Hai ngày tiếp theo, Lâm Sơ gần như chỉ chọn những nơi hoang vắng để , cứ thế đạp chiếc xe nhỏ màu xanh lá của , hai chân thiếu điều đạp tóe cả lửa.
“Tiểu Lục” cũng ngoan, hai ngày chỉ hỏng đúng hai , đều Lâm Sơ nhẹ nhàng “biến phế thành bảo” sửa ngon lành.
Tiếc cái là vẫn tạo món đạo cụ nào cao cấp hơn.
Lâm Sơ quen với tỉ lệ bạo đồ thất thường của kỹ năng , dù xe đạp địa hình bình thường vẫn chạy , cô cũng chẳng đòi hỏi thêm.
Vì hai ngày nay cô đều né , chỉ buổi sáng ngày thứ hai, trong một góc khuất đầy đổ nát mới gặp một con Hắc Thực cao ba tầng lầu.
Sau vài giao chiến với Hắc Thực, Lâm Sơ phát hiện , con nào càng thiếu ăn thì tốc độ di chuyển lẫn phản ứng càng chậm, xử lý cũng dễ hơn hẳn.
Con ba tầng lầu cô chỉ mất hơn nửa tiếng là giải quyết xong, vì vội lên đường nên cũng kịp “cho nó ăn” thú rừng, cuối cùng chỉ thu về 15 điểm tích phân và một mảnh cơ thể thừa.
Tính hai ngày, Lâm Sơ tổng cộng mới tới tám mươi cây , còn kém cả dự tính ban đầu là năm mươi cây một ngày.
Không cô lười, thực sự là đường đổ nát quá khó . Đoạn nhiều thì đội cứu hộ dọn dẹp tương đối bằng phẳng, nhưng những chỗ đó cô chỉ thể bộ.
Còn nơi vắng thì ổ gà ổ voi, đá vụn và lún sụt khắp nơi, dù xe đạp địa hình, tốc độ cũng chẳng nhích lên nổi.
Sang ngày thứ ba, Lâm Sơ vẫn dậy từ sáu giờ sáng như thường lệ, tập một tiếng tăng độ dẻo dai, ăn sáng xong liền đạp xe lên đường.
Tối qua cô dừng ở một khe núi hoang vu, phóng mắt chỉ thấy cây cối đổ rạp ngổn ngang, lấy một dấu vết hoạt động của con .
Mới đạp năm cây , đôi chân đang sức đạp bỗng khựng .
Trong khí thoang thoảng một mùi nhạt.
Không tanh, mà thối.
Cô dừng xe, hai chân chống xuống đất, cẩn thận ngửi thêm một lúc.
Nếu miêu tả thì mùi giống như mùi hôi của Hắc Thực rút bớt phần tanh, pha thêm chút mùi lưu huỳnh của núi lửa phun trào.
Đây là đầu tiên ngần ngày cô ngửi thấy mùi lạ như .
Đối với dị thường, Lâm Sơ đều bỏ qua. Cô lập tức cất xe gian, rón rén bước nhẹ về phía nơi phát mùi hôi.
Đi hơn năm trăm mét, mùi càng lúc càng nồng, nhưng vì mất phần tanh nên cũng còn quá xốc mũi.
Trước mặt cô lúc là một cánh đồng hoang, mặt đất chỉ còn cỏ trơ trụi và vài cây đổ nghiêng ngả.
Cách đó hơn trăm mét về phía là một khe nứt rộng hai mét, dài chừng hai mươi mét.
Mùi phát từ chính chỗ đó.
Để phòng Hắc Thực tấn công bất ngờ dù là ban ngày, Lâm Sơ vẫn bật đèn pin, tay cầm thêm thanh Đường đao phòng .
Trong gian còn cây đèn đường nối sẵn máy phát diesel, sẵn sàng chờ lệnh.
Khi Lâm Sơ còn cách khe nứt hơn chục mét, từ trong khe một cục đen nhỏ chậm rãi ngoi lên khỏi mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-210-the-gioi-dong-dat-35.html.]
Cục đen chỉ lớn chừng cái chậu rửa mặt.
Gọi là “nhỏ” vì so với những con Hắc Thực to bằng tòa nhà nhỏ mà cô từng gặp thì nó đúng là quá mini.
Dường như cảm nhận , cục đen cố sức ngoi khỏi khe nứt, giống như một con thú con đói khát há to miệng về phía trung.
ngay giây tiếp theo, chạm ánh sáng đèn pin của Lâm Sơ, nó lập tức rụt .
Lâm Sơ: …
Cô còn tưởng mùi nhạt là do Hắc Thực tiến hóa, thể che giấu khí tức, hóa chỉ là một thằng nhóc mới lò.
Lâm Sơ tiếp tục cầm đèn pin tiến sát khe nứt, đến khi ngay mép, cô mới rõ hình dáng con Hắc Thực bên .
Thuần một màu đen, lúc chỉ cao chừng hai mét, rộng hơn một mét một chút, nếu há miệng thì vẫn đủ để nuốt trọn một .
giờ phút , nó Lâm Sơ áp chế , kịp ăn uống gì nên gần như chỉ là đồ bỏ , tốc độ di chuyển chậm chạp, đang là ban ngày, chạy cũng chẳng chỗ chạy, chỉ co ro trong khe nứt, run lẩy bẩy.
Trong khí vẫn thoang thoảng mùi lưu huỳnh nhàn nhạt. Khi Lâm Sơ chiếu đèn pin xuống khe, cô đột nhiên phát hiện trong khí dường như những hạt vật chất màu đen đang trôi nổi.
khi cô chiếu đèn lên trời, rõ thì chẳng thấy gì.
Còn khi chiếu xuống khe, những hạt đen ẩn hiện lơ lửng.
Kích thước của chúng cực nhỏ, nhỏ đến mức nếu ánh đèn mạnh và thể cường hóa của Lâm Sơ, thường căn bản thấy nổi.
Những hạt vật chất đen từ phía chậm rãi hội tụ về phía con Hắc Thực nhỏ đang trốn khe.
Lâm Sơ xổm bên mép khe quan sát một lúc, nếu cô nhầm, con Hắc Thực nhỏ bên đang từ từ lớn lên theo từng hạt đen dung hợp .
Lúc đầu rộng một mét, giờ chắc hơn 1,1 mét.
Một tia linh cảm lóe lên.
Cô lấy từ gian lọ thử thuốc, mở nắp, giơ lên đúng đường bay của đám vật chất đen.
[Bắt đầu thu thập vật chất cần thiết cho nhiệm vụ, vui lòng di chuyển thiết thu thập. Tiến độ thu thập: 1%]
Thông báo trong đầu khiến Lâm Sơ ngẩn , đó khóe môi cong lên một nụ .
nụ nhanh cùng với tiến độ thu thập “đóng băng” mà cứng nơi khóe miệng.
Cứ gần một phút, tiến độ mới nhích 1%.
Hơn nữa chỉ cần tay cô mỏi, đổi tư thế một chút, hệ thống lập tức báo thu thập gián đoạn, từ đầu.
May mà chuyên m.ổ x.ẻ t.ử thi như cô bao giờ thiếu kiên nhẫn.
Lâm Sơ tay trái cầm đèn pin chiếu thẳng con Hắc Thực khe, tay cầm lọ thử nghiệm, sấp xuống đất, dùng mép khe điểm tựa cho cánh tay, bắt đầu thu thập vật chất đen.
Một giờ bốn mươi phút , tiến độ cuối cùng cũng nhảy lên 100%. Lọ thử nghiệm đầy chất đen trong tay cô biến mất, cô rốt cuộc cũng âm thanh dễ chịu như tiếng trời của hệ thống.
[Đã thành thu thập Hắc Tế Bào. Tiến độ nhiệm vụ ẩn đổi. Vui lòng mở bảng nhiệm vụ để kiểm tra.]