Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 211: Thế giới động đất (36)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:20:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ hào hứng mở mục nhiệm vụ ẩn trong bảng nhiệm vụ.

[Tiến độ nhiệm vụ: 25%]

Tiến độ tăng hẳn 20%. Cô xoay xoay cổ tay tê rần vì giữ quá lâu, định thoát thì bỗng thấy một dòng chữ nhỏ ở cuối trang nhiệm vụ.

[Nhấn để nhận đạo cụ nhiệm vụ.]

Đạo cụ? Chẳng cái lọ nãy dùng xong ?

Mang theo một bụng nghi hoặc, Lâm Sơ ấn mở mục đạo cụ.

Ngay đó, trong tay cô xuất hiện một chiếc lọ thử nghiệm y hệt ban nãy.

Lâm Sơ: …

Còn chơi vòng lặp nữa chứ.

bảng nhiệm vụ, đúng thật hiển thị 25%.

Thế tiếp tục thu thập ?

Vốn cẩn thận, cô hỏi hệ thống thêm nữa.

Sau khi nhận xác nhận rằng , Lâm Sơ bất đắc dĩ mở nắp lọ, chuẩn tiếp tục thu thập vật chất màu đen.

, cô phát hiện khi vật chất màu đen bay đến gần miệng lọ, nó chủ động né sang hướng khác.

Vậy đạo cụ dùng để thu gom vật chất màu đen?

Được hệ thống xác nhận nữa, Lâm Sơ cất lọ gian, dậy phủi bụi .

Vật chất màu đen chủ động bay về phía vết nứt, mà con Hắc Thực nhỏ từng nuốt động vật phía , vẻ như sinh từ nơi .

Dưới đó rốt cuộc gì, đó mới là điều cô quan tâm nhất.

Có lẽ nếu xuống , tiến độ nhiệm vụ thể tăng thêm 25%.

xuống thì giải quyết con Hắc Thực .

Sau gần hai tiếng hấp thụ vật chất, nó lớn từ bề ngang 1 mét lên 1 mét rưỡi, cao thì tăng mấy.

G.i.ế.c một con mà điểm nào, nghĩ thôi thấy lỗ.

Nghĩ đến đoạn đường tới đây dấu vết hoạt động của động vật, theo nguyên tắc đến cũng đến , chẳng lẽ tay mà về? Xác định xung quanh , cô để đèn pin đề phòng Hắc Thực chạy trốn, con đường cũ.

Một tiếng , Lâm Sơ xách về một con linh cẩu cô đ.á.n.h cho ngất.

Đèn pin vẫn còn nguyên ở vị trí cũ, cô liếc xuống khe nứt, lọ thử nghiệm hút, tốc độ lớn lên của Hắc Thực rõ ràng nhanh hơn. Chỉ một giờ mà bề ngang gần 2 mét.

Cao thì vẫn chẳng đổi bao nhiêu.

Mùi thối nhè nhẹ quanh nó cũng hề nặng hơn.

Lâm Sơ giơ linh cẩu lên lắc lắc khe đá.

Hắc Thực mắt, nhưng cô vẫn cảm nhận rõ sự nôn nóng của nó con mồi sống, chỉ là ánh sáng và mặt trời áp chế, dám trồi lên.

Không dám ?

Cô thu đèn pin , đặt linh cẩu xuống đất cách vết nứt vài mét, lấy một chiếc lều bốn chân nhỏ chống lên phía khe đá.

Khe rộng tầm hai mét, lều cũng khít hai bên mép đá.

Sau đó cô cầm Đường đao lùi xa 20 mét.

Linh cẩu giữa cô và vết nứt, cách miệng khe 10 mét.

Hắc Thực sợ sáng, nhưng bóng lều che, ngửi mùi con mồi tươi, cách chắc đủ cho nó “ăn” nhỉ?

Dù trong lòng cũng còn dấu chấm hỏi, nhưng đây là cách nhất cô nghĩ lúc .

Có bóng, đèn, đe doạ, mồi ngon, Hắc Thực vẻ vui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-211-the-gioi-dong-dat-36.html.]

Cô kiên nhẫn xuống, đeo mặt nạ dưỡng khí và loạt đồ bảo hộ, chờ.

Khoảng hai mươi phút , Hắc Thực cuối cùng ló đầu khỏi khe nứt.

Rất nhanh, bầu trời đầu cô hóa thành một mảng đen kịt.

Con linh cẩu phía chỉ kịp rên một tiếng biến mất.

Chốc lát , Hắc Thực mọc đầu và bốn chi của linh cẩu. Không khí lập tức tràn ngập mùi tanh nồng khó tả.

Thì .

Mùi tanh đó, chỉ những con từng ăn thịt động vật mới .

Nuốt xong, nó cao vọt lên gần một tầng nhà.

Lâm Sơ thu Đường đao gian. Không còn đao áp chế, nó như tăng can đảm, há miệng lao về phía cô.

Một luồng sáng trắng xé nát màn tối, chiếu thẳng họng nó.

“Phụt—”

Con linh cẩu nuốt lập tức vỡ thành năm khúc rơi xuống đất.

Dịch đen b.ắ.n tung tóe, Lâm Sơ mở hai chiếc ô che , lẳng lặng đợi “cơn mưa đen” qua.

Năm mảnh vỡ ghép đủ đôi với một mảnh thừa đó, nộp hệ thống đổi 3 điểm tích phân.

Cất ô, cô lấy móc bay, cố định khe đất gần đó, tới mép khe, men theo vách đá dính dịch đen trèo xuống.

Càng xuống , nhiệt càng tăng.

Nếu mặc đồ cách nhiệt, chắc chỉ xuống 20 mét là cô chịu nổi.

Xuống 30 mét, nhiệt độ cơ thể cô lên hơn hai mươi độ.

Do vận động mạnh và tinh thần căng thẳng cao độ, mồ hôi từ thái dương cô chảy dài, rơi khe sâu đáy, đến một tiếng vang cũng thấy.

Ngã xuống đây chắc chắn c.h.ế.t.

Lâm Sơ gồng leo thêm hơn 10 mét nữa, cuối cùng loáng thoáng tiếng chất lỏng sôi sùng sục bên .

quá tối, cô rõ tình hình bên , đành một tay giữ dây, tay lấy đèn pin soi xuống.

Khoảng 30 mét bên , thứ chất lỏng màu đen đang sôi ùng ục.

Giọt mồ hôi của cô rơi xuống, giữa trung bốc , căn bản chạm tới chất lỏng đen.

Cô lấy một tờ giấy vụn trong gian ném xuống, giữa đường cháy đỏ, khi chạm chất lỏng đen thì chỉ còn một nắm tro đen.

Chất lỏng đen nhiệt độ cực cao.

Biết điều , Lâm Sơ xuống thêm nữa, chỉ dùng đèn pin quét quanh gần đó.

Không phát hiện dị thường.

Cô lấy lọ thử nghiệm nhiệm vụ , mở nắp, thử thu thập khí trong khe.

Lọ phản ứng.

Chẳng lẽ bắt cô xuống gom thứ chất lỏng đen đang sôi ?

nó giống dịch đen của Hắc Thực nhưng nhiệt độ thì khác một trời một vực. Lâm Sơ tin chắc chỉ cần xuống thêm 20 mét nữa là cô sẽ biến thành heo ngay lập tức.

Dù đồ cách nhiệt thể miễn sát thương do thiêu đốt trong 1 phút thì cũng vô dụng, thời gian quá ngắn, đủ để cô xuống tới nơi, gom đồ trèo lên.

thứ chất lỏng đen thể chính là cái nôi sinh Hắc Thực.

Suy nghĩ một lát, Lâm Sơ hỏi hệ thống: “Nếu đạo cụ nhiệm vụ mất, còn thể nhận ở bảng nhiệm vụ ?”

[Được chứ, ký chủ.]

Nghe , cô yên tâm hơn hẳn.

Đã thì cô thể liều mạng một phen.

Loading...