Đỗ Phong và khá chậm. Tuy trong đội cứu hộ mấy thanh niên to khỏe, nhưng hai chị em nhà vẫn chỉ là trẻ con, chân ngắn, sức yếu, bước nổi. Càng gấp thì càng dễ vấp.
Đi năm trăm mét về phía công trường, Lâm Sơ liền thấy cách chừng trăm mét ngã xuống.
Ngã chính là đôi chị em .
Hai đứa trẻ nương mà , dù cố hết sức nhưng vẫn khó theo kịp nhịp bước của đội cứu hộ. Chúng dám gì, chỉ sợ vì mà chậm việc cứu trai.
Có lẽ vì ai đó vấp đá vụn đường, cả hai cùng ngã lăn đất.
Đỗ Phong tiếng lập tức . Lâm Sơ nhanh nhẹn nấp đống đổ nát.
Trước khi thế giới động đất, cô kịp nuốt nốt viên Kiện Thể Hoàn cuối cùng. Có lẽ nhờ ngày nào cũng chăm chỉ rèn luyện, hiệu quả tăng lên rõ rệt, ước chừng sức mạnh tăng thêm gần 10%. Với cách trăm mét hiện tại, cô vẫn rõ mồn một từng câu từng chữ.
“Các cháu theo nổi thì một tiếng, chúng …”
“Chúng cháu theo mà! Chú Đỗ đừng vì chúng cháu mà chậm trễ, mau , lỡ cháu gặp nguy thì kịp mất!”
Tôn Vũ Đồng kéo em trai bật dậy, chẳng buồn phủi đất kêu đau, còn đẩy tay Đỗ Phong giục tiếp.
Ban đầu cô bé còn nhớ lời trai dặn, dù thế nào cũng để đội cứu hộ bọn họ gì. giờ mất tích gần 24 tiếng. Theo kế hoạch ban đầu, chỉ cần hai tiếng là lấy xong dụng cụ, cùng lắm bốn tiếng là hội hợp ở siêu thị. Giờ hơn 30 tiếng, ngay cả bóng cũng thấy.
Em trai bảo tin , chắc việc gì chậm trễ thôi, cứ kéo dài thời gian là .
“chị ” công trường vấn đề, lòng cô bé lập tức chìm xuống, lo lắng trào như nước vỡ đê.
Đỗ Phong thấy thế cũng nỡ ép, đành sắp xếp hai đội viên dìu hai đứa nhỏ, cả đội tiếp tục chạy nhanh về phía công trường.
Lâm Sơ giữ cách trăm mét, cảnh giác xung quanh.
Lần thứ hai hai chị em ngã, Đỗ Phong thở dài đ.á.n.h thượt: “Ráng thêm chút nữa thôi, còn 500 mét là tới nơi .”
Hai đứa nhỏ lồm cồm bò dậy, chẳng kêu đau lấy một tiếng, giục tiếp.
đúng lúc , Lâm Sơ bỗng dừng bước.
Mùi tanh nồng quen thuộc xuất hiện, nhạt hơn nhiều, nhưng thể nhầm . Hơn nữa, đang từ hướng đó chạy tới.
Chỉ một . Bước chân rối loạn, lảo đảo, rõ ràng đang hoảng loạn tột độ.
Quả nhiên đầy vài giây, phía đội cứu hộ reo lên: “Chú Đỗ, kìa, hình như chạy tới!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-181-the-gioi-dong-dat-7.html.]
Đỗ Phong mắt sáng rực, vội hét: “Ai mắt thì kỹ xem Tôn Vũ Triết ?”
Hai chị em ở cuối đội lập tức chạy lên , chắp tay loa hét lớn: “Anh ơi! Bọn em đây! Mau qua đây!”
khi chạy tới gần, cả hai đứa đều ngẩn , vẻ mặt đầy thất vọng xen lẫn hoang mang. Không đợi Đỗ Phong lên tiếng, Tôn Vũ Đồng lao tới nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Anh Khâu Hàng? Sao chỉ ? Anh em ?”
Gã tên Khâu Hàng đầy mồ hôi, mặt cắt còn giọt máu. Vừa thấy đội cứu hộ, cả lập tức mềm nhũn như cạn kiệt sức lực, suýt nữa quỳ sụp xuống.
“Chú… chú Đỗ… mau… mau cứu Vũ Triết… cứu bọn họ với…”
Đỗ Phong lập tức trầm giọng: “Bình tĩnh! Không hoảng! Nói rõ xem Vũ Triết gặp chuyện gì, giờ đang ở ?”
Giọng trầm khiến Khâu Hàng lấy chút thần trí, nhưng vẫn run lẩy bẩy. Một đội viên đưa bình nước lên, đổ một ngụm lớn miệng . Khâu Hàng ho khù khụ vài tiếng mới dần bình tĩnh, bắt đầu kể.
“Bọn cháu… đến công trường thì thấy hôi kinh khủng… cháu chịu nổi nên chạy ngoài nôn… Vũ Triết với thằng còn bảo chờ , cứ tìm dụng cụ… Cháu đang nôn nửa chừng thì đột nhiên động đất mạnh… cháu đá đập trúng đầu, ngất xỉu luôn… tỉnh thì… thì thấy cả tòa nhà mà hai đứa nó sập … Cháu gọi mãi thấy ai trả lời…”
Mọi lúc mới để ý, phía mũ bảo hộ của Khâu Hàng một vết lõm to đùng. May mà mũ, thì chỉ ngất là xong chuyện.
xong, sắc mặt cả đội đều trở nên kỳ quái.
Đỗ Phong nhíu mày hỏi: “Khâu Hàng, trận động đất xảy hôm qua?”
Khâu Hàng ngơ ngác: “Hôm qua gì ạ? Chú nhầm , là hôm nay cơ mà! Bọn cháu hẹn hôm nay sáng sớm lấy dụng cụ, tới nơi lâu thì động đất xảy .”
“Tối qua chú còn nhờ bọn cháu thống kê dân tị nạn mới cơ mà? Một ngày bận tối mặt, gì động đất?”
Tôn Vũ Đồng lập tức cuống lên: “Anh Khâu Hàng, nhầm ! Anh với trai em hẹn hôm qua cơ! Các hơn 30 tiếng mà!”
Lần đến lượt Khâu Hàng ngây . “Không… thể nào… bọn mới đến chút xíu động đất… ngất… tỉnh thì thấy nhà sập…”
Cậu nhóc Tôn Vũ Hiên lo lắng dậm chân bình bịch: “Chắc chắn Khâu Hàng đá rơi trúng đầu ngất cả ngày! Chú Đỗ, nhất định là ! Anh trai cháu chắc chắn chôn trong đống đổ nát đó, chúng mau cứu !”
Mấy cứu hộ xong cũng thấy thằng bé lý. Dù lời Khâu Hàng lúc lung tung, nhưng lỡ Tôn Vũ Triết thật sự chôn, hiện tại vẫn đang trong 72 giờ vàng cứu , thể chần chừ thêm.
Những chuyện khác hỏi cũng .
Thế là cả đội kéo Khâu Hàng tiếp tục chạy về phía công trường.
Khâu Hàng vấn đề.
Nghe đến đây, Lâm Sơ càng bỏ lỡ, đành kiên nhẫn bám theo thêm một đoạn nữa, tiếp tục lắng cuộc trò chuyện.