[Vật phẩm: Mũ bảo hộ
Độ hiếm: A
Mô tả: Sau khi đội lên đầu sẽ trở nên vô hình, thể chống lực sát thương tác động lên phần đầu.
Số sử dụng: 1 .]
Hệ thống tuy keo kiệt, nhưng thứ đối với cô mà gần như là máy phát điện vĩnh cửu.
Lời to !
Lâm Sơ đội mũ bảo hộ lên đầu. Quả nhiên đúng như mô tả vật phẩm, chiếc mũ bảo hộ màu vàng khi đội liền biến mất tăm, nhẹ tênh như tồn tại.
Cô thu dọn những vật phẩm khác gian, đó mở bảng nhiệm vụ lên xem.
[Nhiệm vụ sinh tồn: Mời kí chủ sống sót 30 ngày trong thế giới động đất.
Độ khó: Cấp A
Ghi chú đặc biệt: Thế giới cấp A sẽ còn cung cấp nguồn nước sạch ô nhiễm, xin kí chủ tự giải quyết vấn đề nguồn nước.
Phần thưởng nhiệm vụ: 200 điểm tích phân]
Thấy độ khó của thế giới động đất vẫn là cấp A, Lâm Sơ khẽ thở phào một .
Tuy vài thế giới cô đều thành khá thuận lợi, nhưng thế giới cấp S là một đẳng cấp khác. Có thể trì hoãn bao lâu thì cố mà trì hoãn.
Lâm Sơ xem tiếp nhiệm vụ hằng ngày. Quả nhiên, đúng như dự đoán của cô, nội dung nhiệm vụ tiếp tục là một dấu chấm hỏi.
[Nhiệm vụ hằng ngày (tùy chọn): ???
Phần thưởng: 1 điểm tích phân]
Lâm Sơ hỏi hệ thống về giới hạn nộp nhiệm vụ.
Giới hạn của thế giới là 1100 , tức là cô thể nhận tối đa 1100 điểm tích phân từ nhiệm vụ hằng ngày.
Lần lên cấp 4 hệ thống cướp mất 500 điểm, Lâm Sơ cực kỳ nghi ngờ nâng cấp tiếp theo sẽ đòi bốn chữ trở lên.
bản việc nâng cấp nơi trú ẩn liên quan trực tiếp đến nhiều chức năng khác. Hơn nữa theo lời của Vu Hồng Phi, điểm tích phân ở thế giới cấp S quan trọng vô cùng. Hiện tại cô ở thế giới cấp A thứ hai , thế giới tiếp theo khả năng lớn là cấp S.
Vậy nên nhiệm vụ hằng ngày vẫn cố mà .
Chỉ điều nhiệm vụ càng mơ hồ.
Ở thế giới cực hàn , dấu hỏi chính là tuyết trùng ký sinh lên cơ thể , thế giới động đất sẽ là gì?
Chẳng lẽ liên quan đến luồng nhiệt nóng bỏng khe nứt, mùi tanh nồng đến buồn nôn ?
Hơn nữa phần thưởng chỉ 1 điểm, chứng tỏ thứ đó hoặc là lượng nhiều, hoặc là dễ kiếm.
Lâm Sơ ghi chép manh mối đến cửa, cầm đôi giày leo núi rách đế lên.
Vừa khu vực cô ném xuống là một công trường xây dựng, nền đất nhiều vật sắc nhọn, từ lúc nào xuyên thủng đế giày.
Đôi giày mới mang một hỏng, nhưng hiện tại bên ngoài đầy những con đường lồi lõm do động đất gây , đây vẫn là đôi giày phù hợp với loại địa hình nhất.
Lâm Sơ dùng kỹ năng “biến phế thành bảo” lên đôi giày rách.
[Vật phẩm: Giày leo núi nhảy cao
Độ hiếm: A
Mô tả: Sau khi mang , chỉ cần lấy đà là thể nhảy cao 5 mét, là vật phẩm yêu thích của dân leo núi.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-178-the-gioi-dong-dat-4.html.]
Dù thêm hiệu ứng phụ nào khác nhưng cái buff nhảy 5 mét khiến cô cực kỳ hài lòng.
Với sức mạnh thể chất hiện tại của cô, bình thường thể nhảy hơn 2 mét. Có thêm đôi giày , cô thể nhảy tới 5 mét.
Về nếu gặp tình huống bất ngờ rơi xuống khe nứt như hôm nay, cô thể dựa móc bay và mượn lực vách đá để thoát nhanh hơn.
Quả nhiên là bảo bối của dân leo núi.
Mang giày xong, Lâm Sơ sân thử nhảy tại chỗ.
Kết quả lên tới hơn 3 mét, ngang mái nhà nơi trú ẩn, một lực vô hình ép trở mặt đất.
Đây chắc là kết giới .
Lâm Sơ ngẩng đầu lớp vật chất trong suốt cô va , chỉ thấy nơi đó gợn sóng vài nhanh chóng phẳng lặng như cũ.
Dù thể nhảy hết sức nhưng cô cũng cảm nhận rõ sức mạnh của đôi giày.
Trong sân nóng, Lâm Sơ đang định nhà thì bên ngoài dường như tiếng động.
Tiếng của Tiểu Nhị vang lên cùng lúc: “Chủ nhân, kìa, bên !”
Lâm Sơ lập tức nhà, cạnh cửa sổ phòng sinh hoạt .
Nơi trú ẩn của cô bố trí trong nhà vệ sinh của chiếc xe, nên tầm cửa sổ hiện tại trùng với cửa sổ nhà vệ sinh.
Chỉ thấy cách xe của cô năm sáu chục mét, một nhóm xuất hiện. Họ đang quan sát xung quanh, đôi khi còn vạch cỏ xem, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Xe của cô tuy bật chế độ “tắc kè hoa” nhưng tàng hình thật sự. Với kiểu tìm kiếm kỹ lưỡng như thế, chỉ cần gần họ sẽ phát hiện chiếc xe ngay.
Khu vực thành đống phế tích vì động đất, trừ phi đỗ ở đây từ đầu, còn thì khó lái xe .
Mà xe cô lấy một vết xước, thế nào cũng giống trải qua trận động đất kinh hoàng.
Lâm Sơ lập tức quyết định, sân bốc hai nắm đất bôi bôi trát trát lên cho thêm phần lem luốc, đeo ba lô lên vai, rời khỏi nơi trú ẩn, đồng thời thu nhà xe trong gian.
Hiện tại trông cô chẳng khác gì một phụ nữ đơn độc đang lang thang tìm chỗ trú chân trong vùng tâm chấn.
“Anh Đỗ, tìm đến tận đây mà vẫn thấy một bóng , mấy thằng nhóc yên phận rốt cuộc chạy ?”
Nhóm đó đội mũ bảo hộ, mỗi cầm một cây gậy dài đang kiểm tra từng bụi cỏ.
Người đàn ông gọi là “Anh Đỡ” phía , dáng vẻ trấn định hơn hẳn mấy khác. Nghe , cặp chị em đang giữa đội.
“Vũ Đồng, Vũ Hiên, hai đứa thử nhớ kỹ xem, khi cả hai đứa gì ?”
“Anh trai cháu chẳng gì hết!” Cậu bé trông đến mười tuổi đảo mắt một vòng, trợn mắt dối.
Còn cô bé lớn tuổi hơn, chừng mười ba mười bốn tuổi, vẻ mặt khó xử. Vừa định mở miệng bé kéo tay.
Anh Đỗ cau mày: “Vũ Đồng, cháu nghĩ kỹ . Chúng cứ tìm như thế chẳng khác gì mò kim đáy biển. Cháu hiểu còn nhiều đang chờ chúng cứu. Hai đứa mà thật, hôm nay tìm thì ngày mai chúng buộc bỏ qua trai hai đứa.”
Nghe , cô bé sốt ruột đến mức giậm chân, định mở lời thì trong đội reo lên: “Đội trưởng, bên !”
Cả nhóm lập tức sáng mắt, chạy ùa đến.
Song đến nơi chỉ thấy một một bóng, còn là phụ nữ trẻ tuổi.
Đôi chị em lộ rõ vẻ thất vọng, nhưng sắc mặt sáu còn biến đổi gì lớn.
Người đàn ông dẫn đầu mỉm thiện với Lâm Sơ: “Xin chào, là Đỗ Phong, đội trưởng tiểu đội 25, đội cứu hộ Bạch Vân. Cô cần giúp đỡ ?”
Một phụ nữ trong vùng động đất, qua quả thực dễ khiến nghĩ là cần cứu trợ.
Lâm Sơ lắc đầu: “Cảm ơn , vẫn .”
Đỗ Phong quần áo cô vẫn còn nguyên vẹn, chỉ bẩn chút, là cô dối. Nhớ tới nhiệm vụ của , lập tức hỏi: “Cô thấy ba thanh niên tầm hơn hai mươi tuổi ? Họ cũng đội mũ bảo hộ giống chúng .”