Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 183: Thế giới động đất (9)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:45:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không tất cả các giàn giáo rải rác mặt đất đều rung lắc dữ dội hơn.

Rõ ràng chỉ vài chỗ chính giữa là rung chuyển kịch liệt, còn những giàn giáo khác thì mức độ rung dường như tỉ lệ thuận với cách tới mấy chỗ trung tâm .

Càng gần thì càng mạnh, càng xa thì càng nhẹ.

Cảm giác thật kỳ diệu.

Giống như ngay giữa công trường một tâm chấn nhỏ, còn những khu vực xung quanh, kể cả chỗ Lâm Sơ đang , chỉ là vùng sóng chấn động lan đến.

Sóng càng truyền xa càng suy yếu.

Nghĩ đến đây, Lâm Sơ đại khái hiểu cái cảm giác quái lạ của từ .

Công trường xây dựng giống như một thế giới động đất thu nhỏ. Chính giữa là nơi xảy động đất, càng gần tâm chấn thì cấp độ càng cao, còn những vùng lân cận chỉ chịu ảnh hưởng nhẹ hơn.

Giống hệt như ở thế giới gốc của cô, một thành phố nào đó xảy động đất, các thành phố và tỉnh lân cận cũng sẽ cảm nhận rung chấn, nhưng nặng nhất vẫn là thành phố ngay tâm chấn, những nơi khác chỉ cảm giác lắc lư nhẹ.

như thế thì quá kỳ quái.

Rốt cuộc là kiểu động đất gì mà thể khiến tâm chấn đạt tới cấp tám trở lên, mà chỉ vài cây xung quanh giảm còn ba, bốn độ?

Lâm Sơ còn đang nóc xe suy nghĩ thì đột nhiên phía vang lên một tràng tiếng bước chân. Cô lập tức nhảy xuống, thu nhà xe gian.

Vài phút , quả nhiên thấy một đội từ hướng trại cứu hộ chạy tới. Tất cả đều mặc đồng phục cứu hộ lấm lem bùn đất, đầu chính là tiểu Tiếu, cái tên Đỗ Phong phái về báo tin.

Cậu cũng may mắn, nửa đường thì gặp phó đội trưởng thành nhiệm vụ cứu hộ ở khu gần đó.

Phó đội trưởng chỗ chuyện lạ liền lập tức phái về báo cho đại đội trưởng, còn thì dẫn theo hơn chục cùng tiểu Tiếu chạy thẳng tới công trường.

Họ mang theo hai cái máy cắt lớn, một máy khoan đá, cùng vài thiết chuyên dụng mà Lâm Sơ gọi nổi tên, qua là dùng để đào bới cứu trong đống đổ nát.

Cả đám hừng hực như lửa cháy đ.í.t lao về phía công trường.

Đợi họ khuất, Lâm Sơ mới từ đống đổ nát thẳng dậy, liếc theo hướng bọn họ rời một cái, tiếp tục về phía trại cứu hộ.

Công trường rốt cuộc chuyện gì, với lượng thông tin ít ỏi hiện tại cô vẫn thể lý giải .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-183-the-gioi-dong-dat-9.html.]

thái độ của đội cứu hộ thì hình như họ cũng đầu gặp tình huống .

Điều động thêm và máy móc liệu tác dụng , chẳng ai dám chắc.

Lâm Sơ chần chừ nữa, tăng tốc bước chân. Nửa tiếng , cô cuối cùng cũng tới khu vực gần trại cứu hộ.

Trại dựng một sân vận động lớn. Ở cổng tình nguyện viên phụ trách đăng ký cho những nạn dân mới đến.

Khi Lâm Sơ bước tới, cô thấy mấy ông bà già mặt vàng vọt, gầy rộc đang vây lấy hai tình nguyện viên còn trẻ.

“Hôm nay rốt cuộc phát đồ ăn ? Trước hai ngày sẽ hàng cứu hộ mới ? Cháu nội sắp c.h.ế.t đói !”

“Các giữ khư khư lương thực hả? Đã bao nhiêu ngày phát đồ mới, định để chúng , những dân thường c.h.ế.t đói hết ?”

“Tiểu Tôn ? Cậu bảo sẽ mang đồ cứu hộ về cho chúng , giờ ?”

xin các cháu ơn, trẻ các cháu khỏe mạnh, giống chúng lớn tuổi, chịu nổi khổ nữa, chia cho chúng chút đồ ăn thôi, chỉ một chút thôi cũng …”

Mấy cụ già , lời lẽ càng lúc càng gay gắt. Hai tình nguyện viên trông như sinh viên chỉ khổ sở cúi đầu, thốt nổi một câu.

Bọn họ chỉ vì một phút nhiệt huyết mà tự nguyện đến giúp. Ban đầu chuyện còn , đội cứu hộ chính quy việc hiệu quả, hàng cứu hộ từ khắp nơi cũng đến liên tục và kịp thời.

Mỗi phát đồ, họ đều nhận những lời cảm ơn chân thành từ nạn dân. Điều đó khiến những trẻ từng bước xã hội như họ tràn ngập cảm giác tự hào và thành tựu.

từ khi đột ngột mất liên lạc với bên ngoài, thứ đảo chiều .

Không còn cứu hộ viên mới đến, đợt đầu tiên thì việc quần quật ngừng nghỉ, khi cả ngày kịp ăn miếng cơm.

Hàng cứu hộ từ từ cạn kiệt, ít còn ban lãnh đạo quyết định giữ dự trữ cuối cùng, dám phát bừa.

Những tình nguyện viên tuyến đầu như họ khổ sở nhất.

Họ quyết định, nhưng hứng chịu bộ sự bất mãn của dân chúng dành cho cấp . Đồng thời họ cũng thiếu ăn thiếu uống, ngày nào cũng thắt lưng buộc bụng mà .

Vì thế mới chuyện Tôn Vũ Triết cùng vài tự ý tìm lương thực.

Chỉ là Tôn Vũ Triết mang hàng về, mà lời hứa thì lỡ miệng thốt . Giờ cũng mất tăm, hàng cũng chẳng thấy , mấy tình nguyện viên ở đương nhiên trở thành bao cát cho trút giận.

Hai tình nguyện viên đang lúng túng , đột nhiên thấy một đàn ông tóc tai lởm chởm, tập tễnh bước tới.

Loading...