Cùng lúc đó, một con d.a.o gọt hoa quả nhỏ xinh từ trong tay Lâm Sơ bay vút , nhắm thẳng bàn tay kẻ .
Người nọ cảm nhận nguy hiểm, vội rụt tay , con d.a.o cắm phập sâu cái đùi to đùng đất.
Kẻ mặc một chiếc áo ba lỗ bẩn thỉu, liếc con d.a.o giờ chỉ còn thấy cán, bất giác nuốt nước bọt cái ực, nở nụ lấy lòng Lâm Sơ: “Hà hà, đại ca ơi, … phúc cùng hưởng mà, đừng nhỏ nhen thế chứ.”
Hôm nay Lâm Sơ đang dùng hình dạng của một gã lùn gầy từng c.h.ế.t tay cô ở thế giới tang thi.
Cô chọn hình dạng đơn giản vì… tiện. Hầu hết quần áo cô tích trữ đều thể mặc , đỡ lục lọi tìm bộ khác.
Trước đây giả thành Giang Đại Giang Nhị bà cô trung niên cũng đều cùng một lý do.
Lâm Sơ cúi tiếp tục nhặt mảnh cơ thể xung quanh, gã áo ba lỗ , ánh mắt cô lạnh băng, đầu cũng ngẩng lên, chỉ phun một chữ: “Cút.”
Ý tứ rõ ràng, chia.
Sắc mặt gã áo ba lỗ lập tức tối sầm.
Lâm Sơ dù đang cúi nhặt đồ nhưng ngũ giác luôn ở trạng thái cảnh giác cao độ.
Thật từ lúc đ.á.n.h với Hắc Thực nửa đường, cô cảm thấy đang rình rập gần đây, nhưng thấy tiếng bước chân, thậm chí cả tiếng thở cũng .
Cô đó tuyệt đối ảo giác.
Đối phương thể ẩn dấu dấu vết đến mức , chắc chắn liên quan đến kỹ năng. Vì thế cô luôn đề phòng mũi tên từ bóng tối.
gã tay lúc cô chiến đấu mà đợi đến khi cô mệt mỏi thu chiến lợi phẩm mới nhảy .
Lâm Sơ cảm thấy chiếc áo ba lỗ của gã trông quen quen. Cô liếc thêm hai cái, chợt nhớ , hình như là gã mấy hôm c.h.ử.i thề nặn “mụn đầu đen” cho Hắc Thực.
Gã áo ba lỗ vẫn lảng vảng quanh đó chịu .
Nhìn đống mảnh cơ thể lấp lánh ánh đèn, trong mắt lóe lên vẻ tham lam che giấu.
Gã nhịn đói nhịn khát nặn mụn cho con Hắc Thực hôi thối ba ngày cũng chẳng ngần mảnh.
Huống chi, chỉ bảo gã thăm dò một chút, nhân tiện kiếm thêm điểm…
Nghĩ , trong lòng gã nóng như lửa đốt.
Gã tên lùn đang lưng về phía , đang dọn dẹp chiến trường, lòng tham càng kìm nổi.
Trông tên cũng khá hung dữ, nhưng đ.á.n.h với Hắc Thực mấy tiếng đồng hồ, chắc chắn kiệt sức.
Con d.a.o gọt trái cây chẳng qua để hù dọa mà thôi.
Nụ khóe miệng gã dần mở rộng, đúng lúc — “vút!” một tiếng xé gió vang lên.
Gã theo bản năng lùi hai bước, chỉ “phập” một tiếng trầm đục. Gã cúi đầu xuống, da đầu lập tức tê rần.
Một con d.a.o gọt hoa quả khác cắm phập ngay mũi giày gã, chính xác giữa ngón cái và ngón trỏ chân .
“Ực…” Gã nuốt nước bọt thật mạnh.
Tên lùn phía từ lúc nào ngẩng đầu, lạnh lùng liếc gã: “Còn cút?”
“Được, , cút ngay, cút ngay đây!”
Gã áo ba lỗ giấu vẻ cam lòng mặt, run run xổm xuống rút con d.a.o khỏi mũi giày, định thì giọng tên lùn vang lên: “Để dao.”
Gã vốn định thuận tay cuỗm luôn một món vũ khí phòng : … Thằng nhóc mọc mắt lưng chắc?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-214-the-gioi-dong-dat-39.html.]
Gã đè nén ấm ức, đặt con d.a.o xuống đất, lập tức lao bóng tối.
Lâm Sơ tiếp tục cúi đầu nhặt mảnh vỡ.
Không cô chậm, mà thu hoạch thực sự quá lớn.
Ước chừng sơ sơ, cả mặt đất đến hơn 400 mảnh, nộp xong cũng hơn 200 điểm tích phân.
Số điểm lớn như đúng là khiến đỏ mắt, cũng trách gã áo ba lỗ kìm mà lao cướp.
Chỉ là… lúc nãy khi gã lưng cô, cô đột nhiên phát hiện, ánh mắt nóng rực mà cô cảm nhận khi g.i.ế.c Hắc Thực, của gã .
Ánh mắt còn cháy bỏng hơn.
Gần đây chỉ một . Còn một kẻ khác đang ẩn trong bóng tối quan sát.
Đến khi Lâm Sơ nộp hơn 300 mảnh, mặt cô đột nhiên lao một bóng .
Bóng hai tay cầm đao dài, mặt dữ tợn nhào tới, miệng còn gào lên: “Đồ chó! Dám khinh thường bố mày, bố mày c.h.é.m c.h.ế.t mày!”
Lâm Sơ né tránh, trong tay đột nhiên xuất hiện một khẩu s.ú.n.g ngắn tinh xảo, họng s.ú.n.g chạm thẳng n.g.ự.c đối phương.
“Pằng!”
Máu đỏ yêu mị lập tức phun từ n.g.ự.c gã, nhuộm ướt chiếc áo ba lỗ trắng loang lổ bụi đất.
Cơn đau bất ngờ khiến gã áo ba lỗ trợn trừng mắt, con đao dài trong tay vì đau mà rơi xuống.
Lâm Sơ lúc mới lùi một bước để tránh con đao rơi. Đao dài rớt xuống đất, dịch đen mặt đất b.ắ.n tung tóe, sắc mặt Lâm Sơ khó chịu.
Cô cho hai cơ hội, đáng tiếc lòng tham chi phối.
Hôm nay tay nghề cô thuần thục, dịch đen gần như thể b.ắ.n lên cô, ngoài đôi giày tránh kịp, cả vẫn khô ráo sạch sẽ.
Kết quả vì hai thanh đao rớt xuống, ống quần cô vấy bẩn lốm đốm chỗ.
Lâm Sơ mang theo chút khó chịu mơ hồ, tiến lên lục lọi túi áo gã.
Nghèo rớt mồng tơi.
Trừ hai thanh đao dài đất, gã gì cả.
Một nhiệm vụ giả đến thế giới cấp A mà nghèo thế , quá bất thường.
Lâm Sơ cúi mắt, che tia kỳ quái lóe lên trong đáy mắt, đẩy xác gã , dùng đao dài lật lật đống dịch đen đất.
Không rớt chìa khóa nơi trú ẩn.
Điều nghĩa là gã áo ba lỗ bố trí nơi trú ẩn ở thế giới .
Lâm Sơ nhớ thấy , co ro trong góc tối, c.h.ử.i bới nặn “mụn đầu đen” cho Hắc Thực.
Loại nhiệm vụ giả như thường sống dai.
Đã nơi trú ẩn thì đa phần sẽ hoạt động gần đó, ít ai yếu chạy xa đến mức .
Lâm Sơ thu hai thanh đao dài gian, tiếp tục cúi nhặt nốt mảnh vỡ. Cho đến khi nhặt sạch, nộp hết, tổng cộng nhận 232 điểm tích phân.
Chủ nhân của đôi mắt trong bóng tối , vẫn xuất hiện.
Đối phương ở đây từ lúc cô đ.á.n.h với Hắc Thực, sớm thấy cô lấy máy phát điện và đèn đường từ gian , vì thế cô cũng chẳng cần giấu giếm nữa.
Lâm Sơ thẳng dậy, như khi dọn dẹp sơ qua dấu vết chiến đấu mặt đất, lấy Tiểu Lục , tiếp tục tiến về phía núi lửa.