“ gặp đội trưởng cứu hộ của các .”
Người đàn ông khập khiễng bước tới, vỗ mạnh lên bàn đăng ký, giọng gấp gáp.
Hai tình nguyện viên trẻ dám chậm trễ, vội vàng gạt mấy cụ già sang một bên, đàn ông: “Có chuyện gì ạ?”
“Bạn vùi đống đổ nát , cần đội cứu hộ, mau giúp gọi đội cứu hộ!”
Người đàn ông t.h.ả.m hại tả xiết, lẫn lộn bùn đất và mồ hôi, dính từng mảng bẩn thỉu lên da, vẻ mặt lo lắng giống giả vờ chút nào.
Hai tình nguyện viên , trai liền mở đường trong đám đông, với đàn ông: “ gọi đội cứu hộ tới ngay, chờ ở đây một chút!”
Cô gái thì lấy chiếc ghế gấp gầm bàn đặt lưng : “Anh nghỉ một lát , đội cứu hộ đang bận hết cả, nhưng nhất định họ sẽ giúp .”
Mấy nạn dân vốn đang vây quanh tình nguyện viên thấy đàn ông thê t.h.ả.m như , những lời oán trách lập tức nghẹn trong cổ họng, cuối cùng chỉ lắc đầu, ai tiếp tục công kích nữa.
Nam tình nguyện viên giải vây như trút gánh nặng, ánh mắt đàn ông khập khiễng cũng mềm hơn.què càng thêm dịu dàng.
Chỉ một lát , dẫn theo một đàn ông mặt vuông vức mặc áo quân xanh tới. Người mồ hôi nhễ nhại, mặt mũi lem luốc bụi đất, một tay cầm mũ bảo hộ, tay lau trán, bước thẳng tắp như cây tùng.
Người đàn ông khập khiễng thấy liền xúc động bật dậy khỏi ghế gấp, vội vã tập tễnh lao tới, suýt nữa vấp ngã vì đá vụn đất.
Người mặt vuông lập tức đưa tay đỡ chắc: “Cậu bình tĩnh, đừng gấp, chuyện gì từ từ với .”
Người đàn ông khập khiễng liền luôn: “Động đất! Động đất cấp tám vùi bạn công trường , các mau cứu !”
Lời dứt, mấy mặt, kể cả những nạn dân ban nãy còn gây sự, đều ngẩn .
Người mặt vuông nhíu mày, nhưng lộ vẻ nghi ngờ, chỉ kiên nhẫn hỏi : “Cậu nữa xem, xảy chuyện gì?”
Người đàn ông khập khiễng gần như phát điên, đập mạnh lên đùi: “ mà! Vừa nãy trận động đất lớn, chạy kịp trượt ngã, còn bạn thì vùi công trường !”
Người mặt vuông lắc đầu hỏi: “Cậu là động đất cấp mấy?”
“Nhà cửa đổ sập hết, mặt đất nứt toác, ít nhất cũng cấp tám!”
Nghe câu trả lời, mặt vuông còn kịp gì thì một cụ ông bên cạnh lên tiếng: “ em , sai . Vừa gì động đất cấp tám, cùng lắm chỉ cấp ba thôi. Loại động đất nhỏ gần đây ngày nào chúng chẳng trải qua, nghiêm trọng thế .”
Mấy nạn dân cạnh cũng gật đầu lia lịa: “ thế. Trận đại địa chấn hôm còn khối đang chờ cứu đây, đừng báo láo lãng phí nhân lực.”
Người đàn ông khập khiễng sốt ruột đến dựng cả lông mày: “ dối! Cái chân là lúc chạy thoát ngã đó! Bạn kẹt Công trường xây dựng! Đất nứt rõ ràng mà các thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-184-the-gioi-dong-dat-10.html.]
“Hơn nữa đó là siêu đại địa chấn, mặt đất nứt một cái khe to đùng, nghiêm trọng như , các cảm nhận ?”
Nghe đến “công trường xây dựng”, hai tình nguyện viên trẻ bất giác .
Ba bạn cùng nhóm của họ hôm qua công trường, đến giờ vẫn về.
về chuyện siêu đại địa chấn mà đàn ông , cả hai đều mơ hồ, động đất lớn như , cảm nhận gì?
“Cậu em …” Mấy nạn dân còn trách cứ thêm, nhưng mặt vuông giơ tay ngăn , đàn ông khập khiễng : “Cậu kể chi tiết xem xảy thế nào.”
Thấy cuối cùng cũng chịu tin , đàn ông vội vàng tuôn một như trút: “ với bạn ngang qua công trường, thấy bên trong vài dụng cụ đào bới nên lấy , giúp đào đống đổ nát cứu . Ai ngờ mới thì xảy rung lắc kinh hoàng, vội chạy ngoài, giữa đường còn ngã một phát. Bạn , kịp chạy, chôn luôn bên trong.”
Nghe đến mấy chữ “dụng cụ đào bới”, mắt hai tình nguyện viên khẽ lóe lên, mất tự nhiên đầu .
Người mặt vuông xong lập tức bảo tình nguyện viên hỏi xem đội nào đang việc gần công trường .
Chưa kịp hỏi thì chạy tới, hô to: “Đội trưởng! Phó đội trưởng cho về báo, công trường xây dựng xảy sụp đổ, hình như vùi mấy tình nguyện viên, dẫn qua cứu viện !”
Đám xung quanh ồ lên như thông suốt: “Chắc ! Mấy tòa nhà mới xây đó đáng sập từ lâu, giờ chắc tới giới hạn nên đổ thôi, chứ động đất lớn gì cả.”
Người bên cạnh phụ họa: “ , mấy tòa kịp thiện chịu mấy trận động đất lớn, vốn lung lay lắm , đột nhiên đổ cũng chẳng lạ.”
Người đàn ông khập khiễng ngẩn một lúc, liên tục lắc đầu: “Không sập, sập! Đội trưởng, nhớ nhầm , lúc đó mặt đất rung kinh khủng, thậm chí còn nứt một khe lớn, chắc chắn là động đất!”
Anh mặt vuông cháy bỏng, gật đầu, trấn an: “Cậu yên tâm, của chúng qua cứu . Chỉ cần bạn còn sống, chúng nhất định sẽ cứu . Cậu đăng ký nghỉ ngơi chút .”
Nói xong, ông hiệu cho tình nguyện viên bên cạnh.
kịp tới kéo , đàn ông khập khiễng lùi mấy bước, xoay tập tễnh chạy nhanh về hướng công trường.
“ nghỉ! Bạn còn chôn ở đó, qua xem!”
Trại cứu hộ chỉ tiếp nhận nạn dân, ép ai ở , huống chi còn vùi lấp, lo lắng tới hiện trường cũng là chuyện thường tình.
Thế là nguyên tại chỗ, đàn ông khập khiễng dần khuất bóng.
Vài nạn dân lắc đầu thở dài: “Thời buổi , cũng ép đến phát điên.”
“ đấy, chỉ cần gió thổi cỏ lay là cũng cuốn đồ chạy lấy chạy, cũng trách thấy một tòa nhà sụp đổ cứ tưởng là đại địa chấn.”
Hai tình nguyện viên tại chỗ , đó cẩn thận từng li từng tí với mặt vuông: “Đội trưởng… chúng cháu chuyện cần báo cáo.”