Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 206: Thế giới động đất (31)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:19:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên là núi lửa phun trào.

Lời nhắc của Tiểu Lưu khiến Lâm Sơ quá bất ngờ. Núi lửa cách đây hơn hai trăm cây , bình thường lẽ sẽ ngửi thấy gì, nhưng với khứu giác của cô, hôm qua cô phát hiện mùi lưu huỳnh .

Khi đó cô đoán thể gần đây núi lửa hoạt động, còn lời của Tiểu Lưu hôm nay giúp cô xác định phương hướng chính xác hơn.

Trùng hợp là nó đúng hướng với tuyến đường rời khỏi núi mà Tiểu Lưu vẽ cho cô.

Cảm ơn Tiểu Lưu xong, Lâm Sơ liền theo con đường nhỏ mà từng .

Trong núi la liệt những cây đổ ngã và đá vụn văng khắp nơi. Khi cô bước , những đội viên cứu hộ phía chỉ còn thấy lấp ló mái đầu của cô.

Chẳng mấy chốc, ngay cả cái đầu lởm chởm cũng biến mất trong rừng rậm.

Mấy cứu hộ nguyên tại chỗ chờ cô khuất mới khiêng kiệu, tiếp tục đưa Tiểu Lưu về trại.

“Phải mau báo tin vui về, thì sắp trụ nổi nữa .”

Mấy bước nhanh như bay. Khi họ khiêng Tiểu Lưu về tới trại, thu hút ít vây xem.

Nghe tin sắp vật tư tiếp tế, bầu khí nặng nề suốt nhiều ngày liền cuối cùng cũng vang lên tiếng reo hò.

Mà lúc họ còn đang vui mừng vì vật tư sắp đến, Lâm Sơ một đoạn sườn núi nứt vỡ, dùng mắt đo đạc chiều rộng của khe đá.

Bên mép khe vẫn còn vài tấm ván gỗ gãy, còn khá mới, chắc là thứ Tiểu Lưu dùng lúc về.

Xác định khe chỉ rộng đến năm mét, Lâm Sơ lùi vài bước, lấy đà tung bật chân mép đá, đáp xuống phía bên một cách vững vàng.

vượt qua khe nứt khó nhằn, nhưng Lâm Sơ vội tiếp mà theo thói quen lấy bình thử t.h.u.ố.c , mở nắp thò khe chờ vài giây.

Thấy bình phản ứng, cô mới thu , ngẩng đầu bản đồ tuyến đường Tiểu Lưu vẽ, tiếp tục tiến sâu rừng núi.

Nhiệm vụ ẩn tuy bảo cô điều tra nguyên nhân sinh Hắc Thực, nhưng kỳ quái phát cho một bình thử thuốc, cô thu thập thứ gì đó.

Vấn đề là thu thập cái gì thì nhiệm vụ nhắc đến một chữ.

Để bỏ lỡ mục tiêu, mỗi khi gặp khe nứt vùng nghi vấn, cô đều lấy bình t.h.u.ố.c thử kiểm tra một .

Nếu sợ bình vỡ và hệ thống từ chối thu hồi bình dùng “biến phế thành bảo”, Lâm Sơ thậm chí buộc bình thắt lưng, mở nắp 24/24 để thử nghiệm liên tục.

Đường ngoài cực kỳ khó . Đường lớn đá chặn c.h.ế.t, đường mòn trong núi đầy bùn cát, chỉ cần chú ý là trượt chân té ngã.

cường hóa thể, Lâm Sơ cũng vô cùng chật vật.

Tiểu Lưu từng con đường mất hai ngày hai đêm. Vì là lính nên thể lực hơn thường. Nếu gì ngoài ý , thường chắc mất ba bốn ngày mới .

Để tiết kiệm thời gian, thêm trong núi cây đổ đá lở khắp nơi, chỗ đặt nhà xe, nên đêm xuống dù kỹ năng ngụy trang thời gian hồi chiêu, Lâm Sơ cũng về xe nghỉ ngơi.

Sợ mùi thức ăn thu hút dã thú, cô chỉ dựa một ống dinh dưỡng để chống đói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-206-the-gioi-dong-dat-31.html.]

Sau một ngày một đêm leo bò, cuối cùng cô dùng móc bay trượt xuống từ một vách núi gần như thẳng đến bên ngoài đường lớn.

Đứng đống đá vụn của đường nhựa, về phía vùng đất bằng phẳng xa, cô khỏi núi.

Gần 24 giờ chợp mắt, cơ thể cô đến giới hạn. Cô lấy một trong ít chai nước tăng lực còn trong gian, ngửa cổ tu vài ngụm, nhảy từ đường lớn xuống ruộng lúa phía .

Nói là ruộng lúa, nhưng cái nóng 45°C, lúa khô héo từ lâu, chỉ còn cành khô vàng úa cây lớn bên đường đổ đè nghiêng ngả.

Phía ruộng là một dải nhà dân đổ sập, quanh một bóng .

Theo lời Tiểu Lưu, huyện thành may mắn, lúc đại địa chấn xảy , bộ ban lãnh đạo đang khảo sát bên ngoài, bộ thoát nạn, nên nhanh lập đội cứu hộ và trại tập trung cho sống sót.

Tất cả dân bên ngoài đều gom về trại thống nhất.

Lâm Sơ quan sát một vòng, thấy ai, yên ngóng một lúc, xác định tiếng thở của , cô mới thả xe RV .

Đặt xe giữa trống của hai cây đổ rạp, bật chế độ tắc kè hoa lập tức về nơi trú ẩn.

Lần mệt đến mức cô chẳng tắm, nhà liền vật giữa sàn phòng sinh hoạt, nhắm mắt ngủ mê man.

Khi cô mở mắt nữa, cách mặt cô chừng 5cm là một cái đầu lâu lơ lửng.

Thấy cô tỉnh, cái đầu lâu nhỏ vui vẻ thẳng dậy: “Quá , chủ nhân tỉnh !”

Lâm Sơ xoa xoa thái dương, lúc mới phát hiện ngoài trời tối mịt. Nhìn giờ hệ thống, 8 giờ tối.

Cô ngủ một mạch gần 12 tiếng, cũng khó trách Tiểu Nhị lo lắng.

Ngồi dậy mới thấy đắp một tấm chăn mỏng. Tiểu Nhị bên cạnh thấy cô tỉnh thì toe toét: “Em sợ chủ nhân lạnh vì mở điều hòa.”

Lâm Sơ khen nó vài câu, nếu Tiểu Nhị đuôi chắc quẫy tít cả lên .

Nghe Tiểu Nhị lúc cô ngủ ai đến, Lâm Sơ mới yên tâm.

Người đàn ông cao gầy luôn khiến cô cảm thấy bất an.

tìm cô để gì, nhưng càng hiểu về cơ chế hệ thống, cô càng thể tin những nhiệm vụ giả khác.

Hệ thống ở một mức độ nào đó là đang khuyến khích họ tự g.i.ế.c lẫn .

Lần cô lặn lội vượt núi ngoài, ít nhiều cũng ý cắt đuôi .

Từ tốc độ chạy trốn ngày đầu tiên, thực lực gã đó thua cô, nếu thật sự động thủ thì còn ai thắng ai thua.

nếu đến tận đây vẫn bám riết tha, thì cô nghĩ cách diệt cỏ tận gốc.

Nhìn trời càng lúc càng tối, Lâm Sơ cũng đổi bộ quần áo bẩn , trực tiếp rời khỏi nơi trú ẩn, thu nhà xe, lấy chiếc xe đạp địa hình màu xanh lá.

Không bên ngoài lúc Hắc Thực nhiều đến mức nào…

Loading...