Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 188: Thế giới động đất (14)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:47:03
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ cũng sờ bậy. Cô đợi đến lúc Khâu Hàng lắc đầu, cố ý bộ chân mềm vững, nhân cơ hội đưa tay chống lên , khẽ dò xét vài cái.

Trong mắt ngoài, đó chỉ là cảnh một đàn ông què vì đau buồn mà vững, ngã dúi về phía .

Lúc , chẳng ai trách cứ hành động gì.

Sau Khâu Hàng, cô dùng chiêu cũ với Tôn Vũ Đồng và hai thành viên khác của đội cứu hộ Bạch Vân.

Cả bốn đều chỉ lắc đầu một cách vô hồn.

Gã què chân xổm đất, ôm mặt, vai khẽ run run.

Không khí hiện trường tràn ngập nỗi buồn khó thành lời.

Không ai thấy, đôi mắt ẩn bàn tay của gã què chân chẳng hề chút bi thương nào, chỉ là nghi hoặc.

sờ bốn đó, da thịt, cơ bắp, độ đàn hồi đều bình thường.

Thần trí cũng dấu hiệu khác lạ.

Cô vốn cho rằng những thoát thể thứ trong bóng tối khống chế gì đó, nhưng xem .

Trên họ chẳng bao nhiêu đồ. Trong túi áo Khâu Hàng, Lâm Sơ chỉ sờ một chiếc điện thoại bấm, vài tờ tiền lẻ và một chiếc đèn pin.

Tôn Vũ Đồng cũng tương tự, một chiếc điện thoại phím bấm, một cái ví nhỏ và một con d.a.o bật lò xo.

Còn hai thành viên cứu hộ , ngoài hai chiếc điện thoại phím bấm thì cô chẳng sờ thấy gì.

Từ việc dùng điện thoại phím bấm thể thấy, trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới thấp hơn thế giới gốc của Lâm Sơ hai mươi năm.

Ngoài , dường như gì đặc biệt.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lâm Sơ nghi hoặc.

Họ chạy thoát , chẳng lẽ thật sự chỉ nhờ may mắn?

Đang lúc Lâm Sơ suy nghĩ, vai cô đột nhiên vỗ một cái.

“Anh bạn , trại cứu hộ chúng còn túi ngủ trống, đăng ký một chút trong trại nghỉ ngơi .”

Cô điều chỉnh biểu cảm, ngẩng đầu lên, thấy một tình nguyện viên trẻ tuổi đang chuyện với .

Để lấy thêm thông tin, cuối cùng Lâm Sơ gật đầu, đăng ký tên Giang Đại, theo tình nguyện viên một cái lều trong trại cứu hộ.

Lều trong trại đa phần là lều 3m×4m.

Trong lều ngoài lối nhỏ chính giữa thì hai bên đều là túi ngủ.

Một cái lều thể kê 8 túi ngủ.

Cái lều mà tình nguyện viên dẫn Lâm Sơ vẫn còn thừa 2 túi ngủ.

Cô chọn cái gần cửa nhất, tiện chạy bất cứ lúc nào.

Hiện tại thông tin liên lạc cắt đứt, ngày ngày chỉ ru rú trong trại, chẳng hoạt động giải trí nào khác, vì thế chỉ cần chút gió thổi cỏ lay là tin tức lan khắp trại ngay.

Chuyện xảy ở cổng, cơ bản ai cũng .

Giờ đây, những cùng lều Lâm Sơ đều mang theo ánh mắt đồng tình.

Có lẽ để ý đến tâm trạng của cô, trong lều đều tránh nhắc tới chuyện công trường xây dựng.

Lâm Sơ cũng thu hoạch, cô phát hiện lều của Tôn Vũ Đồng đối diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-188-the-gioi-dong-dat-14.html.]

Ban ngày để thông gió, nhiều lều đều cuốn cửa lên cố định ở phía , lúc tiện cho Lâm Sơ quan sát tình hình của Tôn Vũ Đồng.

Chỉ thấy cô bé lấy con d.a.o bật lò xò từ trong túi áo , nắm chặt trong tay, mắt ngân ngấn đầy nước.

Người cùng lều dường như nhận ánh mắt của cô, ở bên cạnh thở dài một tiếng.

“Đứa nhỏ Vũ Đồng thật đáng thương, thì trai mất tích, mang theo em trai tìm , ngờ cuối cùng chỉ nó trở về.”

Lâm Sơ gật đầu, thuận thế hỏi: “Sao nó cứ ôm chặt con d.a.o đó ? Có ý nghĩa đặc biệt gì ?”

Người bên cạnh thở dài thật dài: “Con d.a.o đó là của trai nó đưa cho khi , bảo nó tự bảo vệ , bảo vệ em trai, đợi trở về.”

“Ai mà ngờ , một cái là về nữa…”

Thì .

Lâm Sơ gì thêm.

Mọi đều giờ cô đang đau lòng, cũng ai đến quấy rầy nữa.

Mãi đến trưa, từ trong túi ngủ mò một ổ bánh mì, thấy Lâm Sơ gì ăn, liền qua bẻ một nửa đưa cho cô.

“Cảm ơn, đói.” Lâm Sơ nặn một nụ , từ chối ý của đối phương.

Không cô thật sự đói, mà là vật tư của cô nhiều hơn đám nhiều, cô trong cảnh vô duyên vô cớ cầm đồ ăn sống sót của khác.

Đối phương vốn đấu tranh tư tưởng lớn mới bẻ một nửa bánh mì cho cô, trong lòng kỳ thực cũng do dự thôi.

Một tháng họ còn phát vật tư hằng ngày, bánh mì nhiều đến ăn hết. giờ nửa tháng phát nữa, cứ thế , chính cũng sắp hết đồ ăn.

Vừa chịu chia một nửa bánh mì, thuần túy chỉ là nhất thời mềm lòng.

Giờ từ chối, lập tức nhét bánh mì mồm , cảm thấy hổ, cuối cùng gượng với Lâm Sơ một cái lủi .

Thu ánh mắt về, lòng Lâm Sơ trầm xuống thêm vài phần.

Thế giới nhiệm vụ cấp A, đối với thường mà , độ khó thật sự quá lớn.

Từ những thế giới cô từng trải qua đến nay, điểm khác biệt lớn nhất giữa cấp A và cấp B chính là, nguy hiểm ở thế giới cấp A thể thấu ngay từ đầu.

Đợi đến khi thường rốt cuộc chuyện gì đang xảy , nhân loại e rằng trả giá cực lớn.

Thứ trong bóng tối , tám chín phần mười chính là nguy cơ ẩn giấu của thế giới động đất hiện tại.

Mọi bắt đầu ăn uống, Lâm Sơ cảnh hổ tái diễn, cô dậy khỏi lều, về phía ngoài trại.

Mọi tưởng gã què chân chỉ ngoài hóng gió cho khuây khỏa, ai ngờ đến tối cũng thấy .

Rời khỏi trại cứu hộ, Lâm Sơ trở về vị trí cũ nơi cô từng đậu nhà xe, thả xe , bật chế độ tắc kè hoa.

Cô chủ động giải trừ kỹ năng ngụy trang, ném một kỹ năng “biến phế thành bảo” lên giờ giấy chép, tờ giấy vẫn kích hoạt chức năng đặc biệt.

Tuy chút thất vọng, nhưng Lâm Sơ tiếp nhận hiện thực , cô cất tờ giấy gian, trở về nơi trú ẩn.

Cô ghi bộ đặc điểm của những sống sót từ công trường trở về lên tờ giấy trắng, đó lấy từ gian một phần cơm và hai đĩa thức ăn.

Sau khi Lâm Sơ về nơi trú ẩn, bên ngoài xảy vài trận dư chấn biên độ lớn.

Loại dư chấn trong hai tháng qua, với dân chúng mà thành cơm bữa.

Vì thế gây náo động gì đáng kể.

Lâm Sơ ghi thời gian và cường độ động đất, tiếp tục chăm ruộng.

Đêm hôm , Lâm Sơ mùi thối cho tỉnh giấc.

Loading...