Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 213: Thế giới động đất (38)
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:11:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc đèn pin phát sáng cực mạnh là thứ Lâm Sơ mới nhặt từ tầng sâu của đống đổ nát.
Lúc nhặt , bóng đèn phía rơi mất tiêu, nhưng dáng vẻ thì đúng là đèn pin công suất lớn, thế nên Lâm Sơ tiện tay ném cho nó một kỹ năng, thành công sửa chữa như mới.
Lúc cô chỉ nghĩ, lỡ trường hợp đặc biệt thì đèn pin siêu sáng thể nguồn sáng dự phòng cho đèn đường.
Giờ thì đúng là gặp “trường hợp đặc biệt” thật.
Cô bật công tắc, một luồng sáng trắng chói như giữa ban ngày lập tức rọi thẳng xuống đáy khe nứt.
Khoảnh khắc ánh sáng chạm khối đen sì , bề mặt nó lập tức vang lên tiếng “xèo xèo xèo”.
Giống hệt miếng thịt quăng chảo dầu nóng hổi.
Cùng lúc đó, từ khối đen bốc lên một làn khói trắng mỏng.
Chất đen xung quanh cuống quýt lao như vá phần ánh sáng tổn thương, nhưng tốc độ theo kịp.
Trong chớp mắt, khối đen co rút rõ rệt thể thấy bằng mắt thường.
Thế nhưng đúng lúc , Lâm Sơ tắt phụt chiếc đèn pin siêu sáng.
Cô chợt nghĩ , hệ thống bảo cô điều tra nguyên nhân hình thành Hắc Thực, liệu thứ khí trắng xuất hiện khi khối đen tổn thương chính là thứ hệ thống cần thu thập ?
giờ một tay cô đang giữ dây móc bay để cố định cơ thể, tay cầm đèn pin, hai tay đều bận.
Muốn lấy lọ t.h.u.ố.c thử thu thập thì cũng chẳng còn tay mà lấy.
Lâm Sơ bó tay.
Nghĩ một lúc, cô dứt khoát trèo ngược lên mặt đất, thả nhà xe di động , nơi trú ẩn gọi Tiểu Nhị ngoài.
Nghĩ đến chuyện đây Tiểu Nhị chê Giang Đại Giang Nhị xí, nhân lúc xung quanh một bóng , Lâm Sơ liền gỡ bỏ kỹ năng ngụy trang, mới cho Tiểu Nhị leo lên lưng .
Tiểu Nhị lệnh, hiếm khi ý kiến riêng: “Chủ nhân, để chủ nhân cõng Tiểu Nhị sẽ mệt lắm, là để Tiểu Nhị cõng chủ nhân !”
Lâm Sơ cần nghĩ từ chối luôn.
Dù hệ thống ghi chú Tiểu Nhị khó hỏng, nhưng nhỡ đang giữa trung mà nó gãy khớp rơi linh kiện xuống dung nham đen thì cô với ai?
Bị từ chối, Tiểu Nhị dám nhiều lời nữa, ngoan ngoãn leo lên lưng Lâm Sơ, hai cánh tay xương xẩu vòng qua cổ cô.
Bộ xương da thịt, cõng lên cũng chỉ vài chục cân, với Lâm Sơ bây giờ thì nhẹ như .
Điều cô lo duy nhất là Tiểu Nhị ôm chặt, ngã xuống biển dung nham đen thì tiêu đời.
Vì thế cô còn dùng dây thừng buộc nó chắc chắn lưng .
“Tiểu Nhị, lát nữa nhất định ôm chặt , dù chuyện gì cũng buông tay, rõ ?”
“Nghe rõ chủ nhân! Tiểu Nhị nhất định sẽ ôm thật chặt!”
Có hai tầng bảo đảm, Lâm Sơ mới dám mang theo Tiểu Nhị xuống khe nứt.
Nếu lúc ở đây, chắc chắn sẽ thấy cảnh tượng quỷ dị đến rợn .
Một phụ nữ cõng một bộ xương khô đang bò xuống khe nứt, mà bộ xương còn chủ động vòng tay ôm lấy cổ cô.
Trèo nửa đường, Lâm Sơ bắt đầu thấy nóng, lúc mới nhớ Tiểu Nhị áo chống nhiệt.
Cô vội hỏi: “Tiểu Nhị, em nóng ?”
Giọng lanh lảnh lập tức vang lên từ lưng: “Chủ nhân, Tiểu Nhị nóng.”
Lâm Sơ vẫn yên tâm, dặn thêm: “Nếu nóng chịu nổi thì với ngay.”
Ai ngờ Tiểu Nhị đáp luôn: “Chủ nhân, Tiểu Nhị cảm nhận nóng , yên tâm!”
Thế là một mặc đồ cách nhiệt, thêm một bộ xương sợ nóng, đến vị trí ban nãy.
Khối đen vốn chỉ lớn bằng cái chậu rửa mặt giờ to thêm một vòng, ước chừng bằng cái bồn cầu.
Lâm Sơ đưa đèn pin siêu sáng cho Tiểu Nhị, dặn nó chiếu thẳng khối đen, còn thì lấy lọ t.h.u.ố.c thử từ gian , mở nắp. Khí trắng lững thững trôi trong khí, hơn chục giây mới một ít bay về phía cô.
[Bắt đầu thu thập vật chất cần thiết cho nhiệm vụ, vui lòng di chuyển thiết thu thập. Tiến độ thu thập: 1%]
Quả nhiên cô đoán đúng.
Lâm Sơ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời dám động đậy chút nào.
Tiểu Nhị phía cũng tập trung tuyệt đối, hai tay xương xẩu giơ cao đèn pin, ngoan ngoãn đúng nhiệm vụ chủ nhân giao.
Một , một máy cứ thế treo trong khe nứt suốt hơn hai tiếng đồng hồ.
Vì khí trắng trôi chậm nên thu thập khó hơn hôm qua nhiều.
May mà Lâm Sơ kinh nghiệm.
Người pháp y bao giờ thiếu kiên nhẫn và một đôi tay thật vững vàng.
Trong lúc đó, tốc độ tan rã của khối đen thậm chí còn nhanh hơn cả tốc độ thu khí trắng, Lâm Sơ đành bảo Tiểu Nhị tạm tắt đèn, chờ nó lớn một chút mới chiếu tiếp.
Cứ thế, hai tiếng rưỡi, cuối cùng cô cũng âm thanh hệ thống.
cô kịp xem thông báo.
Khi khối đen tan biến, tại vị trí nó từng tồn tại xuất hiện một hạt nhỏ cỡ móng tay. Hạt mất chỗ bám, lập tức rơi tự do xuống dung nham đen bên .
Lâm Sơ kịp nghĩ ngợi, theo bản năng đạp mạnh vách đá, đồng thời kích hoạt chức năng miễn nhiễm thiêu đốt 1 phút của áo chống nhiệt.
Tiểu Nhị lưng cũng cô thu gian trong tích tắc.
Mắt thấy hạt đen sắp chìm dung nham, Lâm Sơ vươn tay chụp lấy, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Cùng lúc đó, dung nham đen lướt qua mu bàn tay cô, một cảm giác kỳ dị truyền đến.
Rõ ràng cảm nhận sóng nhiệt nóng đến mức thể nuốt chửng vạn vật, nhưng nhờ lớp bảo hộ 1 phút của áo chống nhiệt, tay cô vẫn còn nguyên vẹn.
Lấy đồ vật, cả ướt sũng mồ hôi, Lâm Sơ dám nán lòng đất thêm, lập tức bám dây móc bay trèo lên mặt đất.
Nằm bệt xuống bãi cỏ trọc lốc, cô mới thời gian xem thông báo hệ thống.
[Đã thu thập xong Khí hóa tế bào đen, tiến độ nhiệm vụ ẩn đổi, mời ký chủ xem bảng nhiệm vụ.]
[Tiến độ nhiệm vụ: 45%]
Lâm Sơ lấy từ gian hạt đen liều mạng nhặt . Nhìn bằng mắt thường, nó chỉ là một viên đá đen nhỏ xíu bề mặt gồ ghề. hệ thống hiện:
[Phát hiện vật phẩm liên quan đến nhiệm vụ ẩn, ký chủ nộp ?]
Thứ giữ cũng vô dụng, cô nhanh chóng chọn nộp. Sau khi nộp hạt đen, tiến độ nhiệm vụ tăng lên 50%.
Lâm Sơ dài đất, thở một thật dài.
Tối hôm đó, cô tìm một đất trống gần đấy thả xe RV , nơi trú ẩn nghỉ ngơi. Sau một đêm hồi phục, sáng hôm cô tiếp tục lên đường.
Đi thêm hai ngày, còn cách chân núi lửa hơn 30 cây , Lâm Sơ đụng một con Hắc Thực cao đến mười tầng lầu.
Lúc trời tối mịt, chính là thời điểm mạnh nhất của Hắc Thực.
Lâm Sơ khổ chiến hơn ba tiếng mới hạ nó.
Thế nhưng ngay khi cô thu máy phát điện, đèn đường và hai chiếc ô tay, chuẩn cúi xuống nhặt mảnh vỡ đất… Bỗng từ trong bóng tối lao , vươn tay định nhặt một cái đùi to đùng lăn lóc mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-213-the-gioi-dong-dat-38.html.]
Chiếc đèn pin phát sáng cực mạnh là thứ Lâm Sơ mới nhặt từ tầng sâu của đống đổ nát.
Lúc nhặt , bóng đèn phía rơi mất tiêu, nhưng dáng vẻ thì đúng là đèn pin công suất lớn, thế nên Lâm Sơ tiện tay ném cho nó một kỹ năng, thành công sửa chữa như mới.
Lúc cô chỉ nghĩ, lỡ trường hợp đặc biệt thì đèn pin siêu sáng thể nguồn sáng dự phòng cho đèn đường.
Giờ thì đúng là gặp “trường hợp đặc biệt” thật.
Cô bật công tắc, một luồng sáng trắng chói như giữa ban ngày lập tức rọi thẳng xuống đáy khe nứt.
Khoảnh khắc ánh sáng chạm khối đen sì , bề mặt nó lập tức vang lên tiếng “xèo xèo xèo”.
Giống hệt miếng thịt quăng chảo dầu nóng hổi.
Cùng lúc đó, từ khối đen bốc lên một làn khói trắng mỏng.
Chất đen xung quanh cuống quýt lao như vá phần ánh sáng tổn thương, nhưng tốc độ theo kịp.
Trong chớp mắt, khối đen co rút rõ rệt thể thấy bằng mắt thường.
Thế nhưng đúng lúc , Lâm Sơ tắt phụt chiếc đèn pin siêu sáng.
Cô chợt nghĩ , hệ thống bảo cô điều tra nguyên nhân hình thành Hắc Thực, liệu thứ khí trắng xuất hiện khi khối đen tổn thương chính là thứ hệ thống cần thu thập ?
giờ một tay cô đang giữ dây móc bay để cố định cơ thể, tay cầm đèn pin, hai tay đều bận.
Muốn lấy lọ t.h.u.ố.c thử thu thập thì cũng chẳng còn tay mà lấy.
Lâm Sơ bó tay.
Nghĩ một lúc, cô dứt khoát trèo ngược lên mặt đất, thả nhà xe di động , nơi trú ẩn gọi Tiểu Nhị ngoài.
Nghĩ đến chuyện đây Tiểu Nhị chê Giang Đại Giang Nhị xí, nhân lúc xung quanh một bóng , Lâm Sơ liền gỡ bỏ kỹ năng ngụy trang, mới cho Tiểu Nhị leo lên lưng .
Tiểu Nhị lệnh, hiếm khi ý kiến riêng: “Chủ nhân, để chủ nhân cõng Tiểu Nhị sẽ mệt lắm, là để Tiểu Nhị cõng chủ nhân !”
Lâm Sơ cần nghĩ từ chối luôn.
Dù hệ thống ghi chú Tiểu Nhị khó hỏng, nhưng nhỡ đang giữa trung mà nó gãy khớp rơi linh kiện xuống dung nham đen thì cô với ai?
Bị từ chối, Tiểu Nhị dám nhiều lời nữa, ngoan ngoãn leo lên lưng Lâm Sơ, hai cánh tay xương xẩu vòng qua cổ cô.
Bộ xương da thịt, cõng lên cũng chỉ vài chục cân, với Lâm Sơ bây giờ thì nhẹ như .
Điều cô lo duy nhất là Tiểu Nhị ôm chặt, ngã xuống biển dung nham đen thì tiêu đời.
Vì thế cô còn dùng dây thừng buộc nó chắc chắn lưng .
“Tiểu Nhị, lát nữa nhất định ôm chặt , dù chuyện gì cũng buông tay, rõ ?”
“Nghe rõ chủ nhân! Tiểu Nhị nhất định sẽ ôm thật chặt!”
Có hai tầng bảo đảm, Lâm Sơ mới dám mang theo Tiểu Nhị xuống khe nứt.
Nếu lúc ở đây, chắc chắn sẽ thấy cảnh tượng quỷ dị đến rợn .
Một phụ nữ cõng một bộ xương khô đang bò xuống khe nứt, mà bộ xương còn chủ động vòng tay ôm lấy cổ cô.
Trèo nửa đường, Lâm Sơ bắt đầu thấy nóng, lúc mới nhớ Tiểu Nhị áo chống nhiệt.
Cô vội hỏi: “Tiểu Nhị, em nóng ?”
Giọng lanh lảnh lập tức vang lên từ lưng: “Chủ nhân, Tiểu Nhị nóng.”
Lâm Sơ vẫn yên tâm, dặn thêm: “Nếu nóng chịu nổi thì với ngay.”
Ai ngờ Tiểu Nhị đáp luôn: “Chủ nhân, Tiểu Nhị cảm nhận nóng , yên tâm!”
Thế là một mặc đồ cách nhiệt, thêm một bộ xương sợ nóng, đến vị trí ban nãy.
Khối đen vốn chỉ lớn bằng cái chậu rửa mặt giờ to thêm một vòng, ước chừng bằng cái bồn cầu.
Lâm Sơ đưa đèn pin siêu sáng cho Tiểu Nhị, dặn nó chiếu thẳng khối đen, còn thì lấy lọ t.h.u.ố.c thử từ gian , mở nắp. Khí trắng lững thững trôi trong khí, hơn chục giây mới một ít bay về phía cô.
[Bắt đầu thu thập vật chất cần thiết cho nhiệm vụ, vui lòng di chuyển thiết thu thập. Tiến độ thu thập: 1%]
Quả nhiên cô đoán đúng.
Lâm Sơ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời dám động đậy chút nào.
Tiểu Nhị phía cũng tập trung tuyệt đối, hai tay xương xẩu giơ cao đèn pin, ngoan ngoãn đúng nhiệm vụ chủ nhân giao.
Một , một máy cứ thế treo trong khe nứt suốt hơn hai tiếng đồng hồ.
Vì khí trắng trôi chậm nên thu thập khó hơn hôm qua nhiều.
May mà Lâm Sơ kinh nghiệm.
Người pháp y bao giờ thiếu kiên nhẫn và một đôi tay thật vững vàng.
Trong lúc đó, tốc độ tan rã của khối đen thậm chí còn nhanh hơn cả tốc độ thu khí trắng, Lâm Sơ đành bảo Tiểu Nhị tạm tắt đèn, chờ nó lớn một chút mới chiếu tiếp.
Cứ thế, hai tiếng rưỡi, cuối cùng cô cũng âm thanh hệ thống.
cô kịp xem thông báo.
Khi khối đen tan biến, tại vị trí nó từng tồn tại xuất hiện một hạt nhỏ cỡ móng tay. Hạt mất chỗ bám, lập tức rơi tự do xuống dung nham đen bên .
Lâm Sơ kịp nghĩ ngợi, theo bản năng đạp mạnh vách đá, đồng thời kích hoạt chức năng miễn nhiễm thiêu đốt 1 phút của áo chống nhiệt.
Tiểu Nhị lưng cũng cô thu gian trong tích tắc.
Mắt thấy hạt đen sắp chìm dung nham, Lâm Sơ vươn tay chụp lấy, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Cùng lúc đó, dung nham đen lướt qua mu bàn tay cô, một cảm giác kỳ dị truyền đến.
Rõ ràng cảm nhận sóng nhiệt nóng đến mức thể nuốt chửng vạn vật, nhưng nhờ lớp bảo hộ 1 phút của áo chống nhiệt, tay cô vẫn còn nguyên vẹn.
Lấy đồ vật, cả ướt sũng mồ hôi, Lâm Sơ dám nán lòng đất thêm, lập tức bám dây móc bay trèo lên mặt đất.
Nằm bệt xuống bãi cỏ trọc lốc, cô mới thời gian xem thông báo hệ thống.
[Đã thu thập xong Khí hóa tế bào đen, tiến độ nhiệm vụ ẩn đổi, mời ký chủ xem bảng nhiệm vụ.]
[Tiến độ nhiệm vụ: 45%]
Lâm Sơ lấy từ gian hạt đen liều mạng nhặt . Nhìn bằng mắt thường, nó chỉ là một viên đá đen nhỏ xíu bề mặt gồ ghề. hệ thống hiện:
[Phát hiện vật phẩm liên quan đến nhiệm vụ ẩn, ký chủ nộp ?]
Thứ giữ cũng vô dụng, cô nhanh chóng chọn nộp. Sau khi nộp hạt đen, tiến độ nhiệm vụ tăng lên 50%.
Lâm Sơ dài đất, thở một thật dài.
Tối hôm đó, cô tìm một đất trống gần đấy thả xe RV , nơi trú ẩn nghỉ ngơi. Sau một đêm hồi phục, sáng hôm cô tiếp tục lên đường.
Đi thêm hai ngày, còn cách chân núi lửa hơn 30 cây , Lâm Sơ đụng một con Hắc Thực cao đến mười tầng lầu.
Lúc trời tối mịt, chính là thời điểm mạnh nhất của Hắc Thực.
Lâm Sơ khổ chiến hơn ba tiếng mới hạ nó.
Thế nhưng ngay khi cô thu máy phát điện, đèn đường và hai chiếc ô tay, chuẩn cúi xuống nhặt mảnh vỡ đất… Bỗng từ trong bóng tối lao , vươn tay định nhặt một cái đùi to đùng lăn lóc mặt đất.