

Nhiệt độ trong nơi trú ẩn cao hơn bên ngoài nhiều. Việc đầu tiên Lâm Sơ khi nhà là cởi bỏ lớp áo bông dày cộp như cái bánh chưng, tắm nước nóng một trận cho , bộ đồ bệnh nhân mỏng dài tay.

Ra ngoài, Tiểu Nhị bưng sẵn một bát canh gừng đặt lên bàn.

“Chủ nhân mau uống ạ.”

Lâm Sơ bưng bát canh, khóe mắt liếc thấy tay áo và vạt áo của Tiểu Nhị lấm lem bùn đất.

Cô lập tức vỗ trán, đúng là bận đến hồ đồ, quên chuẩn thêm vài bộ đồ để Tiểu Nhị .

Nhớ tới cái giá treo đồ thu từ phòng ngủ, cô dẫn Tiểu Nhị phòng, lấy giá treo đồ , treo thêm hai bộ đồ mới lên.

“Tiểu Nhị, hai bộ cũng cho em, bẩn thì giặt sạch nhé.”

Tiểu Nhị túm lấy vạt áo của , hai hốc mắt trống rỗng Lâm Sơ, hai giây mới bật tiếng nghẹn ngào: “Chủ nhân đối với Tiểu Nhị quá, Tiểu Nhị nhất định sẽ việc thật chăm chỉ để báo đáp chủ nhân!”

Lâm Sơ vạt áo nó vặn thành dây thừng, nhịn : “Được , đồ bẩn .”

Tiểu Nhị “VÂNG” một tiếng rõ to bắt đầu đồ.

Lâm Sơ ngoài, uống hết bát canh gừng, cùng Tiểu Nhị đồ xong sân .

Khu vườn khác hẳn khi cô rời . Bên cạnh ổ gà góc tường ba chú gà con vàng óng, lông tơ rụng hết, đang kêu chiếp chiếp mổ rau vụn Tiểu Nhị rải.

Bên , trong chậu tắm lớn, cá đen nhỏ lười biếng phun bong bóng.

Cạnh chậu là một cái thùng, bên nắp đậy. Lâm Sơ tò mò hỏi: “Cái đó là gì ?”

Tiểu Nhị thành thật đáp: “Đó là phân Tiểu Nhị ủ theo hướng dẫn trong sổ tay.”

Lâm Sơ xem qua ghi chép của lão Trương, phần cuối đúng là hướng dẫn vài cách ủ phân. Không ngờ Tiểu Nhị cũng học , cô hài lòng.

Rau xà lách trong vườn cao lớn, cải trắng, hẹ, rau chân vịt trồng cũng đến kỳ thu hoạch.

Trước khi dặn, nếu cô về thì rau chín hái xuống hết.

Tiểu Nhị thấy cô kiểm tra vườn, ngoan ngoãn theo, chỉ báo cáo từng loại: “Xà lách hái bốn , đều đóng túi theo cách chủ nhân dặn. Tiểu Nhị để hết trong tủ .”

“Cải trắng thu một , sắp thu hai…”

“Hẹ cắt hai lứa…”

Ánh mắt Lâm Sơ chuyển sang cây cà chua gần đó.

Hầu hết cành trụi, chỉ còn vài quả hồng hồng treo lưa thưa.

Tiểu Nhị giải thích: “Cà chua to lắm, quả nào đỏ là Tiểu Nhị hái hết .”

Lâm Sơ cực kỳ hài lòng với báo cáo của Tiểu Nhị. Cô bếp một cái, bên trong vẫn là cái máy bán hàng tự động nhặt ở thế giới tang thi.

Chức năng tăng thêm, nhưng cô dùng tủ lạnh.

Từ khi nhà bếp, cô để máy ở đây để bảo quản đồ uống và rau củ.

Thấy từng ngăn rau quả xếp gọn gàng trong máy, độ hài lòng của Lâm Sơ với Tiểu Nhị đạt đỉnh.

lúc , cô chợt nhớ điều gì đó. Cô sân tìm một vòng, nhưng thấy cây cà chua cao cấp nữa.

Loading...