Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 196: Thế giới động đất (21)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:47:49
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đội trưởng, ở đây ngoài vài mảnh quần áo rách và dấu vết m.á.u nền đất thì chẳng tìm gì khác cả.”

Một đội viên mặc quân phục xanh rêu che miệng mũi báo cáo tình hình cho đội trưởng mặt vuông đến.

Bọn họ đều là lính chuyên nghiệp, nếu thật sự chịu nổi thì tuyệt đối sẽ hành động mất hình tượng như bịt mũi thế .

chỗ thực sự quá thối, bịt một chút thì suýt nữa thở nổi.

Ngay cả vị đội trưởng mặt vuông dẫn đầu cũng nhịn mà nhăn mũi.

“Nguyên nhân mùi hôi điều tra rõ ?”

Đội viên chỉ xuống vũng chất lỏng màu đen mặt đất: “Đội trưởng, nguồn phát mùi chính là mấy thứ màu đen đất , thành phần vẫn rõ, lấy mẫu mang về cho tổ kỹ thuật ạ.”

Đội trưởng mặt vuông gật đầu, sắc mặt hề nhẹ nhõm chút nào.

Sáng nay xảy trận động đất lớn, hơn hai mươi trong trại bọn họ mất tích một cách kỳ lạ. Trong đó rơi xuống khe nứt, nhưng cũng lúc xảy động đất đang cách khe nứt mấy chục mét mà vẫn mất tích.

Sau đó cường độ động đất dần giảm, trại đang tiến hành cứu hộ thì đột nhiên phát hiện khu vực phát ánh sáng chói cực mạnh.

Phải rằng nơi mất điện lâu .

Dù đội cứu hộ bọn họ mang theo một ít thiết phát điện, nhưng những thứ đó chỉ dùng cho phẫu thuật và những tình huống bắt buộc.

Không lý do chính đáng, ngay cả ông, đội trưởng đội cứu hộ, cũng tùy tiện lãng phí nhiên liệu quý giá.

Thế là ông lập tức phái tới đây kiểm tra.

Sau đó đội viên trinh sát về báo cáo thấy , chỉ dấu chân, mặt đất cũng khe nứt do động đất giống như trong trại.

Hơn nữa ở đây mùi tanh nồng cực kỳ nặng, giống hệt mùi tanh mà bọn họ ngửi thấy lúc động đất, thậm chí còn nồng hơn.

Bọn họ phán đoán, nơi khả năng chính là tâm chấn của trận động đất lớn.

Thế là từ sáng đến giờ, trại phái tìm kiếm liên tục.

kết quả hiện tại, chỉ hơn thu hoạch gì một chút thôi.

Sáng nay ông cũng phái đến hai trại cứu trợ khác cách đây mười và mười lăm cây , kết quả nhận là bên đó hề xảy động đất.

Chấn động mạnh như mà phạm vi ảnh hưởng chỉ vài cây , điều khiến ông thể tin lời những từ công trường xây dựng trở về.

Động đất cục bộ… thực sự tồn tại.

Chuyện vượt xa nhận thức đây của ông. Ông xin hỗ trợ cấp , nhưng đường ngoài đứt, liên lạc cũng mất.

Trước khi thứ khôi phục, tất cả ở đây chỉ thể dựa chính họ.

Mà ông, với tư cách đội trưởng đội cứu hộ, gánh vác trách nhiệm .

Ông trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng lệnh: “Mở rộng phạm vi tìm kiếm thêm hai cây nữa, xem phát hiện gì khác .”

Cùng lúc đó, cách đó vài trăm mét, Lâm Sơ đang mang gương mặt Giang Đại bước xuống nhà xe, thu xe .

Dựa nhiệm vụ hằng ngày của cô, thứ quái vật như Hắc Thực chắc chắn chỉ một con.

Từ thông tin cô đây, khu vực mới bùng phát động đất hai tháng, còn động đất cầu mới bắt đầu một tháng.

Hắc Thực thể là loài mới xuất hiện gần đây, đó từng gây họa lớn nên tới giờ mới phát hiện.

Mà đám ở trại cứu trợ hiện tại rõ ràng là đối phó với Hắc Thực thế nào.

Tuy với Lâm Sơ, cách kiếm điểm nhanh nhất là dẫn Hắc Thực tới, diệt sạch cả trại, cuối cùng tự thu hoạch Hắc Thực, như thể gom một lượt lớn mảnh vụn cơ thể cần cho nhiệm vụ hằng ngày.

lương tâm của cô là tuyệt đối cho phép dùng thường trong thế giới nhiệm vụ để đổi lấy điểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-196-the-gioi-dong-dat-21.html.]

Cô cũng chúa cứu thế, định hy sinh bản , tay đ.á.n.h thuê cho trại, một bảo vệ cả trại.

Lựa chọn của cô là tự lo cho thật , dạy câu cá.

Còn giữ bao nhiêu mạng, thì tùy bản lĩnh của họ.

Dù quyết định giúp, nhưng Lâm Sơ trực tiếp tìm đội đang lục soát đống đổ nát nơi cô và Hắc Thực giao chiến, cũng tìm vị đội trưởng mặt vuông .

Cô vòng qua đội cứu hộ đang tìm kiếm, gần hai cây , đến thẳng cổng trại cứu trợ.

Trại cứu trợ hôm qua còn ngay ngắn, giờ một cái thấy vô lều nghiêng ngả đổ sập, vẫn kịp dọn dẹp.

Sân thể thao vốn khá gọn gàng giờ loang lổ những khe nứt đen ngòm.

Bên mép khe nứt, vẫn dân đó, ánh mắt đờ đẫn, thỉnh thoảng gọi tên trong khe.

Trạng thái , trông chẳng khác gì Tôn Vũ Đồng hôm qua.

Tình nguyện viên trực ban hôm nay vẫn là hai bạn trẻ, trong đó cô gái hôm qua tiếp đãi Lâm Sơ.

Tinh thần cô trông cũng , dường như đang thất thần nghĩ ngợi, mãi đến khi Lâm Sơ bước lều tiếp tân cô mới giật sang.

“À, Giang… là .”

Cô tình nguyện viên gãi đầu, hình như nhất thời nhớ nổi tên, vội lật sổ tra cứu.

Lâm Sơ giơ tay ngăn : “Không cần phiền phức, chỉ đến tìm đội trưởng thôi.”

Cô gái ngẩn một chút, chậm chạp. Bạn nam bên cạnh lên tiếng hỏi: “Anh tìm đội trưởng Quách của đội cứu hộ chúng đúng ?”

Lâm Sơ mô tả sơ qua dáng vẻ đội trưởng mặt vuông.

Cô gái lập tức phản ứng , gật đầu chắc chắn: “, chính là đội trưởng Quách. …”

chút khó xử Lâm Sơ: “Đội trưởng Quách ngoài , chúng cũng khi nào ông về. Hay về lều đợi , nếu đội trưởng về chúng sẽ gọi .”

Lâm Sơ lắc đầu, lấy từ trong túi một tờ giấy gấp gọn đưa cho cô gái: “Không cần , chỉ phát hiện một tình hình liên quan đến động đất, đều hết ở đây, nhờ cô chuyển cho đội trưởng Quách giúp .”

Cô gái nhận lấy tờ giấy, thần sắc chút mơ hồ. Lâm Sơ cố ý dặn thêm: “Nội dung quan trọng, nhất định đưa tận tay đội trưởng Quách.”

Sắc mặt hai tình nguyện viên đều trở nên nghiêm túc.

“Anh yên tâm, chúng nhất định sẽ chuyển giúp .”

Lâm Sơ lúc mới gật đầu, hỏi tiếp: “ hỏi đường đến các trại cứu trợ khác gần đây ?”

Thấy hai lộ vẻ nghi hoặc, Lâm Sơ giải thích một câu: “ cũng chuyện giống , tìm đội trưởng của họ.”

Nghe , hai tình nguyện viên trong lòng kính nể. Bạn nam lập tức lấy một tờ giấy trắng, vẽ vị trí hai trại cứu trợ gần nhất, đưa cho cô.

“Anh theo bản đồ vẽ, nhưng gần đây động đất nhiều, đống đổ nát chắn đường nên thể sẽ chính xác .”

Anh ngại ngùng .

Lâm Sơ nhận bản đồ qua, tuy vẽ thô sơ nhưng đ.á.n.h dấu rõ các địa điểm then chốt, thể thấy vẽ dụng tâm.

“Cảm ơn , là đủ .” Nói đến đây, cô dừng một chút, dặn thêm nữa đưa tờ giấy cho đội trưởng Quách.

Nhận câu trả lời chắc chắn, Lâm Sơ mới rời .

Cô gái tình nguyện viên cầm tờ giấy trong tay, theo bóng lưng đàn ông què chân khuất dần, nhịn lẩm bẩm: “Sao cảm giác đội trưởng Quách ở đây nhỉ…”

Bạn nam bên cạnh lắc đầu: “Chúng chỉ cần chuyển giúp là , đừng nghĩ nhiều.”

Lời dứt, bọn họ thấy một bóng cao gầy bước lều tiếp tân.

“Xin chào, hỏi hai ngày nay một phụ nữ tóc ngắn, cao tới một mét bảy đến trại ? Cô là bạn , chúng lạc .”

Loading...