Đỗ Phong cũng hiểu lúc lúc nổi giận với hai đứa trẻ. Anh dặn Lâm Sơ: “Cô cứ theo bản đồ là sẽ tới trại cứu hộ. Dọc đường nhớ chú ý đá rơi và sạt lở.”
Thấy Lâm Sơ gật đầu, mới sang lệnh cho đội viên: “Đi thôi, đến công trường xây dựng!”
Nhắc đến công trường , Lâm Sơ liền nhớ đến cảnh từ nơi đó thoát c.h.ế.t trở về. Lúc thả xuống là năm nhiệm vụ, nhưng khi chạy thì bên cạnh cô còn một ai sống sót.
Tên đội mũ lưỡi trai kịp mở cửa chống trộm, trực tiếp rơi xuống khe nứt, coi như chẳng còn hy vọng. Không tiếng kêu t.h.ả.m của phụ nữ cầm roi, khả năng cao là cô tự mở cửa an , chỉ là nhà tôn rơi xuống khe thì thoát cũng khó như lên trời.
Người đàn ông cao gầy chạy cùng hướng với cô thì rõ sống c.h.ế.t. Còn gã mập chậm hơn, tám phần là thứ bóng tối mà cô thấy trong ý thức nguy cơ nuốt chửng.
Công trường đó đúng là âm khí nặng. Bây giờ cô còn dám một , nếu để mấy bình thường gặp chuyện giống , thì e là xương cốt cũng chẳng còn.
Thấy bọn họ chuẩn rời , Lâm Sơ liền gọi Đỗ Phong : “Công trường đó… ở chỗ nào?”
Đỗ Phong đang nóng ruột tìm , chỉ loáng thoáng chỉ hướng: “Từ đây thẳng theo hướng chỉ, ba cây .”
Lâm Sơ qua, chính là hướng cô chạy tới.
Bọn họ cung cấp cho cô ít thông tin, cô cũng chỉ thể nhắc nhở trong khả năng: “ ở đó gì đó bất thường, nên mới cố tránh nó.”
“Có gì bất thường?” Đỗ Phong nghi hoặc: “Là sụt lún ?”
Lâm Sơ lắc đầu. Cô chỉ khác , còn nguyên nhân cụ thể thì .
Khu vực vốn là khu dân cư mới, hộ dân còn thưa thớt. Ngoài trại cứu hộ của Đỗ Phong còn vài trại nhỏ khác. Ngoài trại lớn của Đỗ Phong còn mấy trại nhỏ khác, nhưng mất liên lạc nên thông tin giữa các trại gần như bằng . Ngày nào cũng bận đào bới cứu , lấy thời gian trao đổi tin tức.
Nghe cô là từ nơi khác, Đỗ Phong cũng sinh nghi.
Ngập ngừng quyết, thì cặp chị em cuống lên: “Chú Đỗ, ơn cứu trái cháu với! Xin chú đó!”
Người của đội cứu hộ chỉ cần xác định vị trí mắc kẹt thì chắc chắn sẽ bỏ mặc.
để chắc ăn, Đỗ Phong chỉ đạo một trong đội: “Cậu về báo với đại đội trưởng, chúng tới công trường cứu ba sinh viên.”
Vừa dứt lời, định gì với Lâm Sơ thì cô nhanh hơn. “Các đang vội, cần lo cho . bản đồ , tự .”
Đỗ Phong thấy cũng hợp lý, liền bảo về nhanh nhất thể.
Ngay đó, Đỗ Phong dẫn bốn đội viên còn cùng hai chị em rời , thẳng hướng công trường.
Đợi họ xa, Lâm Sơ mới tìm một góc khuất, lấy nhà xe , mở chế độ ngụy trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-180-the-gioi-dong-dat-6.html.]
Lên xe, cô nơi trú ẩn ngay mà xuống ghế sofa chữ U, lấy giấy chép từ gian .
Cô định cùng nhóm của Đỗ Phong. Trừ khi nhiệm vụ yêu cầu còn lựa chọn nào khác, cô tránh sống cùng nhiều .
Vả nhiệm vụ hằng ngày ở thế giới vẫn sáng tỏ. Một khi trại cứu hộ, hành động tự do sẽ khó như lên trời. Dù cuối cùng nhiệm vụ yêu cầu cô gia nhập doanh trại thì cũng lúc .
Mục tiêu một của cô lúc là điều tra nhiệm vụ hằng ngày.
Mà cái mùi tanh nồng xuất hiện ở thế giới động đất chính là manh mối lớn nhất.
Bây giờ Đỗ Phong đúng hướng đó, nên cô quyết định theo dõi. Nếu thấy bất sẽ lập tức rút.
Cô kỹ năng của Takayama Ryoko lên giấy.
Chẳng mấy chốc, mô tả kỹ năng hiện :
[Kỹ năng: Ngụy Trang cấp 4 (phiên bản 80%)
Có thể chọn một từng gặp để hóa thành dáng vẻ của đó, thời gian duy trì 18 giờ 48 phút; đồng thời chỉ định tối đa hai ( tên) sẽ tin tưởng tuyệt đối phận của bạn.
Ps: Thời gian hồi chiêu 75 phút.]
Lâm Sơ ngờ tờ giấy chép đúng cấp bậc hiện tại của Takayama Ryoko.
Cứ nghĩ sẽ chép kỹ năng cấp ban đầu cắt giảm 80%, ngờ lấy cấp độ thật của đối phương để nhân 80%. Biến gần 19 tiếng thì quá lý tưởng.
Vì nhiệm vụ giả qua các thế giới, cô dám chắc ở thế giới từng gặp nhiệm vụ giả ở những thế giới của .
Để tránh gây phiền phức cho “ thật”, cô chọn giả trang thành Giang Đại ở thế giới lũ lụt. Dù gã thị trưởng Lý nhốt lao động cải tạo .
biến thành Giang Đại thì đồ cô đang mặc hợp kích cỡ.
May mà Giang Đại lùn tịt, vóc dáng trung bình. Hồi mở mấy thùng hàng chuyển phát nhanh, cô lấy ít quần áo năm cỡ . Vu Hồng Phi cao quá, size nhỏ mặc , cuối cùng bộ rơi tay Lâm Sơ và Trịnh T.ử Du.
Cô lôi một bộ trong gian , đó kích hoạt kỹ năng, xác nhận đối tượng: Giang Đại.
Xương cốt lập tức phát tiếng “rắc rắc” liên hồi. Tiếng động tuy to, nhưng ngoài cảm giác ngứa ngáy da thịt, cô thấy đau chút nào.
Nửa phút , bóng cửa kính xe, cô biến thành Giang Đại, kể cả cái đầu đinh lởm chởm như ch.ó gặm cũng thiếu một sợi.
Lâm Sơ sờ sờ mái tóc lởm chởm, thầm nghĩ may mà biến trong nơi trú ẩn, thì Tiểu Nhị chắc chắn sẽ hét lên: “Chủ nhân thế!!!”
Xong xuôi, cô xuống xe, thu nhà xe , men theo hướng Đỗ Phong , lặng lẽ bám theo.