Một phần công trường xây dựng biến mất.
Điều tệ nhất chính là khe nứt từng thoang thoảng mùi tanh mà cô nhớ rõ cũng theo đó mà tan biến.
Lâm Sơ quanh công trường hai vòng, vẫn tìm thấy khe nứt nào mùi tanh, ngay cả tòa nhà giàn giáo đổ sập nơi cô thả xuống đầu cũng còn dấu vết.
cũng còn chút dấu tích nào.
Trên mặt đất xuất hiện vài đường nối sâu hoắm, giống như một bức tranh ghép ai đó mạnh tay xóa mất mảnh ở giữa, các mảnh còn tự dính chặt .
Động đất vốn là kết quả của sự vận động vỏ trái đất, cái cũng coi như phù hợp quy luật chung.
Hồi ở thế giới gốc, Lâm Sơ từng về một trận động đất khiến cả một ngôi làng biến mất.
Dạo quanh công trường thêm vài vòng, cô vẫn cam lòng. Lấy từ gian bình t.h.u.ố.c thử mà hệ thống cấp, mở nắp, đặt giữa trung chờ đợi.
Bình chút phản ứng.
Manh mối đầu tiên của nhiệm vụ ẩn, cứ thế đứt đoạn.
Có lẽ những vết nứt khác Hắc Thực xé mở sẽ thu hoạch?
Trí nhớ Lâm Sơ luôn , ba giao chiến với Hắc Thực và lộ trình hoạt động của nó cô đều nhớ rõ.
mấy chỗ đó rải rác khắp nơi, hết ít nhất cũng mất hơn một ngày.
Đây chính là nhược điểm lớn nhất của thế giới động đất.
Khắp nơi là đống đổ nát, nhân lực cứu hộ hữu hạn, tiến độ dọn đường chậm chạp.
Vừa xảy thêm một trận động đất lớn nữa, lái xe gần như là điều khó.
Huống chi giữa đống hoang tàn bụi bặm mà đột nhiên xuất hiện một chiếc xe mới toanh chạy đường thì quá chói mắt.
Đang lúc Lâm Sơ đau đầu, ánh mắt cô bất ngờ một chiếc bánh xe trong đống đổ nát thu hút.
Mắt cô dần sáng lên.
Hai phút , cô lôi chiếc bánh xe khỏi phế tích, đặt mặt, gom hết những bộ phận rời rạc còn tung kỹ năng lên đó.
Chớp mắt, một chiếc xe đạp địa hình màu xanh lá mới tinh xuất hiện mặt Lâm Sơ.
Tuy vẫn là loại dùng sức , nhưng ít nhất cũng nhanh hơn hai cái chân.
Lâm Sơ leo lên xe, đạp thật nhanh, lách qua những đống đổ nát, tiến về nơi cô cùng Hắc Thực giao chiến đầu.
Có bánh xe hỗ trợ, từ lúc mặt trời lên giữa đỉnh đầu đến khi trăng treo giữa trời, cô cuối cùng cũng hết ba chiến trường.
Kết quả… thu gì.
Đừng chiến trường cuối hôm qua nuốt ngay mắt cô, những nơi còn tìm thì cũng chẳng manh mối nào.
Thanh tiến độ nhiệm vụ và bình thử t.h.u.ố.c đều chút phản ứng
Khu vực hoạt động ở đây lớn, Lâm Sơ lãng phí 18 ngày còn ở đây.
Xem cô cần tìm đường bên ngoài thôi.
Tối hôm đó, cô chọn một bãi đất trống gần đó, thả nhà xe trở nơi trú ẩn nghỉ ngơi.
Sáng hôm , khi luyện tập và ăn sáng, cô hóa trang thành Giang Nhị, tiếp tục cưỡi xe địa hình lên đường.
Đến thế giới hơn chục ngày, cô nắm rõ địa hình khu vực , cũng đội cứu hộ đang khai thông con đường nối bên ngoài ở hướng nào.
Vì thế mục tiêu rõ ràng, cô đạp thẳng đến chân núi phía đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-204-the-gioi-dong-dat-29.html.]
Ngọn núi chính là con đường duy nhất nối khu vực với thế giới bên ngoài.
Trước đây cô trong trại , vượt qua ngọn núi là đến huyện thành.
Đội cứu hộ vốn dọn sạch một nửa đá vụn, đá đường núi gom thành một gò đá lớn chân núi.
trận đại địa chấn hôm qua khiến công sức của họ đổ sông đổ biển.
Một ngày trôi qua, núi tiếp tục dọn đá, nhưng giọng bọn họ thì tinh thần chẳng mấy phấn chấn.
Cũng thôi, công việc của họ giống như xếp lego, mắt thấy chỉ còn vài mảnh là xong thì một cơn gió thổi tới, đống lego mấy ngày cực khổ xếp đổ sập, thứ từ đầu.
Ai mà suy sụp chứ.
họ thể gục. Họ vì tất cả dân ở đây mà mở một con đường thông bên ngoài, dù thế nào cũng khỏi đây.
Đó là sứ mệnh của họ.
Lâm Sơ tìm một chỗ kín đáo, thu xe đạp , chuẩn leo lên núi thì thấy phía bên chân núi .
Cô lập tức cúi , lén qua.
Người mặc quân phục xanh lá, trông giống đội viên cứu hộ chính quy.
Toàn đầy bùn đất, lưng đeo ba lô dã ngoại to đùng cũng bám đầy bụi, đầu gối hai ống quần rách khác , cánh tay lộ ngoài chi chít vết xước.
Cả toát lên vẻ mệt mỏi cực độ, nhưng biểu cảm mặt vô cùng kiên định.
Hắn chui khỏi chân núi lập tức chạy lên phía Lâm Sơ, chạy hét: “Đội trưởng Quách! tìm đội trưởng Quách!”
Giọng đàn ông khàn khàn, như khát nước lâu.
Trên núi nhanh chóng tiếng hồi đáp.
“Mọi , gọi đội trưởng đấy?”
“Hình như thật, giống giọng thằng Tiểu Lưu lắm, nhưng mất nửa tháng , chắc ảo giác chứ?”
Người núi còn đang bàn tán, đàn ông lảo đảo, run rẩy tiếp tục leo lên, leo gào: “Đội trưởng Quách!”
Lần núi dừng tay, hai giây vứt công cụ chạy xuống.
“Tiểu Lưu, là mày thật ?”
Người đàn ông mặt sáng bừng lên, lập tức ngẩng đầu hét về phía : “, là !”
“Thật là Tiểu Lưu! Tiểu Lưu c.h.ế.t!”
Mấy kích động ném đồ, chạy ào xuống, nhanh gặp đàn ông đang leo lên.
Một đám đàn ông cả đầy bụi đất vây thành vòng tròn, nhốt chặt Tiểu Lưu ở giữa.
“Tiểu Lưu, mày còn sống! Tốt quá !”
Mấy đàn ông đều kìm đỏ hoe mắt.
Từ đoạn đối thoại đó, Lâm Sơ dần hiểu vì họ kích động đến .
Hóa khi mất liên lạc với bên ngoài, ba đội cứu hộ bàn bạc cử vài nhóm nhỏ men theo đường rừng tìm lối , quan trọng hơn là khôi phục liên lạc với thế giới bên ngoài.
các đội liên tiếp phái đều phát hiện đường trong núi đá lở chặn hết, hoặc núi đứt, chỉ dựa sức căn bản qua .
Tiểu Lưu cũng là một trong đó. Trên đường , vì nâng đỡ đồng đội nên kiệt sức ngã xuống vách núi.
Mọi trong lòng chuẩn tâm lý nhất, ngờ hơn nửa tháng mất tích, trở về.